Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 1378 - Chương 1376: Quần Áo Là Thứ Có Thể Xé (2)

Chương 1376: Quần áo là thứ có thể xé (2) Chương 1376: Quần áo là thứ có thể xé (2)

Quần áo là thứ có thể xé (2)

Sau khi rời khỏi Phong Sương Hà, Mộ Tuyết liền dẫn Đông Phương Trà Trà đi tới phòng bếp.

Ở đây có điểm tâm.

Lục Thủy không đi theo, hắn chỉ cần đợi Mộ Tuyết mang nó về là được rồi.

Bây giờ đang là buổi chiều, thời tiết cũng khá là ấm áp.

Nhiệt độ của tháng 12 tuy là thấp thật, nhưng mà cũng không quá lạnh.

Sẽ không khiến cho Mộ Tuyết cảm thấy lạnh.

“Mấy ngày nay, trong tộc có phản ứng gì không?”

Lục Thủy tò mò hỏi.

“Không có phản ứng gì quá lớn cả.

Khi nghe thấy ở đây có động thiên khác, thì Tộc trưởng có hơi kinh ngạc, nhưng mà cũng không nói gì cả.

Hai ngày này, nếu như thiếu gia không đi, thì mấy người Tộc trưởng có lẽ sẽ đi vào trong này để xem xét.”

Chân Võ nói.

Lục Thủy khẽ gật đầu, xem ra ngay cả Tộc trưởng cũng không biết bí mật của nơi này.

Có lẽ chỉ có một mình Đại trưởng lão biết tới nơi này mà thôi.

Có điều, Đại trưởng lão lần này khác với những lần trước, hắn không ngăn cản những người khác tiến vào nơi này.

Hắn vi phạm quy luật bình thường của Lục gia suốt bao năm qua, không hổ danh là người đàn ông vi phạm tổ huấn.

Dù sao thì cũng đã vi phạm một lần rồi, có vi phạm thêm mấy lần nữa cũng không quan trọng.

Nếu như tiên tổ mà biết được việc này, không biết hắn sẽ đối xử với Đại trưởng lão như thế nào.

Có lẽ sẽ bảo Đại trưởng lão quỳ xuống, sau đó hỏi Đại trưởng lão rằng: Có phải ngươi có ý kiến gì với ta hay không hả?

Lục Thủy vô cùng tò mò, không biết lúc đó Đại trưởng lão sẽ trả lời như thế nào nhỉ?

Trả lời rằng: Tiên tổ, ngươi phát hiện ra rồi à?

Có lẽ sẽ không trả lời như thế đâu.

Lục Thủy lắc đầu, hắn cảm thấy Đại trưởng lão là một người rất nghiêm túc, sẽ không nói ra những lời như vậy.

“Sau khi hôn lễ kết thúc, tất cả mọi người đều đã trở về hết rồi à?”

Lục Thủy hỏi.

Lúc đó hắn quay về khá là sớm, không quá chú ý tới việc này.

Những người khác cũng không xảy ra chuyện gì cả.

Dù cho có thế nào đi chăng nữa, thì cũng không đến mức làm cho bọn họ không biết phải quay về như thế nào.

Tuy Lục gia không lớn, nhưng mà bọn họ rất có kinh nghiệm trong chuyện này.

Gần như không hề xuất hiện một chút sơ suất nào cả.

“Người cần rời đi thì đều đã bình yên quay về tông môn của riêng mình.

Không rõ hành tung của một vài người không có nơi ở cố định.

Những người còn lại thì vẫn đang ở Thu Vân Trấn.”

Mặc dù Chân Võ bị phạt, nhưng hắn vẫn có thể biết rõ những chuyện này.

Những người còn ở lại Thu Vân Trấn đương nhiên là nhóm người Diệp Tân, Kiều Càn.

Phần lớn mọi người đều có nơi ở riêng của mình.

Chỉ có một vài người là không có nơi ở cố định mà thôi.

Ví dụ như nhóm người Nhạc Phong, Ma Tu Cát An.

Lục Thủy đương nhiên cũng có chút hiểu biết về những người này, nhưng mà chỉ cần bọn họ bình an vô sự là được.

Hắn không quan tâm tới những chuyện khác cho lắm, mỗi người đều có cuộc sống của riêng mình.

Ví dụ như nhóm người Sơ Vũ.

Hiện tại, bọn họ vẫn còn đang đi học, vẫn còn đang viết tiểu thuyết.

Tu luyện?

Tu luyện làm sao mà quan trọng bằng việc viết tiểu thuyết được chứ.

“Tam đại thế lực thì sao?

Có gì khác với trước kia không?”

Lục Thủy hỏi.

Hắn đi tới Mê Vụ Chi Đô, ở đó có nhóm người Đế Tôn.

Đã sắp tới thời khắc cuối cùng rồi, tam đại thế lực có lẽ sẽ có chút phản ứng.

Cũng có thể sẽ chó cùng rứt giậu, ra tay với Lục Lai Sự.

