Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 1185 - Chương 1185: Nha Thần Từ Thần Vực Giáng Xuống Trần Thế 2

Chương 1185: Nha Thần từ Thần Vực giáng xuống trần thế 2 Chương 1185: Nha Thần từ Thần Vực giáng xuống trần thế 2

Nha Thần từ Thần Vực giáng xuống trần thế 2

Trời có hơi sáng lên, mặt trời vẫn chưa xuất hiện.

Mộ Tuyết dụi mắt, từ từ mở mắt ra, nàng định đi làm bữa sáng cho Lục Thủy.

Chỉ có điều, khi nàng tỉnh lại liền phát hiện Lục Thủy đang ở bên cạnh nàng.

Nàng ngồi dậy, ngáp một cái, sau đó dùng hai tay lay Lục Thủy, nói:

“Lục thiếu gia, nên dậy thôi.”

Lục Thủy bị Mộ Tuyết lắc hai cái liền tỉnh dậy, hắn nhìn đầu tóc có hơi lộn xộn của Mộ Tuyết, nói:

“Mộ tiểu thư, ngươi làm gì vậy?”

Mộ Tuyết thấy Lục Thủy tỉnh lại liền ghé vào trên người hắn, nói nhỏ:

“Trời sắp sáng rồi, Lục thiếu gia phải quay về.”

Sau khi nghe thấy câu này, Lục Thủy lập tức rùng mình, hắn suy nghĩ một chút rồi nói với Mộ Tuyết:

“Nếu như ta nhớ không lầm, thì đây là gian phòng của ta mà.

Phải là Mộ tiểu thư đi về mới đúng.”

Lục Thủy vừa dứt lời, không khí đột nhiên yên tĩnh trở lại.

Mộ Tuyết ngẩng đầu nhìn sang Lục Thủy, trong mắt nàng hiện tại đã không còn một chút buồn ngủ nào:

“Lục thiếu gia, ngươi có phải là nhớ lầm rồi không? Đây là gian phòng của ta.”

Lục Thủy vén tóc Mộ Tuyết ra sau tay, an ủi:

“Mộ tiểu thư, đừng lừa mình dối người nữa.

Vấn đề này không lớn, chỉ là sẽ bị chế giễu mà thôi.

Đừng sợ.”

“A.”

Mộ Tuyết kinh hãi, trực tiếp nhảy dựng lên, sau đó đứng ở trên bụng của Lục Thủy.

Ách.

Lục Thủy:

“...”

Ngươi cố tình đúng không?

“Xong rồi, xong rồi, sẽ bị phát hiện.”

Mộ Tuyết nói xong liền định quay về.

Hiện tại, nàng vẫn còn đang mặc váy ngủ lúc tới đây.

Nàng quay về rất nhanh, mở cửa quay về là được rồi.

Nhưng mà, trước khi trở về, nàng lại nằm xuống trên người Lục Thủy một lần nữa, sau đó dùng cái trán của mình đập vào trán Lục Thủy một cái.

Tiếp đó mới mở cửa ra quay về, trước khi quay về còn nói:

“Lục thiếu gia, trán của ngươi cứng hơn.”

Nói xong, nàng liền hóa thành một tia ánh sáng tím, biến mất trong không gian.

Trở về trang điểm, sau đó đi làm điểm tâm.

Lục Thủy sờ sờ cái trán, khinh thường nói:

“Đương nhiên, ta luyện thể cơ mà.”

Ầm!

Oanh!

Một đạo sấm sét màu tím trực tiếp rơi xuống đầu Lục Thủy.

Xẹt!

Khuôn mặt Lục Thủy bị điện giật thành màu tím.

Lục Thủy:

“...”

Hắn chưa từng nói gì hết.

Lục Thủy quyết định đứng dậy đi đọc sách tiếp.

Cho Mộ Tuyết một chút màu sắc, nàng liền có thể luôn một tiệm nhuộm vải.

Qua mấy ngày nữa, hắn sẽ cho Mộ Tuyết biết rằng, ai mới là chủ của gia đình này.

