Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 1408 - Chương 1406: Nếu Có Kiếp Sau, Ngươi Nhớ Phải Gả Cho Ta Đó (1)

Chương 1406: Nếu có kiếp sau, ngươi nhớ phải gả cho ta đó (1) Chương 1406: Nếu có kiếp sau, ngươi nhớ phải gả cho ta đó (1)

Nếu có kiếp sau, ngươi nhớ phải gả cho ta đó (1)

Lục Thủy có hơi đau lòng.

Hắn còn nhớ lúc mình thành hôn, ngoại trừ Lục - người hoàn toàn không có một chút vết tích nào, thì những người khác đều được hắn mời.

Ngay cả người đã hoàn toàn biến mất như Kiếm Nhất, hắn cũng gửi thiệp mời.

Mặc dù là do Cơ Tầm thay mặt hắn nhận.

Nhưng mà, dù sao thì hắn cũng có mời.

Còn những người này thì sao?

Ngày thành hôn vậy mà lại không triệu hoán hắn.

Quá khiến cho người ta thất vọng.

"Lúc ngươi cưới Mê Nhi cũng có mời chúng ta đâu."

Cửu ở bên cạnh nói.

Lục Thủy:

"..."

Là do như thế à?

Nhưng mà, hắn cũng không thể nào nói với bọn họ rằng, ngày mình thành hôn trong tương lai có mời bọn họ được.

Hắn trở thành kẻ cầm đầu rồi à?

"Thật ra, Kiếm Nhất có triệu hoán."

Lục Thủy nói:

"Có điều, không triệu hoán thành công."

Lục Thủy:

"..."

Hắn đúng thực là không thể nào hưởng ứng việc triệu hoán được, Mê Đô không thể nào khống chế được.

Không so đo nữa.

"Đúng rồi, cuối cùng thì Lục cưới ai?"

Lục Thủy tò mò hỏi.

Hắn hỏi Kiếm Nhất.

"Chuyện này, nói ra thì rất dài dòng."

Kiếm Nhất ra vẻ thâm trầm nói.

Lúc này, người ngồi ở bên cạnh Lục - Cửu giơ tay lên.

Lục Thủy không nhìn, hắn chỉ khẽ gật đầu nói:

"Thì ra là như thế, vậy thì chúng ta ăn cơm trước đi."

"Ăn xong lại nói."

Kiếm Nhất tỏ vẻ đồng ý.

Cửu dùng ánh mắt sắc lạnh nhìn hai người rồi nói:

"Có phải các ngươi đang liên thủ bài xích ta hay không hả?"

Lúc này, Lục Thủy mới nhìn về phía Cửu, sau đó hỏi:

"Cho nên...

Ngươi và Lục cứ như thế...mà ở cùng nhau à?"

"Hiện tại ta cũng chẳng còn là tiểu nữ hài nữa."

Cửu đứng lên, khoa tay múa chân biểu thị chiều cao của mình.

Đúng thực là có cao lên, chắc cỡ 1 mét 66, các phương diện khác cũng giống như một người phụ nữ trưởng thành.

"Chậc chậc."

Lục Thủy bĩu môi, hắn nhìn Lục rồi nói:

"Cầm thú."

"Súc sinh."

Kiếm Nhất cũng khinh thường nói.

"Ai."

Lục Thủy và Kiếm Nhất cùng nhau lắc đầu thở dài.

Sau đó bọn họ tiếp tục ăn cơm.

Lục:

"..."

Cửu:

"..."

...

"Chúng ta nói tới trọng điểm đi."

Kiếm Nhất nuốt cơm xong, nói:

"Hiện tại, trạng thái của Cửu không đúng lắm có phải không?

Thực ra đã xảy ra một chuyện không thể nào tưởng tượng được."

"Mang thai?'

Lục Thủy hỏi.

"Đoán đúng rồi, nói đến tên, ta đã nghĩ xong rồi.

Ta đã tranh được quyền được đặt tên đó."

Kiếm Nhất nói.

"Tên là gì?"

Lục Thủy hỏi.

Thực ra trong lòng của hắn đã có đáp án, nhưng mà hắn vẫn muốn nghe thử xem rốt cuộc thì nàng được đặt tên là gì.

