Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 1128 - Chương 1128: Chân Thần Uy Vũ 2

Chương 1128: Chân Thần uy vũ 2 Chương 1128: Chân Thần uy vũ 2

Chân Thần uy vũ 2

Kiếm Nhất lập tức đánh tan sức mạnh, thuận tiện bảo vệ Lục Thủy.

Nếu không Kỳ Thánh tự truyện của hắn sẽ bị hủy hoại trong chốc lát.

Lục Thủy cũng không lo lắng, mà là có chút hưng phấn.

Rốt cuộc cũng nhìn thấy Cơ Tầm lần nữa, như vậy liền có thể biết quan hệ giữa Kiếm Nhất và Cơ Tầm là như thế nào.

Hơn nữa hắn cũng không có cảm giác mình sẽ phải xuống sân, như vậy tức là lần này có thể nhìn được rõ ràng.

Lục nhìn sức mạnh từ trên trời cao rơi xuống, vung tay lên một cái, đại thần thông xuất hiện.

Tiếp đó, tất cả mấy người bọn hắn bị sức mạnh bao trùm lấy, trực tiếp di chuyển tới nơi khác.

Một vài người bình thường nhìn thấy đều âm thầm cảm thấy thần kỳ, bọn họ vừa được nhìn thấy Tiên Nhân.

Hơn nữa, còn không phải Tiên Nhân bình thường.

Trong núi lớn.

Sức mạnh cường đại xuất hiện trong chốc lát, sau đó, một đạo kiếm ý xẹt qua trời cao, sức mạnh kia trong nháy mắt tan rã.

Sức mạnh biến mất, một bóng người xinh đẹp đứng giữa không trung.

Mỹ mạo phi thường.

Nàng nhìn chằm chằm người phía dưới, giọng nói tức giận:

“Kiếm Nhất của Nhân Tộc, lần này ta phải đánh bại ngươi.”

“Mới có 30 năm, ngươi liền dám tới đây khoác loác như vậy?

Giống như đứa trẻ vị thành niên vậy, ngươi không phải vẫn còn là trẻ con đấy chứ?

Bé gái là phiền toái nhất, không biết trời cao đất rộng.

Lần này ta sẽ đánh bại ngươi, nhiều nhất dùng hai kiếm.

Thua còn sụt sịt khóc lóc, đổ cho ta bắt nạt trẻ nhỏ.” Giọng nói khinh bỉ của Kiếm Nhất vang lên.

Cơ Tầm đỏ mặt trừng mắt nhìn Kiếm Nhất:

“Tiểu nhân vô sỉ, nếu như không phải ngươi muốn xé, xé, xé tiên y của ta, ta… Dù sao thì hôm nay ngươi cũng không trốn thoát được đâu.”

Nghe thấy câu này, Lục Thủy ngây người.

Nếu như hắn nghe không lầm thì, Kiếm Nhất xé y phục của Cơ Tầm?

Thô bạo như thế?

Hắn cũng không biết.

Bỏ qua lần trước, Kiếm Nhất thế mà lại đối xử như vậy với một người con gái?

Nhìn không giống.

“Ngươi đánh Long Nhi biến mất, ta muốn chém ngang lưng ngươi thì có gì quá phận sao?

Cái gì mà xé quần áo, đầu óc ngươi toàn chứa cái gì vậy?” Kiếm Nhất khinh thường.

Nếu không phải Lục ngăn cản, hắn đã chém đối thủ làm đôi rồi.

Mới chỉ giẫm xuống đất, còn thiếu một kiếm.

“Chịu chết đi.” Cơ Tầm lựa chọn trực tiếp khai chiến.

“Long Nhi?” Cửu tò mò nhìn Lục Thủy.

“Vì sao ngươi chắc chắn người đó là ta?” Lục Thủy tò mò hỏi một câu.

“Bởi vì ta toàn trí toàn năng.” Cửu đắc ý nói:

“Ta là Chân Thần Độc Nhất Thiên Địa.”

“Đêm nay ăn gì?” Lục ở một bên tò mò hỏi.

