Đại Trưởng lão sẽ lấy vợ sao? (3)
“Bận rộn quên thời gian thì cũng sẽ không quên Mộ Tiểu thư.” Lục Thủy chậm rãi đi tới, nhẹ nhàng nói.
“Ta cũng từng giờ từng phút nghĩ tới Lục Thiếu gia.” Mộ Tuyết tươi cười nói.
“Cuốn sổ kia còn đủ chỗ ghi không?” Lục Thủy vô thức hỏi.
Dưới tình huống bình thường, Mộ Tuyết mỗi lần nghĩ tới hắn làm cái gì đó, sẽ nắm chặt nắm đấm, rồi ghi lại.
Sau đó lặp lại liên tục.
“Đương nhiên, Lục Thiếu gia tốt như vậy mà, đúng chứ?” Mộ Tuyết híp mắt nhìn Lục Thủy.
Lục Thủy: “...”
Ta cũng không dám nói không phải.
“Mấy người Trà Trà có vẻ như đã đi chơi, Lục Thiếu gia, chúng ta cũng đi đi.” Mộ Tuyết nhìn phía sau một chút, cười nói.
“Mộ Tiểu thư muốn đi đâu chơi?” Lục Thủy hỏi.
“Ừm, nghe Lục Thiếu gia.” Mộ Tuyết nghĩ một lát, cuối cùng không thể nghĩ ra chỗ nào.
Cứ nghe Lục Thủy là được.
…
“Kế hoạch trước mắt chính là giải quyết xong ba ngôi sao trước tháng 12.
Sau đó an tâm thành hôn, hoàn thành xong, liền xuyên qua thời gian, hòa bình yêu thương.” Nhị Trưởng lão mặt không biểu cảm nói.
Ngưng Hạ nghe rất nghiêm túc, nàng có chút ngạc nhiên, mặc dù nói rất đơn giản, nhưng từ nơi này liền phát hiện đối phương có chút không tưởng tượng nổi.
Bởi vì tên bản thân khó dùng, liền tùy tiện dùng cái tên Lưu Hỏa, Thiếu Tông chủ Ẩn Thiên Tông.
Từ đây mở ra thần thoại.
Giết Tà Thần, chém hoa yêu, trấn áp Thái Dương Chi Tử, cùng hưởng đạo tàng.
Sau đó càng ngày càng khoa trương, có Đại Đạo chi tư, giết Tiên Quân Tinh Ti của Tiên Đình.
Một đường đi lên, tựa như đang trưởng thành.
Đây quả thực như chuyện hoang đường.
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi chưa đến nửa năm, Lưu Hỏa từ giết Tam giai, một đường đánh tới tồn tại vượt qua Đại Đạo.
“Cho nên, các ngươi thật ra cũng là về sau mới biết?” Ngưng Hạ nhìn Nhị Trưởng lão, hỏi.
“Không kém bao nhiêu đâu.” Nhị Trưởng lão bình tĩnh nói.
“Các ngươi không sợ hắn xảy ra chuyện nguy hiểm gì sao?” Ngưng Hạ thế nhưng nghe được, chuyện Lưu Hỏa làm không có chuyện nào là an toàn, căn bản là cực kỳ nguy hiểm.
Hơn nữa còn sẽ trọng thương.
“Tùy hắn, hắn muốn làm gì thì làm.” Nhị Trưởng lão vẫn môt mặt bình tĩnh nói.
“Đúng là rất lo lắng, nhưng Đại Trưởng lão muốn mặc kệ hắn, ta còn có cách nào?” Cửu ở bên cạnh Nhị Trưởng lão, vẻ mặt buồn thiu nói.
Nhị Trưởng lão hoàn toàn không để ý tới Cửu.
Quen là được.
Cửu cuối cùng cũng phải rời đi.
Bây giờ để nàng vui vẻ một hồi.
Ngưng Hạ không nói thêm gì nữa, loại truyền kỳ này nàng chưa bao giờ gặp qua, lần cuối đối với nàng mà nói, Lục Vô Vi chính là truyền kỳ.
Lần này vẫn là người của Lục gia.
Có điều Tử Y Thần Nữ cũng không mảy may yếu hơn chút nào.
“Đã nói xong, không có việc gì thì ta đi đây.” Nhị Trưởng lão đứng lên, định trở về.
Toàn bộ quá trình vẻ mặt đều không thay đổi, giống như tâm tình không quá tốt.
“Chờ một chút.” Ngưng Hạ gọi Nhị Trưởng lão lại, nói:
“Có thể làm một lần nữa, động tác tự báo tên kia cùng lời thoại không?
Ta quay lại xem dần.”
Nhị Trưởng lão không nói hai lời, quay đầu rời đi.
Cho Ngưng Hạ vào sổ đen, đời này không muốn gặp lại Ngưng Hạ lần nào nữa.
Lục gia không chào đón người này.
“Một vấn đề cuối cùng.” Ngưng Hạ ngồi tại chỗ, không hề động:
“Ngươi không phải có một bằng hữu toàn trí toàn năng sao?
Ta rất tò mò, cuối cùng ta có lập gia đình không?”
Nàng cảm thấy cả đời này nàng sẽ không lấy chồng, nhưng đời này có chút dài.
Nàng không chắc chắn rốt cuộc mình có lấy chồng hay không.
Nhị Trưởng lão liếc Ngưng Hạ, quay đầu rời đi.