Nhưng chuyện mà Cửu sẽ mang thai, đúng thực là chuyện không thể tưởng tượng được.

Đặc biệt là Lục, không hiển sơn không lộ thủy, mày rậm mắt to, không nghĩ tới hắn lại là loại người như thế.

Đương nhiên, hắn cũng rất lo rằng Kiếm Nhất sẽ nói ra cái tên Lục Cẩu Đản.

"Thất, Lục Thất."

Kiếm Nhất không hề đùa, hắn nói tiếp:

"Bất kể là nam hay nữ, thì đều lấy cái tên này.

Nếu như bọn họ có đứa thứ hai, vậy thì đặt nó là Bát, Lục Bát.

Đứa thứ ba...

Ừm, gọi là Lục Thất Bát đi."

Lục Thủy:

"..."

Thất và Bát.

Cho nên, tiên tổ thật sự của Lục gia vậy mà lại là...

Lục Thủy ngẩng đầu lên nhìn về phía Lục và Cửu.

Nhưng mà, Lục Thủy vẫn còn có một nghi vấn.

Lục gia xuất hiện sau khi Lục vẫn lạc, vậy thì tại sao lúc đó có thể có Lục Bát được cơ chứ?

"Nếu như Cửu vẫn lạc, thì nàng sẽ chết sao?"

Lục Thủy đột nhiên hỏi.

Theo như suy đoán của hắn thì Cửu có thể sống được rất lâu.

Đương nhiên, nếu như Thất và Bát thật sự là chị em.

Chuyện này...

Vậy thì Chân Thần Duy Nhất chẳng phải là tiên tổ của hắn hay sao?

May quá, may mà hắn vẫn chưa ra tay đánh nàng.

Nếu mà như thế, thì hắn chẳng phải đang khi sư diệt tổ hay sao.

Không đúng, hình như đã từng đánh ở đâu rồi thì phải.

Ở kiếp trước?

Hắn sẽ không đi nhớ lại những ký ức vô dụng như thế này, cứ làm như không có đi.

"Quyền hạn bị đánh vỡ, không còn là Thần nữa, nhưng mà ta còn có thể cuộc đời thứ hai."

Cửu cực kỳ đắc ý nói.

"Có nghĩa là sao?"

Lục Thủy cảm thấy Cửu nói chẳng rõ ràng một chút nào cả.

"Có nghĩa là trở thành một người bình thường, có tuổi thọ như người bình thường."

Cửu tiếp tục ăn cơm, nói.

Lục Thủy chau mày lại.

Việc này có nghĩa là, sau khi Thí Thần, Kiếm Nhất chết đi, Cửu cùng lắm chỉ có thể sống thêm được mấy chục năm mà thôi, cuối cùng nàng vẫn phải chết.

Sau đó...

Chỉ còn lại một mình Lục.

Nhất thời, Lục Thủy cảm thấy không quá dễ chịu.

...

Trong đêm.

Lục Thủy, Kiếm Nhất và Lục cùng nhau ngồi trên ghế ở trong sân.

Mấy cái ghế này là do Lục Thủy lấy ra.

Lúc này, bọn họ đang nhìn lên bầu trời, cùng nhau ngắm trăng.

"Khi nào sẽ diễn ra Thí Thần?"

Lục Thủy hỏi.

"Có lẽ là vài năm, chẳng bao lâu nữa."

Lục trả lời.

"Thời gian Thí Thần sẽ được dựa theo tình trạng hư nhược của Chân Thần.

Ngày mà Cửu sinh sẽ là lúc bắt đầu cuộc chiến Thí Thần.

Nhưng mà, lúc đó Thiên Sinh Thần chắc chắn sẽ không tùy tiện xuất hiện.

Hắn đang đợi Lục.

Một khi Lục tấn thăng, Thiên Sinh Thần sẽ lập tức đi ra.

Lúc đó, sẽ là lúc mà ta biểu diễn."

Kiếm Nhất nói.

Lục Thủy không nói gì cả, việc Thiên Sinh Thần có xuất hiện, có bắt đầu khôi phục thực lực hay không, tất cả đều được quyết định bởi Lục.

Lục bắt đầu, thì hắn sẽ một lần nữa bắt đầu.

