Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 1177 - Chương 1177: Lưu Hỏa Có Liên Quan Tới Lục Gia? 3

Chương 1177: Lưu Hỏa có liên quan tới Lục gia? 3 Chương 1177: Lưu Hỏa có liên quan tới Lục gia? 3

Lưu Hỏa có liên quan tới Lục gia? 3

Chờ cho tất cả mọi người đều rời đi, Kiều Vô Tình mới nói:

“Cảm giác như thế nào?”

“Giống Tiên Đình, nhưng mà cũng không giống.

Nếu như Lưu Hỏa thật sự có thể trả lời được tất cả các câu hỏi.

Như thế thì ba người bọn họ đều sẽ nhận được một phần cơ duyên.

Việc này hào phóng hơn Tiên Đình rất nhiều.”

Giọng nữ nói.

Nói xong, nàng lại bổ sung thêm một câu:

“Bọn họ đã an toàn rời đi, trạm tiếp theo có lẽ là Băng Nguyên Tuyết Vực.”

“Bên kia không dễ nói chuyện như chúng ta, bọn họ không đủ trọng lượng.

Chắc là sẽ thất bại.

Nhưng mà tên Lưu Hỏa này, nếu thật sự là mỗi một thế lực, mỗi một người tham gia đều được hỏi một vấn đề, thì hắn đúng là một người cực kỳ hào phóng.”

Giọng nam nói.

“Nhưng mà cái này là một vòng xoáy rất lớn, có điều trung tâm của vòng xoáy này là gì, chúng ta còn chưa biết.”

Kiều Vô Tình lắc đầu thở dài.

Đúng vậy, bọn họ đều biết Tiên Đình, Phật Môn và Thần Chúng đang làm chuyện gì đó không bình thường.

Lần này, Lưu Hỏa của Ẩn Thiên Tông cũng như thế,

Không ai biết bọn họ đang làm gì, cũng không ai biết được trung tâm của chuyện này là gì.

Nhưng mà bọn họ biết rằng, đây chính là ván cờ giữa những nhân vật hàng đầu.

Ngoại trừ Lục gia, những thế lực khác có lẽ đều không thể thấy được toàn cảnh của chuyện này.

“Các ngươi nghĩ Lưu Hỏa và Lục gia có mối quan hệ như thế nào?”

Giọng nữ hỏi.

“Sự cường đại của Lưu Hỏa có hơi vượt quá mức bình thường, có lẽ hắn không phải là người bình thường.

Rất có khả năng hắn là tổ tiên xa của Lục gia, và hắn cũng chỉ mới vừa tỉnh lại sau giấc ngủ mê mà thôi.

Ở bên trong ngọn núi phía sau Lục gia có không ít bí mật.”

Kiều Vô Tình nói.

“Tổ tiên xa à.

Vậy các ngươi nghĩ tại sao lần trước tam đại thế lực lại tiến hành vây công?”

Giọng nam vang lên.

Lần này, không ai trả lời cả.

Không thể nào hiểu được.

Tình huống của Lục gia cực kỳ không thích hợp.

“Có lẽ Lưu Hỏa không phải là người của Lục gia, mà là Lục gia đã hợp tác gì đó với hắn.

Lục gia có cái hạch tâm, có được nó liền có thể có được thiên hạ.

Lưu Hỏa cần dùng cái đó để tiêu diệt tam đại thế lực?”

Giọng nữ hỏi.

Hai người kia cũng không trả lời.

Bởi vì, không có bất kỳ đáp án nào cả.

Bọn họ có nghĩ tới cái gì thì cũng vô dụng mà thôi.

Hỏi ra cũng không thể hỏi được đáp án nào, việc duy nhất mà bọn họ có thể làm là chờ đợi.

Lần này, bọn họ cũng tham gia vào trong đó, cho nên phải tiếp nhận kết quả.

Muốn chỉ lo cho bản thân mình thì phải có đủ thực lực, hiện tại Kiều gia vẫn chưa đạt tới mức có được thực lực tuyệt đối như thế.

Cho nên, việc đứng về phe của Lưu Hỏa là một lựa chọn rất tốt.

Ít nhất thì nhìn từ bên ngoài, Lưu Hỏa và Lục gia rất có thể sẽ đứng cùng một phe. Dù cho cả hai không đứng cùng một phe, thì cũng sẽ không là kẻ địch của nhau.