Cửu: “...”

“Ăn cơm tối.” Lục Thủy trả lời.

“Chính xác.” Lục gật đầu.

Cửu: “...”

Sau đó, nàng nhìn chằm chằm Lục, hỏi:

“Vừa rồi tại sao ngươi xuất thủ?”

“Mặc dù Cơ Tầm của Thiên Linh Tộc không có suy nghĩ thương hại như người bình thường, nhưng giao chiến ở bên kia, ít nhiều gì cũng sẽ ảnh hưởng tới người bình thường.” Lục bình tĩnh nói.

Gió thổi lay động mái tóc đen của hắn, nhìn bình thường, nhưng lại dễ nhận ra.

“Nhưng đó là công việc của ta, ta thân là Chân Thần Độc Nhất Thiên Địa, giữ gìn trật tự, là chức trách của ta.

Ngươi cướp công việc của ta.” Cửu nhìn chằm chằm Lục, nghiêm mặt nói:

“Ngươi phải xin lỗi ta.”

“Một đứa trẻ?” Lục nhìn Cửu, hơi thắc mắc.

“Có lẽ là chưa trưởng thành.” Lục Thủy ở bên cạnh bổ sung một câu.

Hắn không thể nói quá nhiều, nếu không sẽ bị đá ra ngoài.

Hơn nữa cũng sẽ khiến cho Cửu suy đoán lung tung.

Cửu nhất định đã biết hắn là Mê Đô, nhưng tuyệt đối không biết phía sau Mê Đô này có nguồn gốc gì.

Ít nhất thì bây giờ, Cửu không nhìn thấy nguồn gốc là hắn.

Một khi bị phát hiện ra có dị thường gì, chẳng khác nào vi phạm vào tồn tại của Mê Đô.

Hắn sẽ phải thoát nhóm.

Cửu rướn người lên, nhìn Lục nói:

“Ngươi cho rằng ta là trẻ con?

Hoặc là giống như Long Nhi ngu xuẩn kia, cảm thấy ta chưa trưởng thành?

Nhân loại ngu xuẩn.

Ta có thể trưởng thành.

Hơn nữa vóc người khuôn mặt đều xinh đẹp.

Khí thế vô song, đẹp nhất thiên hạ.”

Lục Thủy sợ ngây người, mặc dù bây giờ Cửu đã cao lớn hơn không ít.

Nhưng thật sự sẽ thoát khỏi được cái nhãn bé gái sao?

Lục Thủy cảm thấy rất không có khả năng.

Lục chỉ khẽ gật đầu, không nói gì.

Tỏ vẻ rất bình thường.

“Nhân loại, ta cảm thấy bị ngươi mạo phạm, ngươi đừng tưởng rằng ngươi tương đối mạnh thì ta không dám động thủ.

Ngươi dù có mạnh hơn nữa, ta dùng một ngón tay cũng có thể trấn áp được ngươi.” Cửu bay lên, định dùng một ngón tay trấn áp Lục.

Lục Thủy nhìn, hắn thật ra rất muốn nhìn một chút xem Cửu trấn áp Lục thế nào.

Mặc dù biết bây giờ Lục hoàn toàn không phải đối thủ của Cửu.

Nhưng vẫn tò mò không biết hai người sẽ giao thủ thế nào.

Dù sao thì trên người Lục cũng có hào quang bất bại.

“Cơ Tầm sắp bị đánh khóc.” Lục nhắc nhở một câu.

Chân Thần Độc Nhất Thiên Địa, uy danh khắp thế gian, phần lớn người đều đã từng nghe qua.

Cho nên hẳn là sẽ tương đối để ý tình huống của Cơ Tầm.

Cơ Tầm không thuộc Nhân Tộc, mà là Thiên Linh Tộc.

Đến từ Tịnh Thổ, không có mối thù truyền kiếp nào với Nhân Tộc.

Loại cường giả có thể khiêu chiến với Kiếm Nhất này, bình thường đều có thể trở thành một người đỉnh cấp thế giới trong tương lai.

