Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 1183 - Chương 1183: Hôn Lễ Nhắc Lại Trước 3

Chương 1183: Hôn lễ nhắc lại trước 3 Chương 1183: Hôn lễ nhắc lại trước 3

Hôn lễ nhắc lại trước 3

Như vậy sẽ không bị phát hiện.

Có thể giấu diếm được lâu thêm một chút thì cố lâu thêm một chút.

Không cần nghĩ quá nhiều lời biện minh, nếu không nói cái gì cũng sẽ bị hoài nghi.

Hắn biết được quá nhiều, nhất là sau khi biết được thực lực của Lục Thủy, một đống chuyện hắn đều biết.

Mặc dù không liên quan quá nhiều tới tu chân giới, nhưng lại có quan hệ mật thiết với Mộ gia.

Hết lần này tới lần khác còn không thể nói.

Không cách nào nói ra có một tồn tại không thể bỏ qua đang ẩn nấp.

“Được.” Sau khi Lục Thủy đồng ý, sức mạnh thiên địa bắt đầu phun trào.

Khởi Nguyên Thạch dần sáng lên.

Tiếp đó, trên người Mộ Trạch cũng bắt đầu tỏa ra một vầng sáng, ánh sáng dần hội tụ trên bả vai của hắn.

Chỉ mấy giây sau, ánh sáng đã ngưng tụ thành ấn ký.

Khá tương đồng với cái của Nhã Nguyệt trước đó, lại có chút khác biệt.

Lúc này, Lục Thủy mới thu tay lại, thu hồi sức mạnh thiên địa, ánh sáng trên Khởi Nguyên Thạch cũng biến mất theo.

Trước kia Mộ Trạch có thể cảm giác được sức mạnh thần bí, nhưng lúc này lại hoàn toàn không cảm giác được gì.

Lục Thủy quả thật là thần bí.

“Như vậy là được rồi?” Mộ Trạch tò mò hỏi.

Cảm thấy có chút quá dễ dàng.

Có điều hắn biết, không đạt đến cấp độ nhất định, căn bản không thể nào làm được một bước nhìn như rất dễ dàng này.

“Gần được rồi, để ta sửa đổi lại ấn ký một chút.” Lục Thủy nói, sau đó đưa tay đặt trên ấn ký, sức mạnh thiên địa bắt đầu len lỏi qua:

“Tập trung suy nghĩ lên ấn ký, ta thử giúp cha điều chỉnh lại.”

Mộ Trạch nghe vậy liền tập trung suy nghĩ lên ấn ký, trong nháy mắt, hắn cảm thấy toàn bộ tinh thần ý thức của mình đều bị hút vào bên trong.

Trong không gian trống trải, hắn giống như lục bình không rễ, không cách nào khống chế bản thân.

Mà một giây sau, hắn cảm thấy trong không gian trống trải vô tận ấy xuất hiện một đạo sức mạnh.

Sức mạnh dường như mang theo ánh sáng, hắn ngẩng đầu nhìn qua, một ánh mắt này, hắn tựa như nhìn thấu năm tháng vô tận, xem thấu vạn vật, thiên địa biến hóa, đại đạo vĩ lực.

Giờ phút này, hắn cảm thấy trong sức mạnh phía sau dường như có một bóng người đang đứng, đỉnh thiên lập địa, không gian trống trải cũng e ngại hắn.

Lúc này, Mộ Trạch bỗng cảm thấy hoảng sợ, chỉ là nỗi hoảng sợ này vừa mới xuất hiện, hắn đã bị giọng nói của Lục Thủy đánh thức:

“Tiền bối, nhìn thấy không?

Thử chút xem có thể nói chuyện được với Minh không?”

Lúc này, Mộ Trạch mới bừng tỉnh từ trong sức mạnh kia, hắn có chút kinh hãi, có điều vẫn nhanh chóng ổn định lại tinh thần.

Thu hồi ánh mắt, hắn phát hiện mình đã đổi vị trí.

Bây giờ, hắn đang ở trong một căn phòng trống trải, mà phía trước hắn là một cánh cửa phát ra ánh sáng.

Hắn phải nói chuyện thế nào?

“Ngươi chính là người vị tiểu hữu kia nói sao? Ngươi có thể gọi ta là Minh.” Giọng nói của Minh vang lên phía sau cánh cửa.

Hóa ra đây chính là Minh?

Mộ Trạch không dám chậm trễ, lập tức cúi người cung kính nói:

“Vãn bối là Mộ Trạch, xin ra mắt tiền bối.”