Sáng sớm ngày hôm sau.

Lục Thủy đang ngồi ở trong viện tử đọc sách.

Hắn mới vừa từ chỗ của Mộ Tuyết trở về, một lúc nữa lại phải đi qua đó.

Hôm nay, Mộ Tuyết phải quay về Mộ gia, cho nên hắn cũng phải đi qua.

Hai ngày sau hắn sẽ thăng cấp lên tới 6.2, thực lực lại cao thêm một bước.

Có lẽ vẫn chưa thể đánh lại Mộ Tuyết được, nhưng tuyệt đối có thể treo lão cha lên mà đánh.

Mẹ càng không phải là đối thủ của hắn.

Trước mắt cũng chưa đánh lại Tam trưởng lão.

Càng nghĩ càng thấy hình như không thể khi dễ ai được cả.

Không khỏi cảm thấy có chút bất đắc dĩ.

Có điều, hắn phát hiện một việc vô cùng khủng bố.

Đó chính là, nếu như ngày nào hắn cũng ở nhà, hoặc là ở Mộ gia.

Thì có phải ngày nào cũng phải lén vào trong gian phòng của Mộ Tuyết hay không?

Đương nhiên, việc này không là gì.

Chủ yếu là, việc lén đi qua này, nếu như không có trực giác vả mặt kia…

Thì có thể thăng cấp lên tới thất giai, hoàn thành kế hoạch lớn.

Ít nhất thì không còn là hư danh nữa, sau đó…

Sau đó chính là không có sau đó nữa.

Tương lai cần phải tự dựa vào sự tranh thủ của bản thân mình.

Lục Thủy vừa nghĩ tới đây liền thở dài, sau đó bắt đầu xem Thiên Địa Trận Văn.

Bầu trời có hơi sáng lên.

Lục Thủy vốn dĩ đang đọc sách thì thấy Chân Võ đi tới.

Hắn không tiếp tục đọc sách nữa, đặt sách xuống bàn:

“Có tin tức?”

Tam khỏa tinh sáng chói trên bầu trời.

Hơn nữa, Lục Thủy còn cảm nhận được rằng sức mạnh đang càng ngày càng tăng lên.

Hiện tại, em gái của hắn đúng thật là vẫn chưa bị ảnh hưởng, nhưng mà nếu kéo dài thêm thì khó mà nói được.

Vừa mới mang thai liền kinh động tới Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão, Tam trưởng lão, còn có người anh trai là hắn và cả chị dâu nàng nữa.

Mặt mũi lớn thật.

“Thiếu gia, có tin tức từ rất nhiều nơi.”

Chân Võ đứng ở bên cạnh Lục Thủy nói:

“Kiếm Nhất Phong đã đồng ý, đang xây dựng tế đàn.

Kiều gia cũng đã đồng ý, có thể xây dựng tế đàn bất cứ lúc nào.

Thiên Nữ Tông cũng đã đồng ý, hiện tại vẫn chưa xây dựng tế đàn.

Cao tầng của các nàng hình như đã đi ra ngoài rồi.

Nghe bảo rằng, có người thì đi tới Hải Yêu để hỗ trợ, còn có người thì đi tới Trùng cốc, muốn hỏi thử ý của Trùng cốc.

Diệp Tân đã đi tới Hải Ngạn rồi.

Tất cả mọi chuyện ở Tịnh Thổ đều vô cùng thuận lợi.

Nhóm người Nhạc Phong đã đi tới Hải Ngoại, hiện giờ bọn họ đang tiến vào trong Họa Loạn Cổ Thành.”

Lục Thủy gật gật đầu, chỉ mới hai, ba ngày mà thôi, tiến độ rất nhanh.

Nhưng mà, việc xây dựng tế đàn lại không nhanh được như vậy, vẫn phải chờ thêm một khoảng thời gian nữa.

Với lại, hắn cũng phải đi tới Hải Ngoại một chuyến.

Việc này cần không ít thời gian.

Đây là bước cuối cùng, chờ tới thời cơ cuối cùng là được.

“Tam đại thế lực thì sao?”

Lục Thủy hỏi.

“Tạm thời vẫn chưa thấy có bất kỳ dị động nào, có lẽ vẫn chưa phát hiện chuyện thiếu gia đang làm.”

Chân Võ nói.

“Ẩn Thiên Tông?”

