Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 1248 - Chương 1248: Thần Quyến Thứ Nhất Là Ai? (2)

Chương 1248: Thần Quyến thứ nhất là ai? (2) Chương 1248: Thần Quyến thứ nhất là ai? (2)

Thần Quyến thứ nhất là ai? (2)

“Ngươi rất mạnh, có thể ngồi ở đây cả một ngày.”

Giọng nói của Cố Lý vang lên.

Lục Thủy ngồi ở đây một ngày, hắn cũng ở đây quan sát cả một ngày.

Nhìn đối phương chống cự lại hết tất cả sức mạnh.

Nhìn đối phương ung dung đọc sách.

Điều khiến hắn cảm thấy có chút ngoài ý muốn chính là, nếu như trước đây hắn cũng có thể như thế, thì Bất Tử Tộc cũng sẽ không như hiện tại.

“Tiền bối cảm thấy như thế này đã tính là mạnh rồi ư?”

Lục Thủy ngẩng đầu nhìn lên phía trên, hỏi.

“Ít nhất thì ban đầu ta đã không làm được, đây không phải là do lực lượng có yếu hay không, mà là do lòng người.”

Cố Lý nói.

“Nếu như ta có thể trấn áp, hoặc là đánh nát những lực lượng này, thì Bất Tử Tộc có thể giải thoát hay không?”

Lục Thủy hỏi.

“Không cần phải phiền phức tới như thế.”

Giọng nói của Cố Lý mang theo sự bi thương:

“Chỉ cần làm ta thanh tỉnh một chút, ta lập tức có thể giải thoát cho toàn tộc.

Nhưng mà, dù cho ngươi có thể ngăn cản được những thứ hỗn loạn này, thì trấn áp được chúng hay không lại là một chuyện khác.”

Đùng!

Một âm thanh vang lên.

Ngay lúc này, những sức mạnh từng muốn công kích Lục Thủy, sức mạnh hỗn loạn từng muốn ăn mòn Lục Thủy, tan rã trong nháy mắt.

Cực kỳ yếu ớt, chạm vào một cái liền biến mất.

“Tiền bối cảm thấy thế nào?”

Lục Thủy ngẩng đầu lên nhìn vào vị trí của Cố Lý, hỏi.

Cố Lý trầm mặc.

Một lúc lâu sau, hắn mới nói:

“Ngươi, có chút đặc biệt.”

Lục Thủy chỉ cười không nói.

Hiện tại, hắn chỉ có thể dựa vào Thiên Địa Chi Lực để loại trừ những thứ này, nếu như quá nhiều thì cũng không dễ làm.

Mặc dù có tu vi là 6.4 cũng có thể coi là ổn rồi, nhưng đối với tồn tại như Cố Lý mà nói, lục giai chẳng khác nào một đứa trẻ cả.

Cố Lý không nói gì thêm nữa, đối phương đúng là vượt qua người bình thường một chút, nhưng mà điều hắn muốn biết là tộc nhân có khỏe mạnh hay không, đây mới là điều quan trọng nhất.

Nếu không thì có làm gì đi chăng nữa, cũng có ích lợi gì đâu chứ?

Lục Thủy đột nhiên nói:

“Mấy người Nhạc Phong tới, các ngươi mang huyết vào trong đây đi.”

Hắn nói với Chân Võ và Chân Linh.

Chân Võ và Chân Linh lập tức đáp ứng, sau đó hai người cùng nhau đi ra khỏi đại điện.

“Nếu như bọn họ không đủ đặc biệt, thì chưa chắc đã có thể đi ra ngoài được, cũng chưa chắc có thể sống sót mà trở vào.”

Giọng nói của Cố Lý vang lên, sau đó hắn lại nói:

“Để ta dẫn các ngươi đi ra ngoài đi.”

Hắn vừa nói xong, trong đại điện đột nhiên nhiều thêm hai người.

Là cường giả của Bất Tử Tộc.

Chân Võ và Chân Linh nhìn về phía Lục Thủy.

“Đi đi.”

Lục Thủy khẽ nói.

Cố Lý không tin hắn cũng là chuyện bình thường.

Dù sao thì cũng chưa quen thuộc với hắn.

