Lục Thiếu gia, ta khuyên ngươi nên thông minh lên một chút (4)
“Tìm ai để hợp tác?”
Nhị trưởng lão lại suy nghĩ một chút rồi nói:
“Đại trưởng lão đi mời những người đã hỗ trợ ngăn chặn tam đại thế lực.
Cho nên, ta không cần phải đi mời bọn họ nữa, ta chỉ cần đi tìm Ngưng Hạ là được.”
Nàng thật sự không cần phải đi mời quá nhiều người, vì Đại trưởng lão đã mời rồi.
Ngưng Hạ khá là đặc biệt, cho nên nàng phải đi một chuyến.
Những người khác thì không cần.
“Ngươi đã nói rằng mấy người bên Nha Đông tiên nhân sẽ do Lục Thủy mời, cho nên ta cũng không cần phải đi.”
Nhị trưởng lão bổ sung thêm một câu.
Trước đây, Nha Đông tiên nhân và Cẩu Tử đã ra tay rồi, nhưng mà bọn họ không cần những người khác của Lục gia đi mời.
Giống như Nghịch Tinh vậy, Đại trưởng lão sẽ không đi mời.
Bởi vì, người thích hợp để đi mời nhất chính là Lục Thủy.
Đương nhiên, đây cũng là do Cửu nhắc nhở.
Dù sao thì nó cũng sẽ ảnh hưởng tới cuộc sống bình thường của Nghịch Tinh.
Cho nên, Đại trưởng lão không thể tự mình đi mời được.
Nhị trưởng lão cũng không thể.
“Bởi vì, lúc đó ngươi sẽ phải tốn không ít thời gian ở bên phía của Ngưng Hạ.”
Cửu nói.
“...”
Nhị trưởng lão tin.
Nàng không thích Ngưng Hạ, nhưng mà Ngưng Hạ đúng là có thể giữ chân nàng ở lại được.
Nhị trưởng lão trầm mặc một chút rồi mới nói:
“Tìm ai mới thích hợp?”
Nàng muốn tìm một người để hợp tác sau khi đã hoàn thành xong phân nửa.
“Hải Yêu Nữ Vương, bây giờ chắc chắn nàng vẫn còn đang nằm, chuẩn bị ra tay.
Nếu để nàng phát hiện ra cái tế đàn này, nàng chắc chắn sẽ rất hưng phấn, sau đó sẽ hoàn thành phân nửa phần còn lại.
Không cần phải mời.”
Cửu vừa cười vừa nói.
“Xem ra, đầu óc của Hải Yêu không tốt cho lắm.”
Nhị trưởng lão bình tĩnh nói.
Sau đó, nàng biến mất tại chỗ, khí tức của nàng lập tức phát ra.
Trong vô số Hải Yêu, có lẽ chỉ có một người có thể phát giác ra được sức mạnh mà nàng thả ra mà thôi.
Quả nhiên, sau khi Nhị trưởng lão rời đi, trong không gian liền xuất hiện một nữ tử, trên người nàng tỏa ra khí tức cao quý.
Là Hải Yêu Nữ Vương.
Nàng thấy không có ai, cho nên khí tức của nàng lập tức biến mất.
“Lại có cường giả xây dựng tế đàn ở đây?”
Hải Yêu Nữ Vương có chút ngoài ý muốn.
Nàng quan sát nó thật kỹ, tế đàn không có bất kỳ vấn đề gì cả, chỉ có điều là mới xây dựng được phân nửa mà thôi.
“Nếu như vẫn còn đang trong quá trình xây dựng, vậy ta cũng có thể được coi như là một trong những người tham dự đúng hay không?”
Hải Yêu Nữ Vương nghĩ như thế, cho nên quyết định xây xong phần còn lại.
Cuối cùng thì người hoàn thành chính là nàng.
Cho nên…
Mặc kệ đi, cứ xây đã.
Xây lại một cái khác là chuyện quá phiền toái.
Xây xong liền nằm ngủ ở trên tế đàn.
Như vậy thì sẽ không phải sợ mình bị đá ra rồi.
…
“Hải Yêu Nữ Vương đã bắt đầu xây dựng tế đàn rồi, nàng dùng sự cơ trí của mình cảm thấy người mất đi tư cách chính là người rời đi.”
Cửu bay ở bên cạnh Nhị trưởng lão, thở dài nói:
“Hải Yêu Nữ Vương đúng thật là khuyết thiếu kiến thức sống.”
“Nàng muốn hỏi vấn đề gì?”
Nhị trưởng lão đi từng bước lên bậc thang ở đại điện Lục gia.
Lúc nãy nàng mới mở một cánh cổng không gian, cho nên ngay lập tức liền quay lại Lục gia.
Thiệp mời ở bên chỗ của Tam trưởng lão, cho nên nàng phải đi tới đó để lấy.
Sau đó sẽ đi tìm Ngưng Hạ.
Không biết Ngưng Hạ sẽ dùng lý do để giữ nàng lại nữa.
Chỉ cần không đề cập tới chuyện lúc trước, thì đều dễ nói chuyện.
Đây chính là nguyên nhân khiến nàng chán ghét Ngưng Hạ.
Nếu như Ngưng Hạ không biết những chuyện kia, thì nàng rất sẵn lòng thân cận với Ngưng Hạ.
Dù sao thì trong số những trưởng bối là con gái, thì chỉ còn có mỗi mình Ngưng Hạ là sống mà thôi.
Nhưng mà…
Ngưng Hạ biết quá nhiều chuyện.
“Tìm tỷ tỷ của nàng, Triều Tịch.”
Cửu nói.
Những chuyện này, hỏi Cửu cái gì Cửu liền trả lời cái nấy, bí mật gì cũng nói ra được hết.
Nhưng mà, Nhị trưởng lão đều không cảm thấy hứng thú.
Dù sao thì nàng cũng không biết Hải Yêu Triều Tịch là ai.
Nhị trưởng lão đi tới cửa đại điện, Tam trưởng lão đang ở đó chờ nàng.
Tam trưởng lão thấy Nhị trưởng lão tới, lập tức đưa thiệp mời cho nàng.
“Việc sửa đổi ngày thành hôn có gây ra ảnh hưởng gì không?”
Nhị trưởng lão nhận lấy thiệp mời rồi hỏi.
“Nhị trưởng lão yên tâm, không gây ra bất kỳ ảnh hương nào cả.”
Tam trưởng lão cung kính nói.
Khi nói chuyện với Nhị trưởng lão, Tam trưởng lão còn khách khí hơn cả khi nói chuyện với Đại trưởng lão nữa.
Không vì cái gì cả.
Chỉ là tôn kính trưởng bối mà thôi.
“Được.”
Nhị trưởng lão nói xong liền quay bước đi ra ngoài, sau đó biến mất.
Tam trưởng lão thấy Nhị trưởng lão rời đi thì cũng tính rời đi.
Hắn cũng phải phát thiệp mời.
Không có ai là dễ phát cả, đại khái là phải đi tới Kiều gia một chuyến.
Những người khác như ma tu thì không cần thiết phải mời.
Cũng đã không liên lạc rất nhiều năm rồi, hắn chưa từng mời bao giờ cả, cho nên việc vãn bối của Lục gia thành hôn, đương nhiên là cũng sẽ không mời.
Với lại…
Nhị trưởng lão khá là nhạy cảm với vấn đề này.