Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 1213 - Chương 1213: Nữ Thần Chính Nghĩa Giáng Lâm (1)

Chương 1213: Nữ Thần Chính Nghĩa giáng lâm (1) Chương 1213: Nữ Thần Chính Nghĩa giáng lâm (1)

Nữ Thần Chính Nghĩa giáng lâm (1)

Một sân nhỏ nào đó của Đường gia.

Mộ Tuyết đang ngồi trong đình, nàng nhìn điện thoại, miếng cắn bút, sau đó trả lời một câu, lại ghi vào cuốn sổ một câu.

Lừa dối vợ, ghi lại.

Lừa dối liên tục, ghi lại.

Lặp đi lặp lại nhiều lần, ghi lại.

Cho một bậc thang liền trèo lên trên, ghi lại.

"Lục Thiếu gia, ta cảm thấy tối nay là giờ lành tháng tốt để triệu hoán Nha Thần."

Thấy Lục Thủy trả lời, Mộ Tuyết từ tận đáy lòng đề nghị Lục Thủy triệu hoán Nha Thần.

Chỉ có Nha Thần mới có thể xoa dịu mọi bất bình.

"Không có dấu răng thì không thể triệu hoán Nha Thần.

Không ai hiểu Nha Thần hơn ta."

Mộ Tuyết vừa mới ghi sổ xong, liền nhận được tin nhắn trả lời của Lục Thủy.

"Liền ngươi hiểu Nha Thần." Mộ Tuyết há to miệng, hướng về màn hình điện thoại cắn một cái:

"Nha Thần hiện tại đang rất muốn cắn ngươi, ngươi có biết không?

Ngươi chắc chắn biết.

Còn giả bộ hồ đồ với ta."

Mộ Tuyết cất bút đi, sau đó nhìn cuốn sổ một chút.

Ừm.

Nhớ kỹ, từ giờ đến nửa đêm cũng không lâu, không đến mức quên.

Sau đó, Mộ Tuyết chụp cho mình một tấm ảnh, híp mắt tươi cười.

Nhìn cực kỳ hiền lành.

Tiếp đó nàng gửi ảnh chụp cho Lục Thủy, kèm theo một câu:

"Lục Thiếu gia, đêm nay cẩn thận một chút nha.

Thần Chính Nghĩa sắp giáng lâm cạnh Lục Thiếu gia."

"Mộ Tiểu thư thật đẹp.” Tin nhắn của Lục Thủy nháy mắt đã gửi đến điện thoại của Mộ Tuyết.

“Lục Thiếu gia vui vẻ chứ? Đây chính là vị hôn thê của Lục Thiếu gia, rất nhanh sẽ trở thành thê tử.” Mộ Tuyết vui vẻ trả lời tin nhắn.

Được Lục Thủy khen thật vui vẻ.

“Mộ Tiểu thư có thể dàn xếp một chút cho Thần Chính Nghĩa không? Đi đường lúc tối muộn rất dễ gặp phiền phức.”

“Nữ thần đó, Lục Thiếu gia không muốn gặp chút sao?”

“Vậy cũng không thể so sánh được với Mộ Tiểu thư.”

“Chúc Lục Thiếu gia may mắn.”

Nói xong, Mộ Tuyết không có ý định nhắn với Lục Thủy nữa.

Đêm nay đi qua chấp hành chính nghĩa.

Làm chút điểm tâm mang qua.

Lục Thủy thích ăn cái gì đây?

Nghĩ vậy, Mộ Tuyết liền đi ra bên ngoài.

Chân Linh và Đinh Lương đúng lúc cũng trở về, các nàng đi giúp dì Đường khuân đồ.

Nhã Nguyệt và Nhã Lâm đang ở cùng ông bà ngoại của các nàng.

Những ngày này bọn họ đã chuyển về tu dưỡng.

“Tiểu thư muốn đi ra ngoài sao?” Đinh Lương tò mò hỏi.

Trời đã sắp tối rồi.

Tiểu thư sẽ không chạy đi tưới hoa đấy chứ?

Dù sao thì mấy ngày nay Tiểu thư cũng không được gặp Lục Thiếu gia.

Buổi sáng hôm nay nàng đã định đi tưới mấy bông Hoa Miêu, may là Phu nhân có việc, gọi Tiểu thư đi.

Bây giờ liền…

“Phòng bếp ở chỗ nào?” Thấy mấy người Đinh Lương trở về, Mộ Tuyết liền mở miệng hỏi.

