Các ngươi đại diện cho Tiên Đình đến để ngăn cản ta à?(2)
Nam trưởng lão cẩn thận suy nghĩ lại, nếu như không có Tố Nhiễm nhắc nhở, nàng đúng thật là không thể nào nhớ ra được.
Sau đó, nàng mới có một chút ấn tượng, nói:
“Hình như là một nữ tử khá là yếu đuối.
Nhưng mà, rất xinh đẹp/
Nếu ta nhớ không lầm thì hình như nàng là một người bình thường?”
“Lục gia à?”
Tố Loan nói:
“Ta nghe nói rằng, gần đây Lục gia đã bắt đầu chuẩn bị hôn lễ, Thiếu gia của Lục gia sắp thành hôn.
Nếu như đối tượng của hắn là vị Mộ tiểu thư này, vậy có phải nàng muốn tới đây để mời Chưởng môn hay không?”
“Có khả năng, nhưng tại sao nàng lại muốn mời ta?”
Thiên Nữ Chưởng môn hiếu kỳ hỏi.
Nhìn thế nào cũng thấy không thích hợp.
“Vậy có nên gặp nàng hay không?”
Bắc trưởng lão nhìn Thiên Nữ Chưởng môn, sau đó nhắc nhở Chưởng môn một câu:
“Gần đây ta nghe đồn rằng, không thể coi thường Lục gia, vị Thiếu phu nhân Lục gia tương lai này, chúng ta không nên động vào.”
“Vậy thì gặp đi.”
Thiên Nữ Chưởng môn lập tức nói.
“Lục gia và Thiên Nữ Tông không có qua lại gì với nhau cả, trên lý thuyết thì bọn họ sẽ không mời chúng ta.
Nhưng nếu có thể đi, thì cũng không tệ.”
Tố Loan nói.
Thiên Nữ Chưởng môn gật đầu.
Nàng cảm thấy rằng người ở trong Tu Chân giới này chẳng ai là dễ chọc cả, nhưng mà ngày mai đối phương sẽ tới, có đủ thời gian để cho nàng điều chỉnh tâm lý.
Mấy người Tố Loan cũng không quan tâm tới việc này lắm, Mộ Tuyết của Mộ gia cũng không có gì quá đặc biệt, có lẽ sẽ không xảy ra vấn đề gì.
Cũng không đến mức có thể khiến cho Chưởng môn có thể quỳ xuống.
Cho nên, chắc chắn là không thành vấn đề gì cả.
…
Ngày hôm sau.
Lục Thủy ngồi ở trên lưng Côn để đi tới phụ cận của Họa Loạn Cổ Thành.
Nhạc Phong không đến.
Hắn đi đón Nhiếp Hạo.
Nhiếp Hạo mang máu tươi của Bất Tử Tộc tới, cho nên hắn cần phải tiếp ứng.
Thiên Nữ Chưởng môn cuối cùng cũng đồng ý rồi.
“Xem ra là sắp tới nơi rồi.”
Mặc dù Lục Thủy vẫn chưa thấy được Cự Thành, nhưng mà hắn có thể cảm nhận được có một loại huyết khí.
Rất mạnh.
Cường độ này không phải là thứ mà Bất Tử Tộc bình thường có thể có được.
Bất Tử Tộc Cổ Lý.
Trong Họa Loạn Cổ Thành chắc chắn là sẽ có người này.
Sau đó, Lục thủy mặc áo bào đen vào, đứng lên.
Chuẩn bị tiến vào.
Lúc này, tu vi của Lục Thủy đã lên tới 6.4 rồi, trực giác đương nhiên cũng không ngừng tăng lên, nhưng mà vẫn chưa có cơ hội để vả mặt, có điều hắn cũng chẳng quan tâm lắm.
Thỉnh thoảng Mộ Tuyết sẽ gửi tin nhắn qua.
Ví dụ như ngày hôm nay, Mộ Tuyết gửi ảnh chụp bảo rằng nàng đã tới Thiên Nữ Tông rồi.
Dùng thân phận Thiên kim của Mộ gia để đi bái phỏng Tông chủ của Thiên Nữ Tông, còn thật sự được đối phương đồng ý, Mộ Tuyết tỏ vẻ mình vô cùng cao hứng.
Thần Nữ đại nhân đi gặp người mà nàng bảo hộ còn phải phiền toài như thế, có gì đâu mà cao hứng?
Đương nhiên, Lục Thủy vẫn trả lời qua loa hai câu tỏ vẻ chúc mừng.
Sau đó, Mộ Tuyết nói rằng mình sẽ ghi thêm một bút nữa.