Nhỡ đâu thật sự bị Kiếm Nhất chém làm đôi, thì…

Lục Thủy cũng nhìn sang.

Phát hiện Cơ Tầm đã thua, hơn nữa Kiếm Nhất lại định chém ngang lưng Cơ Tầm.

Thật đúng là không biết thương hoa tiếc ngọc.

Ở trong mắt Cơ Tầm, đại khái là bị chém ngang lưng không đáng sợ, đáng sợ là quần áo sẽ bị chém rách.

Quả nhiên, dáng vẻ đã sắp khóc tới nơi.

Vừa mới tấn thăng Cửu giai Chứng Đạo hơn 30 năm, lấy cái gì đánh nhau với Kiếm Nhất đã đứng ở Cửu giai Chứng Đạo một thời gian dài?

Đây là tự tìm đường chết sao?

Lúc này, Kiếm Nhất vung kiếm, muốn chém thẳng xuống.

Chỉ là có chút chần chờ, giống như… đang chờ người cản hắn.

Chém được một nửa, phát hiện không ai tới, lại nhìn thoáng qua phía sau:

“Các ngươi có ý gì?”

Cửu: “...”

Lục: “...”

Lục Thủy: “...”

Cẩu Tử: “Gâu gâu.”

“Cẩu Tử nói rất êm tai, vì Long Nhi ở đây không có chuyện gì, ta buông tha cho ngươi.” Kiếm Nhất thu kiếm lại.

Trong những năm nay, đây đại khái là ngày cho Cẩu Tử mặt mũi nhất.

Cơ Tầm trừng đôi mắt đỏ hồng nhìn Kiếm Nhất.

Lục Thủy có một loại cảm giác khó hiểu, hắn có cảm giác hai người kìa sau này sẽ còn xảy ra rất nhiều chuyện.

Hôn ước có lẽ đều không phải thắng được, biết đâu chính là do Cơ Tầm tự dâng tới.

Đáng tiếc hắn không thể chứng kiến tất cả.

Ngay lúc Cơ Tầm muốn rời đi, Cửu đột nhiên gọi Cơ Tầm lại:

“Ngươi có muốn tìm Kiếm Nhất báo thù hay không?”

Cơ Tầm ngừng lại, hơi nghi hoặc nhìn Cửu.

“Ta có thể dạy ngươi, có điều chỉ có thể đơn giản chỉ điểm vài thứ.” Cửu cười nói:

“Bởi vì ta có cảm giác con đường ngươi đi có chút sai lệch, cứ tiếp tục như vậy, ngươi sẽ phải quanh co rất nhiều.”

“Ngươi có thể dạy ta?” Cơ Tầm hơi kinh ngạc, cảm thấy mình vừa nghe được chuyện cười gì.

Toàn bộ tu chân giới này, có ai có tư cách dạy nàng?

Đừng chỉ nhìn nàng đánh thua Kiếm Nhất, toàn bộ tu chân giới, ngoại trừ Kiếm Nhất có thể đánh bại nàng nhanh như vậy, hẳn là không có ai có thể thắng nàng nhẹ nhàng như thế.

Thậm chí ngay cả có thể thắng cũng không có.

Nàng thừa nhận Kiếm Nhất mạnh, nhưng chỉ là cảnh giới của nàng không bằng Kiếm Nhất mà thôi.

Lần này vốn cho rằng có thể thử vượt cấp…

“Ta có thể dạy ngươi.” Cửu gật đầu.

“Ngươi rất mạnh sao?” Cơ Tầm hỏi.

“Đúng, rất rất mạnh, ngươi có biết ta là ai không?” Cửu hỏi.

Lục Thủy có cảm giác Cửu không đợi được Cơ Tầm hỏi cái này, cho nên chủ động nhắc tới.

“Ngươi là ai?” Cơ Tầm có chút tò mò.

Nghe được câu này, Cửu liền trở nên hào hứng:

“Ta chính là Chân Thần Độc Nhất Thiên Địa, ngươi có thể gọi ta là Cửu.”

Bình Luận (0)
Comment