“Tiến độ của Ẩn Thiên Tông là một điều bí ẩn, nhưng mà dựa theo lời của hai vị tiền bối kia, thì đã có rất nhiều người tiếp nhận nhiệm vụ.

Cuối cùng có thành công được hay không, sẽ trả lời trong vòng một tháng.”

Thì ra là như thế,

Không khác với suy nghĩ của Lục Thủy lắm.

Tổng thế mà nói thì tiến độ vẫn rất ổn.

Vẫn chưa có tin tức về Đạo Tông, Bách Hoa Cốc và Cảnh Thu Cung.

Những thế lực này cũng không dễ.

Hải Yêu và Thâm Hải Thủy Long, nói khó thì cũng không khó lắm.

“Mộ Tuyết chắc chắn đã biết được ta muốn làm cái gì.

Dưới sự thúc đẩy của nàng, bên phía Hải Yêu chắc chắn sẽ không thành vấn đề.

Thâm Hải Thủy Long mới thật sự khó, nhưng mà sẽ nhìn thái độ hăng hái của Hải Yêu đối với việc này.

Còn Trùng cốc thì tùy duyên.”

“Đúng rồi thiếu gia, hiện tại bọn họ đều có một câu hỏi.”

Chân Võ thấy Lục Thủy ra hiệu cho hắn đi xuống thì lập tức nói:

“Bọn họ thắc mắc rằng làm sao để dùng một câu hỏi của thiếu gia.

Cùng nhau viết vào trong một quyển sách rồi đưa tới?

Hay là thiếu gia đi gặp từng người?”

Chân Võ cảm thấy đây là một vấn đề vô cùng lớn.

Lục Thủy nghe xong cũng có chút kinh ngạc, việc này rất khó sao?

“Có bao nhiêu người?”

Lục Thủy hỏi.

Quả thực là hắn chưa cẩn thận suy xét qua việc này.

“Nếu như dùng một tế đàn một người để tính, thì Kiếm Nhất Phong đã có tới 100 người.”

Chân Võ suy nghĩ một chút rồi lại nói:

“Nhân số của Ẩn Thiên Tông cũng không ít.”

Lục Thủy:

“...”

Hắn không cần nhiều tới như thế.

Hắn thấy chỉ cần có mấy chục cái là được rồi.

Những người này vậy mà lại mỗi người một cái, bọn họ định làm cái gì thế hả?

Chịu được à?

Nhưng mà…

Nếu đã nhiều như thế, thì hắn có thể lén xem vị trí của đám người Đế Tôn.

Có lẽ sẽ thu hoạch được càng nhiều thứ hơn nữa.

Nếu thực sự không được, thì hắn có thể lợi dụng việc này để nhìn trộm vị trí của Minh.

Có lẽ sẽ có thể hiểu được sự tồn tại của Mê Đô.

Nhưng mà, phải trả lời tất cả vấn đề của mọi người như thế nào đây.

Đi gặp từng người, hay là bảo tất cả mọi người viết ra rồi dâng lên.

Cái nào cũng không thực tế.

Cần tìm ra một biện pháp để cho tất cả những người có tư cách đặt câu hỏi đều có thể liên hệ được với hắn.

Sau đó, hắn cũng có thể trả lời được tất cả những câu hỏi của mọi người.

Có biện pháp nào có thể làm được điều đó không?

Hắn trầm ngâm một chút rồi nhìn xuống quần áo của mình, có ý tưởng.

Hắn nhìn Chân Võ cười nói:

“Nghe nói qua việc cầu nguyện chưa?”

Chân Võ cảm thấy kinh ngạc, hắn không hiểu cho lắm.

“Việc mà thiếu gia nói chính là cầu nguyện với thần đăng sao?”

Chân Võ hỏi.

Tại sao lại không phải là cầu nguyện với Răng Thần?

Thần Đăng có thể so được với Răng Thần sao?

Vô tri.

Nhưng mà, Chân Võ không hiểu cũng là điều bình thường.

Lục Thủy định dùng một biện pháp tương tự như thế:

“Đầu tiên phải thống kê lại đã.

Còn về việc đặt câu hỏi, ta sẽ dùng một biện pháp mà bọn họ không thể nào tưởng tượng tới được.

Sau khi kết thúc mọi việc, tất cả những việc này đều sẽ được xử lý.”

Bình Luận (0)
Comment