Tại sao phải nói?
Không nói đấy.
Nhị Trưởng lão một bước ra khỏi Xảo Vân Tông, nàng đáp xuống trên mặt biển, nhìn Cửu bên cạnh, hỏi:
“Ngưng Hạ cuối cùng có lấy chồng hay không?”
“Có phải ngươi cảm thấy, nếu như Tiểu Tiểu Hạ lập gia đình, rất có khả năng sẽ gả cho Tiểu Tiểu Vi hay không?” Cửu cười hỏi.
Nhị Trưởng lão không nói gì.
“Nếu như Tiểu Tiểu Hạ thật sự gả cho Tiểu Tiểu Vi, ngươi sẽ vui mừng sao?” Cửu tò mò hỏi.
Nhị Trưởng lão suy tư một lát, nói:
“Cũng tạm được, chi ít hai người này, ta đều rất ghét.”
Ngừng một chút, nàng nhìn về phía Cửu, hiếu kỳ nói:
“Vậy Ngưng Hạ có gả không?”
Cửu nhún vai.
Vẻ mặt bất đắc dĩ nói:
“Nói thật, hai người này cực kỳ xứng đôi, nhưng mà…
Đã nhiều năm như vậy rồi cũng không thành một cặp.
Về sau cũng khó.
Chủ yếu là một người không muốn gả, một người không muốn cưới.”
“Vậy là Ngưng Hạ không gả ra được rồi?” Nhị Trưởng lão hỏi thẳng.
"Ta không nói đâu." Cửu đi ra sau lưng Nhị Trưởng lão, bắt đầu chải tóc cho nàng.
Nói đến đây, Cửu quay đầu nhìn về phía hòn đảo của Xảo Vân Tông, nói:
"Mấy người Lục Thuỷ đã lên đảo, không bao lâu nữa sẽ đi xử lý chuyện.
Đến lúc đó liền có thể thấy thành quả.
Sau đó bắt đầu hỏi vấn đề.
Tiểu Tiểu Đình muốn hỏi cái gì?"
"Hỏi xem Ngưng Hạ có thể gả đi hay không." Nhị Trưởng lão nói.
"Hỏi cái này không tốt, ngươi nên xuất hiện trước mặt Lưu Hoả, hỏi, tiểu tử sắp thành hôn trong nhà nên chôn ở chỗ nào thì khó phát hiện nhất."
Như vậy hắn trở về liền sẽ trốn tránh ngươi." Cửu nói.
Nhị Trưởng lão quay đầu nhìn Xảo Vân Tông một chút, hiếu kỳ hỏi:
"Hắn rốt cuộc muốn làm thế nào?"
"Đến lúc đó xem là biết, ngày đó sẽ là ngày cả tu chân giới rung động." Cửu nhìn bầu trời một chút, cười nói:
"Ngày đó, cũng sẽ là ngày tộc Bất Tử được giải phóng.
Đúng rồi…"
Cửu đi tới trước mặt Nhị Trưởng lão, nói:
"Tiểu Tiểu Đình, chúng ta thương lượng một chuyện đi, khi đó ta có thể muốn ra ngoài một chuyến, để ta có thể bình thường đi ra ngoài, ngươi cho ta một giọt máu, vậy ta có thể hoá hình đi ra ngoài."
Nhị Trưởng lão: "???"
…
Băng Nguyên Tuyết Vực.
"A, là Trà Trà tiên tử." Lâm Hoan Hoan nhìn điện thoại, có chút bất ngờ.
Bọn nàng đang ở lại nơi này một thời gian, nhưng cũng sắp trở về.
Đại khái là muốn đi một chuyến tới Kiều gia.
Kiều Càn nói vậy, nàng đương nhiên muốn đi theo.
Kiều Càn muốn đi ghi lại một vài địa điểm xây dựng tế đàn, sau đó giao lại cho Chân Võ.
Chân Võ đương nhiên sẽ giao lại cho Lục Thuỷ.
"Xảy ra chuyện gì rồi?" Kiều Càn hỏi.
Lúc này, Lâm Hoan Hoan còn đang ăn bánh bao, là mua trong cửa tiệm nàng thích.
"Trà Trà tiên tử nói, Mộ Tiểu thư muốn tới tìm ta, hỏi vị trí đại khái của ta." Lâm Hoan Hoan vừa cười vừa nói.
Kiều Càn có chút ngạc nhiên.
"Lục Thiếu gia cũng đi theo sao?"
"Không có a, chỉ có Mộ Tiểu thư và Trà Trà."
"À."
"Hình như nói là Mộ Tiểu thư phải đưa thiếp mời cho ta trước thời hạn hôn lễ của nàng."
Nghe thấy cái này, Kiều Càn hơi kinh ngạc.
Hoan Hoan có thiệp mời tức là gì?
Hắn cũng có thể tham gia.
Mấy người Sơ Vũ bây giờ cũng còn đang buồn rầu vì thiếp mời, hắn thật ra cũng muốn đi.
Chỉ là không biết phải làm thế nào mới có được thiếp mời.
Bây giờ cũng không cần lo lắng nữa.
"Trà Trà nói còn có mấy ngày nữa, chúng ta nên đợi ở đâu đây?" Lâm Hoan Hoan hỏi Kiều Càn.
Nàng đương nhiên cũng muốn đi tham gia hôn lễ.
Mộ Tiểu thư là người tốt biết bao nhiêu.