Nếu không phải hiện tại hắn không đánh lại Mộ Tuyết, hắn đã nhất nàng xuống mặt đất mà đánh rồi.

Để cho nàng biết được rằng cái gì mới là cường đại.

Két!

Đột nhiên có một âm thanh vang lên, Lục Thủy không nói hai lời, trực tiếp né tránh.

Sau đó…

Không có chuyện gì xảy ra cả,

Tự mình hù mình.

Kệ đi, không so đo với Mộ Tuyết.

Đọc sách thì hơn.

“Dời hôn sự lên trước?”

Trong đại sảnh Mộ gia, Mộ Uyên kinh ngạc mà nhìn Mộ Trạch:

“Đây là trò đùa của trẻ con à? Nói dời lên sớm liền dời lên sớm?”

“Đúng vậy, phải dời việc hôn lễ ba tháng sau lên.

Nhắc tới việc lần trước, đây không phải là đang làm trái lại với Lục gia sao?

Chuyện này có nguy hiểm.”

Mộ Khương nhìn Mộ Trạch, tỏ vẻ bản thân không hiểu dược:

“Tại sao lại đột nhiên nhắc tới chuyện đó?”

“Đột nhiên nghĩ tới một sự kiện, cũng như là nghe được một số việc.”

Mộ Trạch nhìn Mộ Uyên và Mộ Khương, bình tĩnh nói:

“Chuyện Lục gia bị thế lực cường đại nhằm vào, đại ca và nhị ca hẳn là đã biết rồi.

Chúng ta cũng đã thảo luận qua.

Nhưng mà, các ngươi có nghĩ tới việc rằng, nếu như trong vòng ba tháng này đối phương lại hành động một lần nữa, từ đó trì hoãn hôn ước, thì chúng ta phải làm sao không?”

Trước kia, Mộ Trạch đương nhiên là đã đừng suy nghĩ qua việc này, nhưng mà hắn cũng chỉ thử thôi, nếu không được thì thôi.

Nhìn thì thấy Lục thiếu gia cũng không có vẻ gì là vội vàng cả.

Hoãn lại một chút cũng không thành vấn đề.

“Thoạt nhìn thì có vẻ như chúng ta đã thành công tránh thoát trận cuồng phong lần này.”

Mộ Uyên nói, sau đó hắn liền nhíu mày:

“Nhưng mà, bên cạnh chúng ta cũng không còn mối quan hệ nào tốt hơn nữa cả.

Lục gia có thể không nhìn tới chúng ta, nhưng đối với những thế lực thời Viễn Cổ kia, thì việc có ra tay với chúng ta hay không đều là xem tâm tình.

Giống như đang đặt cược vậy.”

Việc này rất khó xử lý, quá chênh vênh.

Việc Tiên Đình xuất hiện khiến cho rất nhiều người cảm thấy bất an.

Mà người có thể đánh tay đôi với Tiên Đình, có lẽ chỉ có Lục gia và những thế lực đỉnh cấp kia mà thôi.

Mộ gia bọn họ có thể đi nhờ vả ai?

Chỉ có Lục gia.

Nếu như Mộ Tuyết đã gả đi rồi, thì việc này càng trở nên dễ dàng hơn.

Nếu như vẫn chưa gả…

Rất có thể sẽ bị từ chối.

“Tỉ lệ rất thấp, gần như là không thể được.

Còn nữa, bọn họ không nhất định sẽ giao thủ lần nữa mà?”

Mộ Khương chau mày nói.

Trên đời này có rất nhiều nguy hiểm, nhưng mà phần lớn đều là buồn lo vô cớ.

Mộ Tuyết nhìn về phía Mộ Trách, hy vọng Mộ Trạch có một lý do khác.

“Đã có dấu hiệu về việc này rồi.”

Một Trạch nhìn hai người Mộ Uyên rồi nói:

“Chúng ta đều thấy được.”

Câu này khiến cho bọn họ có chút ngoài ý muốn.

Thấy được?

Lúc nào?

“Tam khỏa tinh buổi tối?”

Mộ Uyên nhìn Mộ Trạch hỏi.

Mộ Khương cũng vô cùng kinh ngạc.

