Quay đầu còn kịp (3)
Nhị trưởng lão không tiếp tục thảo luận những việc này nữa, nàng nhìn ranh giới Huyết Thủy, nói:
“Huyết Thủy bắt đầu thay đổi, có một khí tức kỳ quái bắt đầu bao phủ Họa Loạn Cổ Thành, chuyện này không bình thường đúng không?”
“Bình thường, do người ở bên trong đang chờ một thời khắc.
Trận chiến này có lẽ sắp kết thúc rồi.”
Cửu dùng hai tay chống cằm, nhìn Họa Loạn Cổ Thành rồi nói tiếp:
“Tiểu Tiểu Đình, có lẽ đêm nay ngươi sẽ biết được sự sợ hãi khi bị khí tức tiêu cực chi phối.”
Nhị trưởng lão nhìn thật sâu vào trong mắt của Cửu, sau đó nàng lấy linh dược của mình, lùi thật xa về sau.
Cửu:
“...”
“Tiểu Tiểu Đình, ngươi không đáng yêu.”
“Vậy thì cũng đừng có chạm vào ta.”
“Ngươi đừng có động, để ta bóp mặt một cái.”
“...”
…
Nhị trưởng lão thấy được sự biến hóa của Họa Loạn Cổ Thành, thì những người khác đương nhiên là cũng thấy được.
Xung quanh có một loại lực lượng kỳ lạ khiến cho bọn họ không thể nào hiểu được.
Nhưng mà, loại lực lượng này có chút không bình thường, hình như có chút nguy hiểm đối với bọn họ.
Đặc biệt là khi Băng Hải Nữ Thần thấy Nhị trưởng lão của Lục gia lui về sau.
Có lẽ là do sức mạnh ở xung quanh đây.
Lúc này, Băng Hải Nữ Thần cũng lui về sau, Thất Điện Thẩm Phán cũng lui.
Sau đó, bọn họ dừng lại, đối với bọn họ mà nói, thứ này cực kỳ nguy hiểm.
“Lực lượng này không bình thường, xem ra thời khắc cuối cùng đã tới rời.
Không biết sẽ phát sinh chuyện gì.”
Thái Nhất Tiên Quân chau mày nói.
“Có liên quan tới mấy người Đế Tôn, cũng có liên quan tới Lưu Hỏa.
Không biết việc chúng ta đánh nhiều ngày như thế là tốt hay xấu.”
Tử Vi Tiên Quân chau mày.
Đúng vậy.
Bọn họ hoàn toàn không biết cuối cùng là như thế nào.
Mấy ngày nay, bọn họ chỉ có thể tiếp tục ra tay, không ra tay không được.
Rời đi cũng không thể.
Sức mạnh của Đế Tôn đôi khi cũng sẽ hiển lộ ra một chút, điều này nói rõ rằng nơi này rất quan trọng với Đế Tôn.
Tâm Hỏa Cổ Phật đọc một câu phật hiệu.
Cuối cùng cũng kết thúc rồi.
Hắn cũng cảm nhận được, một hai ngày nữa sẽ nhìn thấy được kết quả.
Đúng thật là không thể kéo dài được nữa.
…
Trong Cổ Thành, phụ nhân nhìn màn hình, thở dài nói:
“Có lẽ đây là ngày cuối cùng rồi.”
Chân Linh quay lại vị trí, sau đó nói với phụ nhân:
“Hôm nay có thể sẽ khác.”
“Sẽ khác?”
Phụ nhân có chút ngoài ý muốn.
Những người khác cũng có chút ngoài ý muốn.
Ngày nào cũng có thể nhìn thấy tiểu nha đầu kia đã là một chuyện rất đáng mừng rồi.
Mặc dù không biết đang làm gì, nhưng mà rất thú vị.
Chỉ là hơi thiếu sức sống một chút.
“Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Lập tức có người hỏi.
“Bắt đầu rồi, các vị tiền bối xem là biết.”
Chân Võ nói.
Lúc này, bắt đầu phát sóng trực tiếp.
Lần này không phải là hình ảnh như trước kia nữa, mà là khung cảnh ở trong phòng.
Màn hình cũng có cảm giác hơi xóc nảy.
Sau đó, một gương mặt quen thuộc xuất hiện.
Là một thiếu nữ.
Thiên Nữ Chưởng môn.
“Không, không biết sử dụng.”
Nàng nói khẽ với ống kính:
“Cho nên có lẽ sẽ không thể đẹp như trước, các ngươi đừng cười ta.”
Thiên Nữ Chưởng môn cúi đầu, rất ra dáng một tiểu bối, dường như nàng biết rằng mình đang phải đối mặt với rất nhiều tiền bối.
Ngay lúc này, tất cả mọi người đều mỉm cười, nhưng trong mắt lại đều là nước mắt.
“Không cười, không cười.”
“Không biết tiểu nha đầu này giống ai, không thông minh như thế.”
“Đúng thế, nếu như nàng đi theo chúng ta, nhất định là sẽ rất thông minh.”
“Đúng thế, đúng thế, nhưng mà không thể học theo chúng ta, không thể.”
Phụ nhân nhìn Thiên Nữ Chưởng môn, trong mắt lóe lên nước mắt:
“Thông minh lên một chút nha tiểu nha đầu.”
Chân Võ và Chân Linh không hiểu cho lắm, đây là do Thiếu nãi nãi nói.