“...”
Sớm biết sẽ như thế này, hắn đã không qua loa lấy lệ rồi, cứ làm bộ như mình chưa thấy tin nhắn là được.
Nhưng mà, hôm nay Mộ Tuyết định đi mời Bất Tử Tộc, hắn cũng định đi mời Bất Tử Tộc.
Thật là trùng hợp.
Đáng tiếc, bên Mộ Tuyết dễ hơn một chút, bên hắn có hơi khó khăn.
Không biết là phải tốn tới mấy ngày nữa.
…
Bên ngoài Họa Loạn Cổ Thành có ba người đang thu thập Huyết Thủy.
Bọn họ có một loại cảm giác.
“Cảm giác Họa Loạn Cổ Thành có chút kinh khủng, bây giờ mà tiến vào trong đó sẽ cực kỳ nguy hiểm.”
Người có ấn ký hình ở trên trán - Phong Tiên nói.
“Nhiệm vụ của chúng ta chỉ là thu thập Huyết Thủy mà thôi, không cần phải tiến vào trong Họa Loạn Cổ Thành.
Nhưng mà, ở đây đúng là càng ngày càng nguy hiểm.
Mấy người bên phía của Thái Nhất Tiên Quân chưa chắc là đã dám đi vào bên trong đó.
Người ở trong Tu Chân Giới, ai có thể đi vào trong đó mà còn có thể toàn mạng trở ra?”
Người có ấn ký hình mưa ở trên trán - Vũ Tiên nói.
Vũ tiên là một vị tiên tử.
Phong tiên và Lôi tiên là một là nam tử trưởng thành.
Tu vi của bọn họ đều không tệ.
Nhưng mà, lần trước bọn họ bị trọng thương, cho nên bọn họ không thể phát huy được toàn bộ thực lực.
Vừa hồi tưởng lại nhân vật kia, bọn họ liền cảm thấy sợ hãi.
Sau này bọn họ mới biết rằng, người kia chính là Thiếu tông chủ của Ẩn Thiên Tông - Lưu Hỏa.
Một tồn tại khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.
Chính người đó đã đánh chết Tinh Ti tiên quân.
Bọn họ cũng suýt chút nữa là đã chết trong tay đối phương, đời này bọn họ không muốn gặp lại người đó một lần nào nữa.
“Có người tới.”
Người có ấn ký hình sấm sét ở trên trán - Lôi tiên nói.
Ba người lập tức tỏa ra khí tức, bọn họ không gây chuyện, nhưng mà cũng sẽ không để cho người khác tới gần nơi này.
Lỡ như gây ra ảnh hưởng gì tới Huyết Thủy mà bọn họ đã thu thập thì sao.
Nhưng mà cũng không đến mức phải giết người, hiện tại Tiên Đình đang có một kế hoạch lớn, một khi đánh nhau với một vài thế lực khác thì sẽ gây ra ảnh hưởng khá lớn, lợi không bù được hại.
“Các hạ, nơi này có liên quan tới Tiên Đình, hy vọng ngươi đừng tới gần.”
Phong tiên chưa thấy bóng người, nhưng hắn đã lập tức truyền âm qua.
Danh tiếng của Tiên Đình đủ để dọa lui phần lớn mọi người.
Nếu như đối phương không sợ, bọn họ sẽ dùng thực lực để khiến cho đối phương nhượng bộ.
Đương nhiên, nếu như người tới là hai thế lực kia, thì bọn họ sẽ không động thủ.
Dù sao thì theo như nhu cầu, tất cả mọi người đều sẽ không gây ra chuyện gì cả.
Nhưng mà kẻ yếu, thì không có tư cách để gia nhập.
“Không rời đi, hơn nữa còn tiến tới với tốc độ rất nhanh.”
Vũ tiên nói.
Sau đó, bọn họ liền cảm nhận được có một con quái vật khổng lồ đang bơi tới, nó dừng lại ở cổng của Họa Loạn Cổ Thành.
Bên ngoài Huyết Thủy.
“Côn?”
Ba người có hơi kinh ngạc.
Sau đó, bọn họ đi tới gần cổng lớn, muốn nhìn xem rốt cuộc thì người tới là ai/
Lúc này, ba người bọn họ nhìn thấy trên lưng Côn có ba người mặc áo đen.
Không thể nào nhìn thấu được.
Cảm giác có chút quỷ dị.
Lục Thủy quay đầu sang nhìn Vân Đoan Tam Tiên, tò mò hỏi:
“Chúng ta không thể vào Họa Loạn Cổ Thành sao?”
