Lưu Hỏa có liên quan tới Lục gia? 2
Lưu Hỏa!
Cái tên này vừa xuất hiện liền khiến cho mọi người không khỏi giật mình.
Thì ra anh trai của nàng có quen biết với Lưu Hỏa, trong đầu Kiều Thiến lóe lên suy nghĩ này.
Đúng thế, Kiều Càn vậy mà lại có quen biết với Lưu Hỏa.
Tin tức này trực tiếp quét sạch ý thức của tất cả mọi người trong Kiều gia.
Sự thần bí, cường đại của Lưu Hỏa là việc không thể nghi ngờ, cũng không có ai có tư cách để chất vấn hắn cả.
Trước đó không lâu, bọn họ vừa mới nhìn thấy Lưu Hỏa trấn áp chư thiên, trời đất run rẩy dưới chân hắn, vạn vật cúi đầu trước mặt hắn.
Loại người này, hoàn toàn không phải là người mà người bình thường có thể quen biết được, đừng nói tới việc liên lạc được với hắn.
Vậy mà Kiều Càn lại quen biết vị tồn tại này, còn đại diện cho Lưu Hỏa đến đây.
Điều này nói lên cái gì?
Vật hợp theo loài, người chia theo nhóm.
Bên cạnh cường giả đương nhiên là tụ tập cường giả.
Ngay lúc này, đôi mắt vốn dĩ có chút lạnh lùng của Kiều Vô Tình lập tức khôi phục lại bình thường, không có tâm tình gì nữa.
“Kiều thiếu gia nghĩ thật đẹp, muốn dùng Lưu Hỏa để dọa chúng ta à?”
Kiều Vô Tình nói khẽ.
“Vãn bối không dám.”
Kiều Càn cúi đầu, cung kính nói.
Hắn thật sự không dám.
Nhưng mà, danh tiếng của Lưu Hỏa đúng là có thể vượt qua vô số người.
Dù là thế lực nhất lưu, hay là thế lực đỉnh cấp.
Có rất ít người dám đối nghịch với Lưu Hỏa.
Người có tên, cây có bóng.
Lưu Hỏa chính là một cây đại thụ cao tới tận trời, ảnh hưởng tới toàn bộ Tu Chân Giới.
Không ai là không ở dưới cái bóng của hắn.
“Nói đi, không biết là có chuyện gì thế.”
Kiều Vô Tình không nói tiếp việc đó nữa, hắn cũng rất tò mò, Lưu Hỏa tới đây là vì cái gì.
“Muốn xây dựng một vài tế đàn ở bên trong phạm vi của Kiều gia…”
Kiều Càn nói đại khái tình huống.
Nhưng mà cũng nói rất rõ ràng.
Một lúc sau, tất cả mọi người đều không khỏi cảm thấy kinh ngạc.
“Xây dựng tế đàn, tế đàn đối với Kiều gia mà nói là vô hại.
Nếu như xây dựng thành công, thì người xây dựng có thể hỏi Lưu Hỏa một vấn đề.
Hoặc là công pháp, linh thạch?”
Kiều Vô Tình nghe xong, nở một nụ cười đầy ẩn ý nói:
“Tại sao ta lại cảm thấy chuyện này có chút quen tai.
Nếu vậy, Kiều thiếu gia nói thử kết quả đi.
Chuyện này không chỉ đơn giản như thế phải không?”
Những người khác cũng có chút không hiểu, nhìn thế nào thì cũng không thấy nó sẽ vô hại cả.
Việc này mà cần sử dụng tới thế lực như bọn họ à?
Tùy tiện tìm một nhà nào đó là được rồi, không đến mức phải tìm tới bọn họ.
“Một thế lực bình thường không thể nào tiếp nhận loại nguy cơ này được.”
Kiều Càn nhìn Kiều Vô Tình rồi nói:
“Người làm chuyện này, sẽ có khả năng bị tam đại thế lực thời Viễn Cổ để mắt tới.
Mặc dù đó chỉ là khả năng mà thôi, nhưng mà là khả năng thì có nghĩ là có thể tồn tại.