Bọn họ quả nhiên đều rất thích như thế này.
Một Thiên Nữ Chưởng môn bình thường.
…
Lục Thủy đứng ở trong Huyết Hải.
Phía trước hắn có bậc thang, trên đỉnh bậc thang có một đạo phù văn.
Đạo phù văn này là nguồn gốc của tất cả, kết nối Thần Huyết, kết nối với tất cả mọi thứ ở bên ngoài.
Đây chính là gông xiềng mà Lục để lại, cũng chính là thứ mà Lục Thủy đã tốn mấy ngày để tìm kiếm.
“Cuối cùng cũng tìm thấy.”
Lục Thủy nhìn phù văn đang tỏa ra ám quanh, bước từng bước.
Bây giờ là thời điểm cởi bỏ gông xiềng này.
Cái gông xiềng này không khó cởi bỏ, không tốn quá nhiều thời gian.
Đây là sự tự tin của Lục Thủy.
“Tìm được.”
Chân Thần Ais nhìn Lục Thủy tới gần gông xiềng, không khỏi cảm thấy kinh ngạc.
Nơi này có Thần Huyết, có sức mạnh của Lục bảo hộ, muốn tìm được hạch tâm của gông xiềng cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Nhưng mà, đối phương nhờ sự va chạm của lực lượng bên ngoài, cuối cùng lại tìm được.
Dường như là đã nghiên cứu được triệt để Thần Huyết vậy.
Nhưng mà, chỉ mới có 7 ngày.
Người này, sẽ không thật sự là Thần Quyến đó chứ?
“Nhân loại.”
Thần Quyến Ais nhìn Lục Thủy rồi nói:
“Ngươi có biết rằng một khi cởi bỏ hết thảy gông xiềng, ngươi sẽ phải đối mặt với cái gì không?”
Lục Thủy quay đầu nhìn về phía ánh sáng ở phía sau, nói:
“Gông xiềng giam giữ Bất Tử Tộc không còn nữa, bọn họ có thể ra khỏi Thiên Tai Cổ Thành, nhận được sự tự do.”
Hắn nói rất nhẹ nhàng, chuyện này cũng là chuyện mà hắn phải làm.
Trước đây, hắn muốn giải thoát bọn họ, nhưng mà lại bất lực.
Bây giờ cũng chỉ là miễn cưỡng.
Nhưng cuối cùng vẫn muốn làm.
“Suy nghĩ của ngươi là đúng, nhưng mà trước đó thì sao?”
Giọng nói thần thánh của Ais lại vang lên:
“Gông xiềng giam cầm Bất Tử Tộc, giam cầm sự điên cuồng ở trên người bọn họ.
Đến từ quyền năng ác ý trời sinh.
Ngay cả Cố Lý cũng không thể ngăn cản được, còn vì thế mà trở nên điên cuồng vặn vẹo.
Cuối cùng, sống không bằng chết.
Một khi ngươi cởi bỏ sự giam cầm, sẽ phải đối mặt với tất cả ảnh hưởng trái chiều và toàn bộ sự điên cuồng của Bất Tử Tộc.
Ngươi…
Sẽ chết.”
“Ngươi kém Cửu rất xa.”
Lục Thủy bình tĩnh nói:
“Nếu mà là nàng, nàng sẽ không ngăn cản ta.”
Hắn không quan tâm tới Ais nữa.
Lục Thủy đứng trước mặt gông xiềng, đặt tay lên trên nó.
Bắt đầu giải phóng.
Ais nhìn hết thảy mọi thứ, không mở miệng, cũng không nói chuyện.
Nàng đang chờ đợi kết quả.
Sức mạnh của nhân loại nãy đã không còn ảnh hưởng tới nàng nữa, hắn đang dùng toàn lực để cởi bỏ gông xiềng.
Nhưng mà…
Nàng vẫn không thể nào kết nối với bên ngoài được.
Bởi vì, có một cỗ tử khí phong tỏa nàng, để nàng không thể nào làm chuyện khác được.
Có điều, nàng vẫn còn cơ hội.
Không vội.
…
Bên ngoài, Chân Võ và Chân Linh nhìn Họa Loạn Cổ Thành, nhìn tất cả Bất Tử Tộc Nhân.
Bọn họ phát hiện trên người những người này bắt đầu tỏa ra khí tức tinh hồng, khí tức đang ngưng kết lại.
Chẳng biết từ lúc nào mà xung quanh Cổ Thành đã bị sương mù tinh hồng bao phủ.
Một loại khí tức tà ác bắt đầu xuất hiện trong Huyết Vụ.
Dường như đang phẫn nộ, không cam lòng, vặn vẹo, căm hận.
Ban đêm.
Khi Thiên Nữ Chưởng môn kết thúc trực tiếp.
Toàn bộ Họa Loạn Cổ Thành đã biến thành bộ dáng cực kỳ kinh khủng, ngoại trừ tinh hồng, cũng chỉ có tinh hồng.
Những khí tức dường như sẽ thôn phệ hết tất cả mọi thứ, ảnh hưởng tới tất cả, không ai có thể tránh được.
Nó chi phối hết thảy.
Không thể nào chống cự.
Lúc này, ngập trời Huyết Hải đột nhiên truyền tới âm thanh, hư vô mờ mịt, rung động thiên địa, dường như đang nói với người nào đó:
“Quay đầu còn kịp.”