Hình như hắn đã từng gặp ba người bát giai này ở đâu đó rồi thì phải.
Vân Đoan Tam Tiên nhìn thấy Lục Thủy thì có chút kinh hãi, người này không tầm thường.
“Tại hạ là Tiên Đình Vân Đoan Tam Tiên - Lôi tiên, xin hỏi đạo hữu là ai?”
Lôi tiên mở miệng dò hỏi.
Người này có chút không đúng.
Vẫn nên hỏi trước thì hơn.
“Ẩn Thiên Tông, Lưu Hỏa.”
Lục Thủy vốn dĩ không định dùng tên Lưu Hỏa, nhưng mà tên Lưu Hỏa này dùng tốt, sau đó hắn mở miệng hỏi:
“Các ngươi muốn ngăn ta lại ư?”
Vân Đoan Tam Tiên vừa nghe thấy cái tên này liền cảm thấy như sét đánh ngang tai, lập tức trở nên e sợ.
“Không, không dám.”
Lôi tiên khó khăn nói ra một câu kia.
Quá sợ hãi khiến cho hắn không thể nào nói chuyện một cách bình thường được.
Đối phương rõ ràng không sử dụng một tia sức mạnh nào cả.
Nhưng bọn họ vẫn e ngại, hoảng sợ.
Thậm chí không dám chất vấn đối phương có phải là Lưu Hỏa thật hay không.
Sự kinh khủng của cái tên Lưu Hỏa này đã khắc sâu vào trong lòng bọn họ.
Áp chế bọn họ.
Khiến cho bọn họ không biết phải làm như thế nào.
Lúc này, bọn họ không khỏi có chút hối hận, đây chẳng khác nào là đang đi tặng đầu người cho Lưu Hỏa cả.
Trong lúc nhất thời, bọn họ hy vọng Lưu Hỏa đừng quan tâm tới bọn họ.
Nếu không…sẽ chết.
Lục Thủy chỉ liếc mắt nhìn bọn họ một cái, sau đó không tiếp tục để tâm đến ba người này nữa.
Hắn nhảy tới đằng trước Huyết Thủy, đi từng bước từng bước vào bên trong.
Ngay khi Lục Thủy cất bước, khí tức thôn phệ ở xung quanh Huyết Thủy bắt đầu lùi bước, dường như đang sợ hãi, lại dường như đang kính cẩn nghênh tiếp đối phương.
Vân Đoan Tam Tiên thấy cảnh này lập tức xác định được rằng người này thật sự là Lưu Hỏa, chắc chắn không thể giả được.
Ba người bọn họ suýt chút nữa là đã chết rồi.
Thời đại này không phải là thời đại của bọn họ.
Người mạnh nhất cũng không phải là tam đại thế lực bọn họ, mà là người của thời đại này.
Sự kinh khủng của Lưu Hỏa áp chế trên người tất cả mọi người.
Ngay lúc này, dù cho có ai tới đi chẳng nữa, bọn họ đều có hơi không dám mở miệng.
Bởi vì, chỉ có người có thực lực cường đại mới có thể tới gần, Tiên Đình không phải là vô địch.
Vân Đoan Tam Tiên mang theo loại kính sợ này mà nhìn Lưu Hỏa từng bước từng bước đi vào Họa Loạn Cổ Thành.
Bọn họ không dám đi vào trong Họa Loạn Cổ Thành, thậm chí là không thể tiến vào.
Nhưng mà, Lưu Hỏa cứ thế mà đi vào.
“Báo với Thái Nhất Tiên Quân, Lưu Hỏa đã tiến vào trong Họa Loạn Cổ Thành.”
Vũ tiên nói.
Ào ào!
Đột nhiên xuất hiện tiếng nước biển phun trào.
Bọn họ nhìn qua.
Là do Côn mới dùng cái đuôi để đập xuống nước.
Ánh mắt hiện tại mà Côn nhìn bọn họ hình như có chứa ác ý.
“Lui.”
Ba người không hề có chút do dự nào cả.
Thực lực của Côn rất mạnh, nhưng mà bọn họ có lẽ cũng sẽ không thua.
Có lẽ…
Nhưng mà, bọn họ không dám đánh.
Đây là tọa kỵ của Lưu Hỏa đúng không?
Côn thấy Vân Đoan Tam Tiên lùi lại thì từ từ chìm xuống, chờ sự triệu hoán của chủ nhân,
Huyết Thủy…
Nó cũng không dám đụng vào, cảm giác nó rất nguy hiểm.
Phải mau chóng trốn đi.