Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 1244 - Chương 1244: Gặp Cố Lý Tộc Bất Tử (1)

Chương 1244: Gặp Cố Lý tộc Bất Tử (1) Chương 1244: Gặp Cố Lý tộc Bất Tử (1)

Gặp Cố Lý tộc Bất Tử (1)

Thiên Nữ Tông, ở hậu viện của Chưởng môn.

“Cái này, nơi này có thể.” Chưởng môn Thiên Nữ dẫn Mộ Tuyết tới đình, nhẹ nhàng nói.

Nơi này sẽ không có ai dư thừa đi vào, cho nên tương đối thanh tĩnh.

Nói chuyện cũng tương đối thuận tiện.

Mộ Tuyết khẽ gật đầu, sau đó nhìn Chưởng môn Thiên Nữ.

Chưởng môn Thiên Nữ cúi đầu không dám nhìn Mộ Tuyết.

Vừa nhìn sang sẽ lại vô thức cúi đầu xuống, không cách nào nhìn thẳng.

Đông Phương Trà Trà đứng sau lưng Mộ Tuyết, nàng đương nhiên sẽ không ngồi xuống.

Chủ nhà còn không ngồi, nàng chỉ là khách, làm sao dám tùy tiện ngồi xuống?

Rời nhà ra ngoài, lễ phép rất quan trọng.

Hương Dụ nói vậy.

Mẹ cũng nói vậy.

Đã nghe thật lâu rồi, vẫn luôn không sai.

“Chưởng môn Thiên Nữ thích đứng đó sao?” Mộ Tuyết có chút bất đắc dĩ mở miệng.

Loại lời này vốn không thích hợp để nói, nhưng thấy đối phương cứ chậm chạp không ngồi, nàng chỉ có thể nhắc nhở đối phương ngồi xuống.

“Vậy ta quỳ.” Chưởng môn Thiên Nữ nói xong liền quỳ xuống đất.

Đông Phương Trà Trà cũng quỳ xuống theo, nàng gõ gõ mặt đất, nói:

“Cảm giác có hơi cứng, vẫn là bãi cỏ dễ chịu hơn chút.

Chị dâu có cần đệm không?”

Mộ Tuyết vốn muốn ngồi xuống, nhưng nếu Chưởng môn Thiên Nữ cảm thấy quỳ thì an tâm hơn chút, vậy cứ để nàng quỳ.

Có điều kiểu nói này của Trà Trà, nàng còn phải học Trà Trà nha.

Cũng được đi.

Chỉ là nàng còn chưa có động tác gì, Chưởng môn Thiên Nữ liền trực tiếp đứng lên, đi tới ngồi cạnh bàn:

“Đừng, đừng quỳ, ngồi, ngồi là được.”

Đông Phương Trà Trà bĩu môi, nhỏ giọng nói với Mộ Tuyết:

“Ta còn tưởng rằng nàng cảm thấy quỳ sẽ dễ chịu hơn, quỳ cùng với nàng sẽ giúp nàng thả lỏng chút.

Chị dâu, nàng có vẻ như rất khẩn trương.”

Mộ Tuyết cười cười, sau đó ngồi ở phía đối diện Chưởng môn Thiên Nữ.

Đông Phương Trà Trà ngồi xuống cạnh Mộ Tuyết, rất nhu thuận.

“Ngươi rất sợ ta sao?” Mộ Tuyết thuận miệng hỏi.

“Có, có một chút.” Chưởng môn Thiên Nữ cúi đầu nói:

“Cảm giác Mộ Tiểu thư, không giống nhau lắm.”

“Đúng là có chút khác.” Mộ Tuyết nhẹ giọng thở dài, nói:

“Ngẩng đầu, nhìn ta một chút.”

Chưởng môn Thiên Nữ không rõ lắm, có điều vẫn ngẩng đầu nhìn qua một chút.

Lúc nàng ngẩng đầu, nhìn thấy Mộ Tiểu thư vốn rất bình thường phía trước, trên người bắt đầu phát ra một quầng ánh sáng màu tím.

Ánh sáng màu tím bao trùm lấy Mộ Tiểu thư, sau đó hiện ra áo tím, tóc tím, và mạng che mặt màu tím.

Nhìn đến đây, Chưởng môn Thiên Nữ giật mình, con ngươi co rụt lại, khó mà tin nổi.

Theo bản năng, nàng đứng lên, lập tức quỳ trên mặt đất.

Trong lòng rung động khiến nàng nhất thời không thể nói rõ.

Lại quỳ à, Đông Phương Trà Trà kinh ngạc nhìn.

Sau đó nhìn sang chị dâu, tạo hình này của chị dâu nàng đã từng thấy rồi.

Tách!

Lại chụp một tấm.

Mộ Tuyết quay đầu nhìn Đông Phương Trà Trà.

Đông Phương Trà Trà lập tức đưa ảnh cho chị dâu nhìn, dường như đang nói nhìn rất đẹp, không có chụp hỏng.

“...”

Mộ Tuyết nhìn thoáng qua, không nói gì, mà trực tiếp khôi phục lại bình thường, nhìn Chưởng môn Thiên Nữ, nói:

“Được rồi, ngồi lên đi.”

Chưởng môn Thiên Nữ có chút khiếp đảm, có điều cuối cùng vẫn ngồi lên trên ghế, giống như ngồi trên lông cừu.

“Cái này cho ngươi, ăn rồi sẽ không khẩn trương nữa.” Đông Phương Trà Trà đặt một cái bánh bao ở trước mặt Chưởng môn Thiên Nữ.