Hắn cũng không hoàn toàn lý giải được Bất Tử Tộc, cũng chưa từng nhận biết Bất Tử Tộc nào cả,

Chỉ có Mộ Tuyết là quen biết một người mà thôi.

Cho nên, Cố Lý hoàn toàn không thể nào tín nhiệm hắn được cả.

Chờ tới khi Chân Võ và Chân Linh rời đi rồi, Lục Thủy mới nhìn về phía Cố Lý rồi nói:

“Tiền bối có biết cuối cùng thì Lục có hậu đại hay không không?”

Hắn đột nhiên nghĩ tới vấn đề này.

Mấy lần trước đều quên không hỏi.

Lục và Lục gia có lẽ khá liên quan tới nhau, dù sao thì tất cả mọi người đều họ Lục, lỡ đâu có quan hệ gì đó thì sao.

Mặc dù nhìn về mặt thời gian thì không liên quan gì cả.

Nhưng mà, vẫn nên hỏi một chút thì tốt hơn.

Đương nhiên, Lục là tên của Lục, đồng thời cũng là họ của hắn.

Không hiểu tại sao tên của hắn lại chỉ có một chữ.

“Không biết.”

Cố Lý trả lời:

“Vào lúc cuối cùng, không thể nào xác định được hành tung của Lục cả, những người khác gần như là không thể tìm thấy được Lục.

Người duy nhất có thể tìm được, có lẽ chỉ có mấy người Kiếm Nhất.”

Mấy người Kiếm Nhất?

Kiếm Nhất và Cơ Tầm à?

Thiên Cơ có được tính không?

Lục Thủy nghĩ thế liền hỏi.

Sau đó, hắn lại nhận được chữ không biết.

Điều này khiến cho Lục Thủy có chút bất đắc dĩ.

“Bất Tử Tộc là do Cửu sáng tạo ra, vậy còn Thần Quyến thì sao?”

Lục Thủy hỏi.

Cửu có hai Thần Quyến, người thứ hai là Ais.

Đến tận bây giờ hắn vẫn chưa biết được người thứ nhất là ai.

Trên lý thuyết mà nói, thì có lẽ là mấy người bên Cố Lý.

Nhưng mà, Hải Yêu Triều Tịch cũng là do Cửu sáng tạo ra.

Hai vị này chắc chắn sẽ không để cho Ais xếp ở vị trí thứ hai.

“Không phải.”

Cố Lý khẽ nói:

“Chúng ta chỉ là Tộc hộ vệ Chân Thần, không được coi là Thần Quyến.

Thần Quyến Ais tự dùng năng lực của mình để có thể có được sức mạnh ngang bằng với Chân Thần.

Chân Thần vì muốn giúp nàng, cho nên mới để nàng làm Thần Quyến thứ hai.

Còn vị Thần Quyến thứ nhất…

Khi đó vẫn chưa có người thứ nhất.”

“Không có.”

Lục Thủy có hơi ngoài ý muốn, vậy mà lại không cho Ais làm người thứ nhất?

Khó trách sẽ trở thành một tên khốn khiếp, tất cả đều do sự đối đãi khác lạ của Cửu.

Nhưng mà, Cửu đã gần tới vị trí toàn trí toàn năng, cho nên nàng chắc chắn sẽ biết việc Ais làm tên khốn khiếp.

“Đúng là không có, nhưng mà Cửu nói là có, chỉ có điều là không xuất hiện mà thôi.”

Cố Lý tạm ngưng một chút, dường như đang tự hỏi:

“Nàng nói rằng, sớm muộn gì cũng sẽ xuất hiện.

Hơn nữa, dựa theo lời của Cửu, thì Thần Quyến thứ nhất không nhất định là một người.

Có thể là một đám người.”

Lục Thủy không khỏi kinh ngạc, lần đầu tiên hắn nghe thấy việc này.

“Cuối cùng thì Thần Quyến thứ nhất có xuất hiện hay không?”

Lục Thủy hỏi.

“Không.”

Cố Lý thở dài nói:

“Ít nhất là trước khi Cửu cho chúng ta một giọt thần huyết, thì vị Thần Quyến thứ nhất này đều chưa từng xuất hiện.

Sau đó thì ta không thể nào biết được nữa.

Bất Tử Tộc chúng ta đi về phía Kỳ Lộ.”