“Hắn bảo ngươi đi ra.” Giọng nói của Minh vừa dứt, tinh thần ý thức Mộ Trạch lại trở về trong thân thể.

“Cảm giác thế nào?” Lục Thủy nhìn cha vợ đang lấy lại tinh thần, hỏi.

Hắn nhảy đến bên cạnh Mộ Trạch.

Không tiếp tục ở bên cạnh Khởi Nguyên Thạch nữa.

“Đã gặp được vị tiền bối kia.” Mộ Trạch nói với Lục Thủy.

Có điều khi nhìn thấy Lục Thủy đi ra phía ngoài, hắn hơi ngạc nhiên:

“Lục Thiếu gia muốn rời đi sao?”

“Đúng vậy.” Lục Thủy quay đầu nhìn Mộ Trạch, nói:

“Thông đạo không có vấn đề, phải chờ Nguyệt bên kia kết nối sang.

Ta vừa mới thử qua, thông đạo kết nối giữa bọn hắn có chút kỳ quái, ta không kết nối qua được, cho nên đợi chút đi.

Ta đã để lại một chút sức mạnh trên ấn ký của cha, đối phương một khi liên kết tới, cha liền có thể nói chuyện được.”

Mộ Trạch hơi kinh ngạc nhìn bả vai của mình, hắn hiểu rõ Lục Thủy nói sức mạnh là cái gì.

Chính là sức mạnh khiến hắn e ngại, khiến hắn cảm nhận được vô thượng vĩ lực kia.

Lục Thủy thật sự là vượt ra khỏi tưởng tượng.

Lúc này, hắn đi theo Lục Thủy rời khỏi tổ địa.

Tạm biệt cha vợ, Lục Thủy tìm được Mộ Tuyết ở ngay tàng cây cạnh bờ sông.

Lúc này, Mộ Tuyết ngồi nhìn Hỏa Vân Thú chơi đùa với Nhã Lâm ở một bên.

“Lục Thiếu gia, Chân Linh nói đêm nay ăn cá nướng có đúng không?”

Mộ Tuyết nhìn Lục Thủy, hỏi.

“Mộ Tiểu thư cảm thấy có vấn đề gì không?” Lục Thủy ngồi xuống phía đối diện Mộ Tuyết.

Mộ Tuyết tới gần miệng Lục Thủy, dùng cái mũi ngửi ngửi.

Lúc Mộ Tuyết còn chưa ngửi ra cái gì, Lục Thủy đã ngửi thấy thanh hương trên người Mộ Tuyết:

“Sao hôm nay Mộ Tiểu thư thơm như vậy?”

Mộ Tuyết vốn đang chăm chú ngửi lại ngẩng đầu nhìn Lục Thủy một chút, vẻ mặt khó coi:

“Hôm qua ta bốc mùi sao?”

“Hôm qua ê ẩm.” Lục Thủy nhìn Mộ Tuyết, chân thành nói:

“Thật ngưỡng mộ Mộ Tiểu thư có được một người chồng tốt như vậy, ta lại không có.”

Mộ Tuyết: “???”

“Ta chỉ có một người vợ hiền lành, mỹ mạo, ôn nhu, đầu đặc biệt cứng mà thôi.” Lục Thủy bổ sung một câu.

Mộ Tuyết nhìn Lục Thủy, nàng đang tự hỏi tối nay đánh nhiều hai quyền hay đánh ít hai quyền.

“Lục Thiếu gia, đêm nay tốt nhất ăn ít một chút, ta sợ Lục Thiếu gia ăn nhiều lại nôn nhiều.” Mộ Tuyết nhẹ giọng nhắc nhở.

Lục Thủy: “...”

Hù dọa ai đây?

Đêm nay triệu hoán Nha Thần, cầu nguyện Nha Thần là đủ.

Buổi đêm.

Mộ Trạch về tới sân nhỏ, hắn nhìn thấy Đường Y vẫn còn đang nhìn thiếp mời.

“Không phải đã gần phát xong rồi sao?” Mộ Trạch đi tới bên cạnh Đường Y, nói:

“Còn lại là chuyện của đại ca bọn hắn.”

Đường Y nhìn Mộ Trạch một chút, nói:

“Còn có một số cần Mộ Tuyết đi cùng, một vài trưởng bối.”

Phần lớn là liên quan tới Mộ gia.

Mộ Trạch không nói gì thêm, trực tiếp đi vào trong nhà nghỉ ngơi.