Việc tam khỏa tinh xuất hiện đúng thật là khiến cho người ta không thể nào xem thấu được, hoàn toàn không biết tại sao chúng nó lại xuất hiện.

Cũng không thể nào tìm được bất kỳ đáp án nào.

Trong Tu Chân Giới càng khó có người biết được rằng ngôi sao đó đại biểu cho cái gì, lại nhằm vào cái gì.

“Đúng vậy.”

Mộ Trạch gật gật đầu, nghiêm túc nói:

“Ta thông qua một đường dây liên lạc đặc thù cho nên biết được rằng, ba cái kia chính là nhằm vào Lục gia.

Về việc khi nào sẽ xảy ra xung đột, thì không biết được, nhưng nhất định là trong 3 tháng.”

Việc này là do ngày hôm qua hắn tò mò đi hỏi Lục Thủy, Lục Thủy nói là hắn đã chuẩn bị xong rồi, một hai tháng nữa sẽ động thủ.

Đây chính là điểm tốt của thân phận này.

Không cần phải giấu diếm, Lục Thủy biết cái gì đều sẽ nói cho hắn biết.

Đương nhiên, cái giá mà hắn phải trả chính là, không thể nào biết được nguồn gốc của đường dây này.

Tất cả những việc liên quan tới Lục Thủy, hắn đều không thể nói thành lời.

Lời này khiến cho hai người Mộ Uyên trầm mặc.

Không phải là không được.

Khi hai bên chiến đấu, thiên địa sẽ xảy ra dị tượng, kinh động tới toàn bộ Tu Chân Giới.

Việc tam khỏa tinh xuất hiện trên bầu trời lúc này không tính là gì cả,

3 tháng…

Hôn lễ đúng lúc tránh thoát khỏi nó.

Việc này…

“Nhưng mà, Lục gia chưa chắc đã đồng ý.”

Mộ Uyên chau mày nói:

“Chúng ta có thể nhận được tin tức, Lục gia thậm chí có thể trực tiếp cảm nhận được.

Theo lý thuyết mà nói, trong khoảng thời gian này, bọn họ chắc chắn là rất bận rộn.

Việc dời hôn lễ lên sớm hơn so với dự tính, chẳng khác nào đang tăng thêm phiền phức cho bọn họ cả.

Ngược lại còn khiến cho đối phương không vui.”

“Đúng là như thế.”

Mộ Khương cũng cảm thấy không thích hợp.

“Khi hai bên giao chiến, việc hôn sự có bị lộ ra cũng được, mà không bị lộ ra cũng chẳng sao.

Còn nữa, bọn họ đã phát thiệp mời rồi, đây cũng không phải là việc phiền phức.

Việc xây dựng ở đây của chúng ta vẫn còn hơi kém một chút, chưa chuẩn bị xong cái gì cả.”

Mộ Trạch nhìn bọn họ, sau đó nói nhỏ:

“Ta đi thăm dò thử Lục tộc trưởng?

Xem thái độ của hắn như thế nào?”

Mộ Uyên nhìn Mộ Khương.

Mộ Khương do dự một chút rồi khẽ gật đầu:

“Có thể thăm dò thử một chút.”

Mộ Uyên thở dài nói:

“Vậy thì thử xem đi, đối với chúng ta mà nói thì nó cũng không phải là chuyện xấu.

Cùng lắm là phiền toái thêm một chút, phát thiệp mời lại một lần nữa.”

Mộ Trạch gật gật đầu,

Có thể thử xem sao, nếu như bên phía Lục Cổ không đồng ý, hắn sẽ không nói nữa.

Nhưng mà, đứng ở bên phía Lục gia cũng không tồi.

Có lẽ người khác không biết, nhưng mà hắn lại biết rất rõ ràng.

Sự đáng sợ của Lục gia không chỉ có như thế, ở đằng sau bên trong bóng tối, nơi mà không ai chú ý, đó mới thật sự là nguồn gốc sự đáng sợ của Lục gia.

Phế thiếu gia của Lục gia, Lục Thủy.

Bình Luận (0)
Comment