Nàng chưa quen thuộc Đường gia lắm, vốn định tự mình đi hỏi.

Không nghĩ tới Đinh Lương và Chân Linh trùng hợp về tới.

“Thiếu Phu nhân đi theo ta.” Chân Linh nói.

Nàng đã nghe ngóng tốt.

Đinh Lương sợ ngây người, Chân Linh đã hỏi thăm lúc nào vậy?

Các nàng cơ bản đều luôn bận bịu với nhau.

Lát nữa phải hỏi một chút.

— —

Lục Thủy nhìn điện thoại, cau mày.

Đêm nay, Nữ thần Chính Nghĩa sắp giáng lâm trong gian phòng của hắn.

Thật sự là chuyện…

Vui vẻ đến không cười nổi.

Sau đó, Lục Thủy cất điện thoại đi, quyết định trở về đi ngủ.

Ngủ say rồi, Nữ thần Chính Nghĩa tất sẽ không đành lòng đánh thức hắn, như vậy coi như tránh được một kiếp.

Rõ ràng chính mình không có làm chuyện gì, lại phải chịu thần phạt của Nữ thần Chính Nghĩa.

Tự cho mình là Nữ thần, muốn làm gì thì làm.

Cũng chỉ có hắn mới dễ dàng tha thứ một người phách lối ương ngạnh như vậy.

A, có lẽ cũng sẽ ngang ngược càn rỡ đối với hắn đi.

Nhân sinh, quả nhiên được cái gì, thì sẽ phải mất đi thứ tương ứng.

Rất có đạo lý.

Sau đó, Lục Thủy cất bước đi về phía gian phòng, bây giờ trời đã tối hoàn toàn, không bao lâu sau, Nữ thần Chính Nghĩa sẽ giáng lâm.

Đi ngủ sớm một chút.

Lục Thủy thật sự nằm lên giường an tâm đi ngủ.

Hoàn toàn không có suy nghĩ tỉnh lại.

Chỉ là trong lúc ngủ mơ, hắn cảm giác có ánh sáng tỏa ra, sau đó…

Ầm!

Trán~

Đau nhức!

Bụng tựa như bị ngàn cân đập xuống.

Cả người vô thức nửa bật dậy.

Chờ hắn nằm xuống lại lần nữa, phát hiện có một mỹ nhân sáng lấp lánh đang đứng trên bụng hắn.

“Chính Nghĩa giáng lâm.”

Một giọng nói thanh thoát vang lên.

Lục Thủy: “...”

“Phàm nhân ngu xuẩn, ngươi có biết khi Nữ thần Chính Nghĩa giáng lâm, điều đầu tiên làm sẽ là gì không?” Nữ thần Chính Nghĩa cúi đầu nhìn Lục Thủy, nói.

“Chấp hành chính nghĩa?” Lục Thủy mở nửa con mắt, có chút gian nan nói.

“Đương nhiên.” Nữ Thần Chính Nghĩa vẻ mặt khinh thường nói:

“Là trước tiên đưa cho ngươi chút điểm tâm ăn.”

Sau đó, Mộ Tuyết nhảy sang bên cạnh Lục Thủy, xua đi ánh sáng trên người, chỉ còn lại bộ quần áo bình thường.

Áo ngủ bằng tơ lụa mềm mại.

Có chút mê hoặc.

Sau đó, nàng lấy ra một cái hộp đặt bên cạnh Lục Thủy, nói:

“Lục Thiếu gia mở đèn lên đi.”

Lục Thủy hơi kinh ngạc, vậy mà lại ăn điểm tâm trước.

Tiên lễ hậu binh sao?

Tách!

Một tiếng búng tay vang lên.

Căn phòng sáng lên, nhưng ánh sáng không hề hắt ra bên ngoài.

“Muộn như vậy rồi Mộ Tiểu thư còn làm đồ ăn sao?” Lục Thủy cầm miếng điểm tâm cắn một cái.

“Ăn ngon không?” Mộ Tuyết ôm đầu gối nhìn Lục Thủy, hỏi.

Trên mặt nàng nở một nụ cười nhẹ, giống như rất vui vẻ.

“Đồ Mộ Tiểu thư làm, không gì không thể ăn.” Lục Thủy ăn điểm tâm nói.

“Lục Thiếu gia không thẳng thắn.” Mộ Tuyết nhìn Lục Thủy, chu môi nói:

“Hai ngày nay Lục Thiếu gia chắc chắn không có nghĩ đến ta.”