Chuyện này thì hắn cần phải quan tâm tới.

Dù sao thì ban đầu hắn dự đính nhúng tay vào chuyện này cũng là vì con mãnh thú kia.

Từ đó hắn mới biết được rằng, bọn họ đang nhắm vào mẹ và em gái của hắn.

Chuyện này cũng cần phải có một đáp án, cũng đến lúc phải kết thúc rồi.

Tam đại thế lực có sự tín nhiệm của riêng mình, Lục Thủy đương nhiên là cũng có suy nghĩ của riêng hắn.

Còn việc, cuối cùng thì hươu chết về tay ai…

Không phải do Lục Thủy đánh giá quá cao bản thân mình, mà là do bọn họ đã bỏ lỡ cơ hội tốt nhất.

Đừng nói tới việc hắn nhập đạo, còn sắp vấn đạo.

Hiện tại đã không còn ai có thể ngăn cản được hắn nữa rồi.

“Hành động của tam đại thế lực lúc trước có phần hơi nhẹ nhàng, dường như bọn họ không đặt quá nhiều tinh lực lên việc này.

Dựa theo tin tức mà Nhạc Phong lấy được, thì trong ngày thành hôn của Lục gia, tam đại thế lực không chỉ không nghỉ ngơi, trái lại bọn họ còn vận dụng toàn bộ lực lượng.

Ngày hôm đó, bọn họ không thu thập dư trạch, mà bọn họ lựa chọn thu thập tường vân.”

Chân Võ nói tiếp:

“Sau đó, trên bầu trời xuất hiện ba đạo ánh sáng chạy thẳng về phía khu vực Vị Tri.

Hiện tại, không thể nào bắt được cả.

Có lẽ bọn họ có dự tính khác.”

Lục Thủy gật đầu.

Ba đạo ánh sáng.

Hắn đã từng thấy rồi.

Là nhóm người Đế Tôn bên tam đại thế lực đang tỉnh lại.

Xem ra, cuối cùng thì bọn họ cũng biết Lưu Hỏa mới là kẻ địch thật sự của mình.

Hiện tại, người duy nhất có thể đối kháng được với Lưu Hỏa, chính là ba người Đế Tôn.

Không phải là chuyện gì quá đặc biệt cả.

Nhưng mà, khi hắn tiến vào trong Mê Vụ Chi Đô, không biết bọn họ sẽ khôi phục tới mức độ nào, hy vọng đừng khôi phục quá kém.

Hắn có một loại cảm giác, mấy người Đế Tôn hiểu một chút về hắn.

Ít nhất thì sau khi bọn họ thức tỉnh, bọn họ sẽ có một chút hiểu biết về hắn.

Bởi vì…

Đế Tôn có Thời Quang Chi Đạo.

“Không biết khi ta và bọn họ gặp nhau, bọn họ sẽ có phản ứng như thế nào.”

Lục Thủy âm thầm chờ mong.

Nếu như hắn xử lý xong ba vị này, thì tam đại thế lực có lẽ cũng sẽ phải đi tới kết thúc.

Có lẽ là vậy.

Không biết có xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn hay không.

Đương nhiên là hắn cũng hy vọng những người kia có thể giải thích nghi hoặc giúp mình.

Ví dụ như Dự Ngôn Thạch Bàn rốt cuộc là gì.

Dự Ngôn Thạch Bàn do bọn họ tạo nên, cho nên bọn họ là người hiểu rõ nhất.

“Thiếu gia, Tam trưởng lão bảo ngươi đi qua đó một chuyến.”

Chân Linh nói.

“Có chuyện gì vậy?”

Lục Thủy hỏi.

Chân Linh lắc đầu.

Bọn họ cũng không biết tại sao thiếu gia lại bị gọi đi.

Lục Thủy khẽ gật đầu, hắn không hỏi thêm nữa, trực tiếp đi về phía đại điện.

Tam trưởng lão lại muốn làm loạn sao?

Có lẽ không đến mức đó, hắn vừa mới thành hôn xong, sao mà có thể bị phạt liền cơ chứ.

Mộ Tuyết là tấm mộc của hắn.

Việc trừng phạt có quan trọng bằng việc Mộ Tuyết mang thai không?

Sau tiệc tân hôn là thời kỳ dễ có em bé nhất.

Nếu như hắn phải đi diện bích hối lỗi, thì Tam trưởng lão chẳng phải đang làm trái với sự chờ mong của gia tộc sao?

Không muốn mở thưởng luôn à?

Mặc dù hiện tại dù có không trừng phạt thì cũng không mở thưởng được.

Nhưng mà, Lục Thủy vẫn còn loại trực giác kia.

Chỉ cần hắn trở nên mạnh mẽ thì sẽ có biện pháp khiến cho Mộ Tuyết mang thai, hắn tin là như thế.

Đương nhiên, nếu không tin, hắn cũng hy vọng trực giác sẽ giống với lúc hắn lục giai, hung hăng vả mặt hắn.

Bình Luận (0)
Comment