Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 1214 - Chương 1214: Nữ Thần Chính Nghĩa Giáng Lâm (2)

Chương 1214: Nữ Thần Chính Nghĩa giáng lâm (2) Chương 1214: Nữ Thần Chính Nghĩa giáng lâm (2)

Nữ Thần Chính Nghĩa giáng lâm (2)

Sáng sớm ngày thứ hai.

Lục Thủy dậy tương đối sớm, hắn có thói quen dậy xem Thiên Địa Trận Văn, tăng cao tu vi.

Có điều Mộ Tuyết chưa có ý định thức dậy.

“Mộ Tiểu thư, dậy thôi.”

Lục Thủy ở bên cạnh gõ gõ trán của Mộ Tuyết.

Mộ Tuyết kéo chăn che đầu lại, mơ hồ nói:

“Dậy thôi.”

“...” Nếu như là đã thành hôn, hắn chắc chắn sẽ mặc kệ.

Thở dài một tiếng, Lục Thủy tiện miệng nói:

“Dì Đường đang gõ cửa bên ngoài đấy.”

Soạt!

Mộ Tuyết trực tiếp nhảy dựng lên.

Chưa đợi nàng mở miệng, Lục Thủy đã nói trước:

“Đây là phòng của ta.”

Mộ Tuyết: “...”

Sau đó nàng nhìn bên ngoài một chút, phát hiện trời đã sáng rõ.

“Lục Thiếu gia sao không gọi ta sớm một chút?” Mộ Tuyết trừng mắt nhìn Lục Thủy một cái, nói:

“Chờ con của ngươi ở trong bụng ta rồi, ngươi sẽ phải nhìn ta ngược đãi nó.”

Lục Thủy: “...”

Không phải cũng là con của nàng sao?

Mộ Tuyết ngồi xuống, cắn cắn bờ môi Lục Thủy, nói:

“Ta cũng ăn được đồ ngon mà Lục Thiếu gia không ăn được.

Hừ!”

Hừ lạnh một tiếng, Mộ Tuyết trực tiếp biến mất tại chỗ.

Để lại một chút ánh sáng tím mờ nhạt.

Chờ đến khi chắc chắn Mộ Tuyết sẽ không quay lại, Lục Thủy liền đứng dậy đi ra ngoài.

Tìm một chỗ đọc sách.

Đã qua ba ngày, Mộ Tuyết hẳn sẽ về trong hai ngày tới.

Chân Võ hôm nay hẳn là có thể trở về.

Như vậy có thể biết được tình huống linh thạch, nếu nghiêm trọng, cũng chỉ có thể bán cuốn sổ kia đi.

Hẳn là có thể giải quyết vấn đề.

Bán bảo vật của mình để lấy đồ vật nhà mình, rất bình thường.

Đều dùng bản lĩnh làm việc.

Lục Thủy rời khỏi sân nhỏ, liền nhìn thấy Chân Võ đang đi tới.

Xem ra là vừa trở về.

“Thiếu gia.” Chân Võ cúi đầu nói.

“Lấy được linh thạch không?” Lục Thủy mở miệng hỏi.

Hắn cũng không có dừng lại.

“Mặc dù có chút khó khăn trắc trở, nhưng đã lấy được một phần.

Bởi vì đã sắp tới đại hôn của Thiếu gia, cho nên tương đối dễ dàng.” Chân Võ đi theo sau lưng Lục Thủy, tiếp tục nói:

“Có điều vẫn phải phân lượt mới có thể lấy ra đủ linh thạch.

Sau đó hẳn sẽ cần Thiếu gia đi giải thích.

Tộc trưởng hẳn là sẽ hỏi thăm Thiếu gia.”

Chỉ là hẳn là, vậy cơ bản không cần lo lắng.

Lục Thủy suy nghĩ trong lòng.

Nói cách khác, là tiện lợi của việc sắp thành hôn.

Nghĩ như vậy, thành hôn cũng có không ít chỗ tốt.

Vấn đề linh thạch đã được giải quyết, những vấn đề khác hẳn là cũng không quá khó khăn.

“Tin tức khác thì sao?” Lục Thủy hỏi.

“Hải Yêu đang xây dựng tế đàn, yêu cầu của các nàng phần lớn đều tương đối không hợp lẽ thường, có không ít Hải Yêu muốn điện thoại, máy tính, máy ảnh, máy chơi game.

Hơn nữa loại hình cũng khác nhau.” Chân Võ nói.

Lục Thủy: “...”

Những người này đột biến à?

Có thể động não hay không?

Những vật này không đáng tiền, còn không bằng lấy linh thạch.

“Cho nên khi Chân Linh trở về hẳn sẽ phải ra ngoài một chuyến, mua sắm tất cả mọi thứ đầy đủ.

Chỉ là đưa tới có chút khó.” Chân Võ nói.

Nghe đến đây, Lục Thủy hơi kinh ngạc nhìn về phía Chân Võ.

Ý này của Chân Võ, là bọn hắn có thể từ bên trong pháp bảo trữ vật, lấy ra nhiều đồ như vậy?

Xem ra trước đó đã khinh thường hai người này rồi.

Sau đó, Lục Thủy liền quay đầu lại nói:

“Cùng dùng phương thức cầu nguyện là được.”

Những vật này các nàng đương nhiên có thể yêu cầu, chỉ cần giá trị đồ vật không cao hơn năm viên linh thạch lục phẩm là được.

Vượt qua, vậy đổi thành vấn đề đi.

Lục Thủy đưa ra là một vấn đề, so với linh thạch pháp bảo, đương nhiên là có mức giới hạn.