Chưởng môn Thiên Nữ hơi kinh ngạc nhìn Đông Phương Trà Trà.

Đây là lần thứ hai người này cho nàng.

Nhưng sao lại cho bánh bao?

“500 triệu đã dạy ta, nàng nói khẩn trương thì ăn bánh bao, sau đó sẽ không khẩn trương nữa.

Ta đã thử, vô ích.” Đông Phương Trà Trà nhìn Chưởng môn Thiên Nữ, nói:

“Ngươi thử một chút, biết đâu lại hữu dụng.”

Chưởng môn Thiên Nữ có chút chấn kinh, sau đó nhìn sang phía Mộ Tuyết.

Thần Nữ đại nhân.

Nàng ngàn nghĩ vạn nghĩ cũng không nghĩ tới người này lại là Thần Nữ đại nhân.

Trời ạ.

Các nàng trước đó còn cân nhắc xem có nên gặp hay không.

Còn để Thần Nữ đại nhân tới gặp mình.

Nghĩ đến những thứ này, nàng liền muốn quỳ.

“Ăn đi.” Mộ Tuyết nhẹ giọng nói.

Nàng thật sự không để ý những cái khác.

Chưởng môn Thiên Nữ gật nhẹ đầu, sau đó cầm bánh bao lên bắt đầu ăn.

Tiếp theo, nàng hơi ngạc nhiên, bánh bao này ăn ngon lạ thường.

“Có ngon không? Đây là mẹ làm cho ta, tất cả có ba cái, ta cũng không nỡ ăn.

Sợ ăn xong sẽ lại quay về tìm mẹ muốn thêm, sau đó lại phải chịu cha răn dạy.” Đông Phương Trà Trà cảm thấy mình rất thông minh.

Chưởng môn Thiên Nữ: “...”

Nàng cũng không biết tiên tử này đang nói cái gì, nhưng mà… thật sự ăn rất ngon.

“Ta ơn.” Chưởng môn Thiên Nữ nói.

“Hì hì.” Đông Phương Trà Trà gãi đầu một cái, ngượng ngùng nói:

“Không đâu.”

“A, chị dâu đến tìm ngươi có việc, ta không nói nữa.” Đông Phương Trà Trà che miệng lại.

Làm chậm trễ chuyện chính của chị dâu.

Lúc này, Chưởng môn Thiên Nữ mới nhìn về phía Thần Nữ đại nhân.

Vị tiên tử kỳ quái này là người thân của Thần Nữ đại nhân sao?

“Còn nhớ chuyện trước đó ta hỏi các ngươi cuối năm có rảnh không hay không?” Mộ Tuyết mở miệng hỏi.

Chưởng môn Thiên Nữ lập tức gật đầu, không dám nói lời nào.

“Sớm hơn chút, giữa tháng sau có rảnh không?” Nói rồi, Mộ Tuyết liền lấy thiếp mời ra, đưa cho Chưởng môn Thiên Nữ.

Nháy mắt khi nhìn thấy thiệp mời được đưa tới trong tay, Chưởng môn Thiên Nữ lập tức đứng lên, nhét bánh bao vào trong miệng, sau đó đưa tay nhận lấy thiếp mời.

Nàng định nói chuyện, lại phát hiện trong miệng vẫn còn bánh bao.

“Ăn xong trước đi, Trà Trà cũng đói bụng.” Mộ Tuyết nhẹ nhàng nói.

Một lát sau.

Đông PHương Trà Trà và Chưởng môn Thiên Nữ đã ăn xong.

“Thật sự có thể đi sao?” Chưởng môn Thiên Nữ nhìn thiếp mời, có chút khó tin nổi.

Hóa ra là hôn lễ của Nữ Thần đại nhân.

Nếu như nàng biết, vậy cũng sẽ tìm trăm phương ngàn kế để đi.

Chưa bao giờ nghĩ tới Thần Nữ sẽ đích thân tới như vậy.

Thụ sủng nhược kinh.

Khiến cho người ta sợ hãi.

“Rảnh liền có thể đi, mang một số người đi cùng.” Giọng nói Mộ Tuyết mang theo ý cười, vang lên.

Chưởng môn Thiên Nữ cất kỹ thiếp mời, lập tức nói:

“Nếu chúng ta rảnh, nhất định sẽ đi.”

Nói gì cũng phải đi.

Đại hôn của Thần Nữ đại nhân.

“Tốt, vậy tới nhà tiếp theo thôi.” Mộ Tuyết nhìn Đông Phương Trà Trà, nói:

“Đi thôi.”

“A?”

Đông Phương Trà Trà còn chưa kịp lấy lại tinh thần đã trực tiếp biến mất tại chỗ.

Bản thân Mộ Tuyết cũng biến mất theo.

“Đừng để các nàng tiến đến.” Giọng nói của Mộ Tuyết vang lên.

Chưởng môn Thiên Nữ cúi đầu đáp ứng.

Chờ Thần Nữ đại nhân biến mất rồi, Chưởng môn Thiên Nữ mới lấy ra thiếp mời, đây chính là thiếp mời của Thần Nữ đại nhân.

Nàng chưa bao giờ nghĩ tới Thần Nữ đại nhân sẽ lấy chồng.

Vậy rốt cuộc là ai mới có thể lấy được Thần Nữ đại nhân đây?

Thiếu gia Lục gia?

Không biết hắn vì sao mới có thể cưới được Thần Nữ đại nhân, về sau hỏi một chút đi?

Nàng có thể hỏi Lưu Hỏa một vấn đề, không biết Lưu Hỏa có biết cái này hay không.

Bình Luận (0)
Comment