Lục Thủy không nói thêm nữa, hắn cảm thấy mình đã biết nhiều như thế rồi, nếu như hắn đi hỏi lại Cửu về việc này, có lẽ Cửu sẽ nói.

Có một số việc ở thời kỳ Viễn Cổ căn bản là nằm ở góc chết, không thể nào biết được.

Chỉ có thể tận mắt nhìn thấy, hoặc là trực tiếp hỏi Cửu.

Trong hai cái này thì cái nào đáng tin cậy hơn?

Trước mắt thì Mê Đô đáng tin hơn.

Mặc dù Cửu còn có thể nhảy nhót, nhưng mà vẫn còn bị hạn chế quá mức nghiêm trọng.

Đương nhiên, Mê Đô cũng là do vận khí.

Tóm lại, thử đi Mê Đô trước đã.

Sau đó hãy hỏi Cửu.

Nhưng hiện tại, điều cần phải làm là tìm ra được vị trí của Minh đã, cũng sắp xử lý xong chuyện ở nơi này rồi.

Lúc này, Nhạc Phong đang mặc áo bào đen đứng ở trước Huyết Thủy.

Hắn không dám tới gần, mức độ nguy hiểm quá cao.

Với lại, xung quanh còn có tồn tại cường đại đang theo dõi hắn, hắn cảm thấy có hơi khẩn trương.

Nhưng mà, không hiểu tại sao những cường giả lại không hề tới gây sự với hắn, nếu không thì hắn cũng chỉ có thể trông cậy vào Thiếu tông chủ mà thôi.

Thế nhưng…

Nếu hắn không thể vào Họa Loạn Cổ Thành, vậy thì phải rời đi như thế nào?

Những cường giả khác chắc chắn sẽ để mắt tới hắn.

Thật sự rất nguy hiểm.

Cái này cũng là lý do tại sao hắn lại tới đây một mình.

Bởi vì nó quá nguy hiểm, chỉ cần vô ý một chút thôi liền sẽ phải ở lại nơi này.

Rất nhanh, hắn đã thấy Chân Võ và Chân Linh đi từ trong đó ra.

Hai người mặc áo bào đen đương nhiên là Chân Võ và Chân Linh.

Nhưng mà điều khiến cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn chính là, bên cạnh họ còn có hai cường giả mặc áo giáp đi theo.

Đi ra cùng với bọn họ còn cả một người phụ nhân.

Nàng đi ở bên cạnh Chân Võ và Chân Linh, bọn họ dường như đang tán gẫu.

“Thiên Nữ Chưởng môn sao?”

Phụ nhân mong đợi nói:

“Tuổi còn trẻ như thế mà đã làm Chưởng môn rồi, đúng là làm khó nàng.”

Lúc này, bọn họ đã đi tới trước mặt Nhạc Phong.

“Đưa đồ cho ta đi.”

Phụ nhân nói.

Chân Võ và Chân Linh khẽ gật đầu, sau đó truyền âm cho Nhạc Phong.

Xung quanh có cường giả, bọn họ không biết nói chuyện có an toàn hay không, nhưng mà truyền âm chắc chắn sẽ an toàn hơn rất nhiều.

Những người kia cũng không có gan để đi nghe lén.

Dù sao thì người của Bất Tử tộc không hề kém một chút nào cả.

Vân Đoan Tam Tiên không làm gì được.

Nhạc Phong khẽ gật đầu, sau đó hắn giao cái bình chứa một giọt máu kia cho phụ nhân:

“Tiền bối cất kỹ.”

“Đa tạ.”

Phụ nhân mở miệng cảm ơn.

Sau đó, năm người bọn họ quay đầu trở lại Họa Loạn Cổ Thành.

Nhạc Phong:

“...”

Không vào trong thì sẽ chết đó.

“Không cần phải lo lắng, có một tiểu gia hỏa quan sát ngươi.”

Giọng nói của phụ nhân truyền tới.

“Trong thành không an toàn, cho nên cũng đừng tiến vào.”

Nhạc Phong cúi đầu cảm ơn.

Có Thiếu tông chủ ở đó cũng không an toàn sao?

Nhưng mà dù cho như thế nào đi nữa, hắn có thể sẽ không có nguy hiểm.

Còn tiểu gia hỏa kia, hắn cũng không biết người đó là ai cả.

Bình Luận (0)
Comment