“Ta đúng là thua thiệt, ngày nào cũng nhớ tới Lục Thiếu gia.

Có người hỏi, ta còn khen Lục Thiếu gia.

Lục Thiếu gia lại không khen ta.”

Lục Thủy nhìn Mộ Tuyết, sau đó đưa phần điểm tâm đã ăn một nửa trên tay cho Mộ Tuyết, nói:

“Mời Mộ Tiểu thư ăn.”

Chưa đợi Mộ Tuyết kịp mở miệng, Lục Thủy đã nói tiếp:

“Ta phát hiện điểm tâm này ăn cực kỳ ngon, muốn thưởng thức cùng Mộ Tiểu thư.

Nghe nói là sản phẩm của Trù Thần.

Không biết là thật hay giả.”

Mộ Tuyết nhìn Lục Thủy cười cười, sau đó hé miệng, chờ Lục Thủy đút cho mình.

Chỉ là chưa đợi được điểm tâm tới, Mộ Tuyết đã phát hiện Lục Thủy sát tới gần mình.

Sau đó bờ môi của nàng bị cắn một cái.

Mộ Tuyết lập tức ngây người, có điều cũng không nhúc nhích.

Chỉ là rất nhanh, Lục Thủy lại lui về.

“Lại phát hiện một thứ ăn rất ngon, chỉ tiếc Mộ Tiểu thư không có lộc ăn, không ăn được.”

“Cẩn thận ta đánh ngươi đấy.” Mộ Tuyết quơ quơ nắm tay nhỏ, bĩu môi nói.

Chỉ là trong giọng nói mang theo ý cười, vui vẻ như được ăn mật.

Lục Thủy đưa điểm tâm tới bên miệng Mộ Tuyết, sau đó tự cầm một miếng khác tiếp tục ăn.

“Lục Thiếu gia đánh cờ với cha hai ngày, thắng thua thế nào?” Mộ Tuyết ăn điểm tâm Lục Thủy đút, hỏi.

“Cha vợ không quá tốt, ta chấp cha năm con cha cũng không thắng được ta.” Lục Thủy tùy ý nói.

“Lục Thiếu gia mạnh miệng như vậy, không sợ đau eo sao?” Mộ Tuyết vừa cười vừa nói.

“Vậy thì bốn con.” Lục Thủy sửa lại.

“Lục Thiếu gia lại bắt đầu viện cớ rồi, hay là cứ cụ thể một chút, để ta xem đặc sắc tới mức nào.” Mộ Tuyết nói xong thì há to miệng, muốn ăn điểm tâm tiếp.

Lục Thủy đút miếng điểm tâm vào trong miệng Mộ Tuyết.

“Không phải miếng này, miếng kia vừa vặn hơn.” Mộ Tuyết có chút bất mãn.

Lục Thủy lại sát tới gần.

“Không viện, hay là đi ngủ đi.” Lục Thủy lấy lại miếng điểm tâm, sau đó trốn trong ổ chăn.

Viện nhiều sẽ chết thảm.

Vẫn là không viện thì hơn.

Viện qua điện thoại ngược lại không có gì.

Có điều nghĩ lại, chỉ cần không ở LỤc gia, Mộ Tuyết nói qua liền có thể qua, viện qua điện thoại cũng rất nguy hiểm.

Hay là làm chính sự đi.

Vả mặt trực giác, liền có thể tấn thăng Thất giai.

Sau đó Bát giai, Cửu giai, Đại Đạo Thiên Thành, vô địch thiên hạ.

Ở trên trời cũng vô địch.

Mộ Tuyết cũng trốn vào trong chăn, nàng nhìn Lục Thủy, nói:

“Lục Thiếu gia, khen ta hai câu đi.

Ta đã đặc biệt chạy tới đây gặp Lục Thiếu gia đó.”

“Không phải chạy tới chấp hành chính nghĩa sao?” Lục Thủy hỏi ngược lại.

Lời này vừa nói ra, vẻ mặt Mộ Tuyết liền thay đổi.

Ầm!

Quả nhiên, trước tiên cứ đánh một trận rồi lại nói.

Suýt chút nữa bị Lục Thủy khen tới lâng lâng, quên mất nội dung trong sổ.

Về sau không thể để cho Lục Thủy nói chuyện trước.

Lời hữu ích vừa ra, cái gì cũng quên.

Cả đầu đều là Lục Thủy.

Bình Luận (0)
Comment