Cái này khác với yêu cầu hắn cho hai người Lạc Phong.

Lạc Phong bọn hắn cơ bản không có phạm vi hạn chế,giới hạn rất rộng.

Lục Thủy nhớ rõ, người có thể đề cập yêu cầu với hắn, chỉ có Lạc Phong và Miêu Đồng.

Những người khác đều không thể.

“Tiến độ tế đàn thì sao?” Lục Thủy hỏi.

“Sơ Vũ bên kia đã hoàn thành, Bách Hoa Cốc đang xây dựng tế đàn.

Thâm Hải Thủy Long cũng đáp ứng, đã bắt đầu xây dựng.

Hợp Hoan Tông cũng đồng ý.

Đang bắt đầu xây dựng.

Đúng rồi, đạo lữ của Miêu Đồng nói, nàng đã khiến cả Hợp Hoan Tông hợp tác xây dựng tế đàn.

Hy vọng Thiếu gia tận lực đưa Tiên Thiên khí chất lượng tốt một chút.

Nàng có thể trả linh thạch.” Chân Võ nói.

Hắn cũng không hiểu lắm, có điều đối phương nói chuyện rất khách khí.

Hắn chỉ là thuật lại.

Nghe được câu này, Lục Thủy cũng có chút nghi hoặc, Tiên Thiên chi khí, không phải là một hơi sao?

Đến nơi có khí này hít một ngụm là được, cái đồ chơi này còn phân chất lượng sao?

Lục Thủy cũng không hiểu chất lượng tốt của đối phương là gì, bằng không thì cũng có thể kiếm lời một món linh thạch.

Đáng tiếc.

“Lạc Phong bên đó thì sao?” Lục Thủy tương đối để ý Cổ thành Họa Loạn.

Tình huống bên kia là trung tâm toàn bộ.

Một khi Cổ thành Họa Loạn xảy ra vấn đề, tất cả sẽ rất phiền phức.

“Tạm thời không có bất cứ vấn đề gì.” Chân Võ nhẹ giọng nói.

Lục Thủy gật gật đầu.

Lần này đến Cổ thành Họa Loạn, căn bản là phải xử lý tình huống bên kia, nói cách khác, phải dẫn máu của thần, cũng khá phiền phức.

Có điều thần huyết có lẽ sẽ có tin tức của Lục và Chân Thần, quả thật cũng cần phải đi xem.

Trước mắt đã không còn đường nào để biết được thêm chuyện về Lục và Cửu.

Mê Đô là chỗ dễ biết nhất, đáng tiếc tạm thời không được.

Thiên Cơ cũng được, nhưng tìm không thấy.

Thiên Sinh Thần cũng có thể hỏi một chút.

Nhưng thực lực không ngang nhau.

Nếu không hắn đã trực tiếp đánh tới, khiến đối phương nhảy nhót cho hắn nhìn.

Nói tới Thiên Sinh Thần, Lục Thủy đột nhiên nghĩ tới việc đi hỏi tình huống Lam Dạ Quốc bên kia một chút.

A đúng rồi, thiếp mời.

Tháng sau là thành hôn, nên đi phát thiếp mời.

Hắn còn phải đi qua từng nơi một lần.

Coi như đi thị sát tiến độ xây dựng tế đàn đi.

“Đúng rồi Thiếu gia, cái này.” Chân Võ lấy ra một xấp thiếp mời đưa cho Lục Thủy:

“Phu nhân nói, thời gian không cần nhiều, để Thiếu gia nhanh chóng phát thiếp mời ra ngoài.

Về tên, có thể tìm Trà Trà Tiểu thư viết hộ.

Chữ của Trà Trà Tiểu thư đẹp hơn nhiều so với Thiếu gia.

Phu nhân nói như vậy.”

Ha ha, mẹ đúng là không có mắt.

Chữ của Đông Phương Trà Trà có thể có khí thế gì?

Đó là mẹ kiến thức hạn hẹp, chưa từng thấy qua cuốn sổ kia.

Lần này mang về cho mẹ nhìn một chút.

Nhìn xem thế nào mới là thư pháp, Đông Phương Trà Trà ở phương diện này, chẳng là cái gì cả.

Chỉ là cặn bã.

Lục Thủy cầm lấy thiếp mời, sau đó nghĩ nghĩ, vừa vặn có thể dùng danh sách phát thiếp mời đã thống kê trước đó.

“Rảnh thì đi thăm dò một người.” Lục Thủy cất thiếp mời đi, nói khẽ:

“Một người bình thường.

Tuổi thọ đại khái là 123 tuổi, có thể nhiều hơn một chút.

Là nhân vật sau thời kỳ Viễn Cổ.

Thân là người bình thường, có thể lật tay thành mây, trở tay tạo mưa, giết được người mạnh nhất tu chân giới trong nháy mắt .”

Chân Võ nghe thấy việc tra người, vốn cho rằng rất dễ dàng.

Nhưng nghe Thiếu gia nói xong, cũng cảm thấy có chút kỳ quái.

Người bình thường?

Giết được tu chân giả mạnh nhất trong nháy mắt?

Cái này còn gọi là người bình thường sao?

Nhưng Thiếu gia đã nói với hắn là người bình thường, đại khái là vậy đi.

“Vâng, ta sẽ cho người đi tra một chút.” Chân Võ nói.

Lựa chọn đầu tiên của hắn đương nhiên là Lục gia.

Lựa chọn thứ hai là Lạc Phong.

Chuyện Lạc Phong biết cũng không ít, nhất là mấy lời đồn loạn thất bát tao.

Biết rất nhiều.

Bình Luận (0)
Comment