Không biết có phải là vì ấn ký hay không, hắn cảm thấy có chút mỏi mệt.

Đường Y vẫn còn đang thu xếp đồ đạc, Mộ Tuyết lấy chồng, nàng đã đại khái biết rõ quá trình, đến lúc Nhã Nguyệt lấy chồng sẽ không cần phải mệt mỏi như vậy.

Sửa sang lại bảy tám phần đồ vật xong, Đường Y nhận ra đã là nửa đêm.

Mộ Trạch không chút để ý, đều là một mình nàng làm.

Thở dài một tiếng, Đường Y đứng dậy định đi nghỉ ngơi.

Lúc tiến vào trong phòng lại phát hiện Mộ Trạch đã nằm ngủ.

Mộ Trạch rất ít khi bế quan tu luyện, bình thường đều làm việc nghỉ ngơi như người bình thường.

Một lát sau, Đường Y nhẹ nhàng nằm xuống bên cạnh Mộ Trạch, không định đánh thức người bên gối.

Nàng nằm xuống, sau đó liền quay đầu nhìn chồng bên cạnh, cảm thấy đối phương mỗi ngày đều có một đống phiền não.

Trước kia cũng cãi nhau, nhưng đều không giải quyết được gì.

Thở dài trong lòng, nàng liền nhắm mắt định ngủ.

Có điều nàng lại nhớ tới lời Nhã Lâm nói, chồng nàng thật sự ngáy ngủ sao?

Đã ngủ cùng nhau lâu vậy rồi, sao nàng chưa từng phát hiện ra chứ?

Nghĩ tới đây, Đường Y vốn đang nhắm mắt, đột nhiên mở ra.

Tiếp đó ngồi thẳng dậy.

Mộ Tuyết nói Lục Thủy không ngáy ngủ đúng không?

Cái này…

“Xảy ra chuyện.” Đường Y có chút rung động trong lòng.

Mộ Tuyết thế nhưng là Tử Y Thần Nữ, sao lại không biết nặng nhẹ như vậy.

Còn ngây ngốc bị lời nói vô tâm của muội muội lột trần.

Khả năng còn chưa biết.

Đường Y rung động, đồng thời cũng không biết nên làm thế nào cho phải.

Do dự một lát, nàng chủ động đánh thức Mộ Trạch.

“Mau tỉnh dậy.” Đường Y khẽ nói.

Mộ Trạch cau mày, mở mắt nhìn Đường Y bên cạnh, hỏi:

“Xảy ra chuyện gì?”

Đường Y vùng vẫy trong lòng, ngập ngừng nói:

“Có chuyện thương lượng với chàng.”

Mộ Trạch ngồi dậy nhìn Đường Y, hỏi:

“Chuyện gì?”

Đêm hôm khuya khoắt đột nhiên gọi hắn dậy thương lượng chuyện gì, là chuyện quan trọng gì sao?

“Hôm nay Mộ Tuyết trở về, ta cảm thấy nàng ở Lục gia rất vui vẻ, nàng cũng nguyện ý gả đi, cho nên…” Đường Y nhìn Mộ Trạch, chân thành nói:

“Chúng ta có nên đồng ý đề nghị lúc trước của Lục gia không?

Chuyện tổ chức hôn lễ sớm hơn.”

Mộ Trạch hơi kinh ngạc nhìn Đường Y:

“Không phải nàng nói phải là năm sau sao?

Cũng chỉ còn ba tháng, sao phải sớm hơn làm gì?”

“Cũng không phải không thể trở về, chênh lệch cũng không lớn tới vậy.

Ba tháng, đêm dài lắm mộng.

Trước đó Lục gia không phải đã xảy ra chuyện sao, chờ thêm nữa, nhỡ đâu có chuyện gì xảy ra.

Hôn lễ dễ bị trì hoãn.

Nghe nói là thế lực Tiên Đình gì đó.

Nhỡ đâu tu chân giới vì vậy mà đại loạn, có Mộ Tuyết ở đó, chúng ta cũng dễ tìm nơi nương tựa ở Lục gia.” Đường Y cảm thấy mình giống như đang nói nhảm.

Nhưng ba tháng là quá dài.

Nhỡ đâu bụng Mộ Tuyết có phản ứng gì, vậy…

Thanh danh chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng, nếu như Lục gia vì vậy mà lên án, thì cái gì cũng không còn kịp nữa rồi.

Hơn nữa, chuyện này nàng phải giả bộ như không biết, không thể nói ra miệng.

Bình Luận (0)
Comment