Không thể biết trước được.”
Bị tam đại thế lực thời Viễn Cổ để mắt tới?
Nhưng mà, khái niệm của câu nói này cũng chỉ có mình Kiều Vô Tình biết mà thôi, những người khác thậm chí còn không biết tam đại thế lực thời Viễn Cổ là tam đại thế lực nào.
Càng không biết được rằng tam đại thế lực kia có uy năng như thế nào.
Đây cũng không phải là chuyện mà một người bình thường có thể biết được.
Kiều Vô Tình nhìn Kiều Càn, giọng nói trầm thấp:
“Nếu vậy thì Lục gia có tham dự không?”
Kiều Càn lắc đầu:
“Ta không biết.
Điều duy nhất mà ta có thể xác định là Kiếm Nhất Phong đã tham gia.”
Hắn biết tại sao Lục gia lại không tham dự.
Người khác có thể biết người động thủ là Lưu Hỏa, nhưng mà người khác tuyệt đối không thể biết người động thủ là Lục Thủy.
Việc này rất quan trọng.
Tuyệt đối không thể để xảy ra vấn đề gì được.
Nếu không thì khó mà lường trước được kết quả.
Cho nên, có lẽ Lục gia sẽ không tham dự vào trong chuyện này.
Lục gia động, tam đại thế lực cũng sẽ động theo.
Lục gia không tham dự, việc này không khỏi khiến cho Kiều Vô Tình nhíu mày:
“Một câu hỏi mà Lưu Hỏa cho có hạn chế nào không?”
“Trên lý thuyết thì không có.”
Kiều Càn suy nghĩ một chút rồi nói:
“Nếu như liên quan tới chuyện của bản thân hắn, thì hắn không nhất định sẽ trả lời.
Nhưng nếu như liên quan tới chuyện tu luyện, thì nhất định sẽ trả lời.
Ví dụ như…”
Kiều Càn nhìn Kiều Vô Tình một cái, nói:
“Có thể lên cấp ở đâu.”
Kiều Vô Tình nghe thấy câu này liền lập tức run run, sau đó tiếp tục hỏi:
“Mấy người cũng được?”
“Mỗi tế đàn một người.”
Kiều Càn trả lời.
Kiều Vô Tình trầm mặc.
Ngay lúc này, tất cả mọi người ở trong sảnh đều im lặng, không ai nói chuyện cả.
Cũng không ai dám mở miệng quấy rầy.
Thế nhưng, đám người Kiều Thành lại nghĩ tới một khả năng.
Nếu như tiên tổ đồng ý, bọn họ cũng sẽ có được một câu hỏi, như vậy…
Kiều Thành nhìn về phía Kiều Ngọc.
Vấn đề này sẽ được giải quyết.
Có điều, tiên tổ lại nói rằng chuyện này nghe rất quen tai.
Lần trước, muốn đi Tiên Đình…
Bây giờ lại là Lưu Hỏa.
Hai chuyện này có thể nói là có bản chất giống nhau, nhưng mà hành vi lại khác biệt.
Kiều Vô Tình nghĩ tới nhiều thứ hơn nữa.
Bản chất của hai chuyện này là giống nhau.
Kiều Càn ngăn cản hắn là vì Lục gia, mà lần này Kiều Càn lại cho thấy rằng bản thân mình đứng về phía của Lưu Hỏa.
Điều này gián tiếp chứng minh một điều, Lưu Hỏa có liên quan tới Lục gia.
Nếu vậy thì, Lưu Hỏa là người của Lục gia, hay là người mà Lục gia âm thầm bồi dưỡng?
Hay chính là tiên tổ của Lục gia?
Tất cả đều có khả năng.
Khả năng cao nhất chính là tiên tổ.
“Nếu vậy thì ngươi đứng ở phe của Lưu Hỏa à?”
Kiều Vô Tình hỏi.
Kiều Càn chỉ cúi đầu nói:
“Nếu như cần phải đứng ở phe nào đó thì đúng là như thế.”
“Hắn có liên quan tới Lục gia?”
Kiều Vô Tình hỏi.
Kiều Càn lắc đầu, không nói gì cả.
Kiều Vô Tình cũng không hỏi nhiều, hắn chỉ thăm dò một chút mà thôi.
“Nếu như chúng ta từ chối thì sao?”
Kiều Vô Tình lại hỏi một lần nữa.
“Dùng thân phận vãn bối mà nói, ta hy vọng tiền bối sẽ đồng ý.”
Giọng nói của Kiều Càn truyền đi khắp đại sảnh:
“Nhưng nếu như tiền bối không yên tâm, lựa chọn từ chối cũng là chuyện dễ hiểu.
Tiền bối cứ yên tâm, dù là như thế nào đi nữa, chỉ cần không tuyên truyền chuyện này ra bên ngoài.
Lưu Hỏa sẽ không đặt ánh mắt lên mọi người.
Hắn không đến mức sẽ có ý nghĩ nguy hiểm gì đối với Kiều gia.”
Lục Thủy vốn dĩ cũng không quan tâm tới những thứ khác, hành động lần này, nếu như mấy người bọn họ không có thu hoạch gì, Lục Thủy cũng sẽ không nói gì cả.
Kế hoạch cuối cùng nhất định sẽ thành công.
Nhưng mà, từ chối Lưu Hỏa xong, sẽ không dễ dàng chọn phe.
Trước mắt thì có vẻ như trung lập là tốt nhất.
Nhưng nếu mà buộc phải về phe nào đó, thì đây lại là chuyện khác.
Thế nhưng, dù như thế nào đi nữa, hắn cũng không thể để cho Kiều gia đứng về phía tam đại thế lực thời Viễn Cổ được.
Hắn đã có nhận thức mới về sự đáng sợ của Lục Thủy sau sự việc của Sơ Vũ rồi.
Không trợ giúp không đáng sợ, đáng sợ chính là đứng ở phía đối lập.
Kiều Vô Tình nhìn Kiều Càn, trầm mặc một hồi rồi mới nói:
“Nói với người đứng sau lưng ngươi rằng, chúng ta đồng ý.
Đến lúc đó, xin đừng nuốt lời.”
Phù!
Kiều Càn thở phào nhẹ nhõm, bị cuốn vào chuyện này không tính là chuyện tốt.
Nhưng mà quyết định này, cũng không tính là quá xấu.
“Xin hãy yên tâm.”
Kiều Càn cúi đầu cung kính nói.
“Tiễn khách.”
Giọng nói của Kiều Vô Tình vang lên.
Kiều Thành vốn dĩ định mở miệng nói gì đó, nhưng cuối cùng không thể nói ra được bất kỳ thứ gì cả.
Sau đó, hắn nhìn sang phu nhân của mình, muốn để cho phu nhân của mình tiễn hắn một chút.
Nhưng mà Kiều Vô Tình lại nói thẳng rằng:
“Thiến Nhi, ngươi tiễn hắn.”
Kiều Ngọc vốn định đi lên trước, cuối cùng chỉ có thể im lặng đứng tại chỗ,
Sau đó, Kiều Càn lại nói không cần, rồi hắn và Lâm Hoan Hoan đội mũ lên, đi ra ngoài.
“Đừng lộ chuyện hôm nay ra ngoài, mấy người các ngươi ai muốn tham gia cũng được.”
Kiều Vô Tình nói.
Nếu tham gia thì phải tự mình xây dựng.
Đây là điều kiện tất yếu, còn việc hỏi cái gì, bọn họ cũng không biết.
Kiều Càn cũng không đưa ra đáp án.
Sau khi nói xong, Kiều Vô Tình liền rời đi.
Kiều Ngọc đột nhiên phát hiện, vết thương của mình có thể được khôi phục rồi.
Chí ít thì cũng có hy vọng.
Chỉ cần hỏi về vấn đề này là được.
Bọn họ hoàn toàn không để ý tới pháp bảo và đan dược
Có thể hỏi cường giả như này một câu hỏi, bản thân đã có được một cơ duyên cực lớn.