Mặc kệ là thời gian gì.

"Đã nghĩ xong sẽ viết tự truyện cho ta như thế nào chưa?

Tốt nhất là có thể viết ra được ngạo khí xông phá tầng mây, vạn cổ không ai có thể sánh vai được của ta."

Kiếm Nhất nói với Lục Thủy đang ngồi ở bên cạnh.

"Đã nghĩ xong rồi, lúc đó ta sẽ nói cho ngươi biết.

Ý nghĩa duy nhất cuộc đời này của ngươi, chính là trở thành kiếp nạn của Thiên Sinh Thần.

Ta nhất định sẽ ghi ra câu nói kia, hơn nữa còn sẽ khái quát lại hành động vĩ đại của ngươi."

Lục Thủy nói.

Kiếm Nhất Sinh Bình Truyện chỉ có một câu.

Hiện tại, Lục Thủy rốt cuộc cũng biết được câu đó có nghĩa là gì rồi.

Kiếm Nhất muốn trở thành kiếp nạn của Thiên Sinh Thần.

Kiếp nạn này sẽ khiến cho Thiên Sinh Thần tiêu vong ở thời đại này.

Thời đại này về sau sẽ không còn có thân ảnh của Thiên Sinh Thần nữa.

"Rất tốt."

Kiếm Nhất đồng ý với hắn, sau đó đối phương lại nhìn về phía Lục rồi nói:

"Đã nói rồi, không được phép tu kiếm."

Lục lườm Kiếm Nhất một cái rồi nói:

"Tu kiếm cũng chẳng có gì tốt cả, rất dễ cô độc cả quãng đời còn lại."

Kiếm Nhất:

"..."

Lục Thủy đồng ý với câu này.

Đại trưởng lão chính là như vậy.

"Các ngươi đã nói chuyện xong chưa?

Hái thuốc giúp ta nè."

Cửu cầm một quyển sách đi ra, nói với đám người Lục.

Lục Thủy vô cùng tò mò, Cửu còn cần phải đọc sách nữa à?

Đó là sách gì vậy?

Cửu thấy Lục Thủy hiếu kỳ thì đưa quyển sách qua cho hắn, nói:

"Sách giữ thai, Lục viết một nữa, ta viết một nửa.

Long Nhi có muốn chuẩn bị cho Mê Nhi một bản hay không?"

Lục Thủy:

"..."

Mê Nhi còn chưa có mang thai.

Mà việc mang thai cũng không phải phiền phức tới như thế.

Nhưng mà, Cửu đúng thực là cần phải giữ thai.

Dù sao thì Thần Cách nàng đang bị phá hư, cuộc chiến Thí Thần còn sắp mở ra nữa, việc này đối với thai nhi mà nói, đúng thực là rất nguy hiểm.

Lục lại không dám tùy tiện độ kiếp.

Nếu không thì người nguy hiểm như Thiên Sinh Thần sẽ giáng lâm, đồng thời còn rất có thể sẽ làm thai nhi bị thương.

Việc đứa bé này tồn tại đúng là một phiền phức rất lớn.

Lục Thủy cảm thấy, nếu như bản thân muốn có một đứa bé, mà cần phải giày vò như thế, cũng là chuyện hiển nhiên.

"Cho ta xem nó một đêm đi."

Cuối cùng Lục Thủy vẫn cảm thấy cái này rất phù hợp với việc nghiên cứu dài lâu của hắn.

Cho nên, hắn có thể xem nó.

Lỡ như một ngày nào đó hắn sẽ cần dùng tới thì sao?

Sau đó, Lục dẫn Cửu đi hái linh dược, Cẩu Tử không đi chung với bọn họ.

Nó tránh ở bên cạnh Lục Thủy.

Kiếm Nhất chính là đại nạn của chó.

...

Ngày kế tiếp.

Lục Thủy đã xem xong quyển sách kia rồi, hắn phát hiện quyển sách đó đúng thực là cực kỳ lợi hại.

Có rất nhiều thứ hắn hoàn toàn không nghĩ tới.

Nhưng mà, dù sao thì hắn chỉ nghiên cứu một phần nhỏ.

Cho nên, có một vài việc không rõ cũng là điều hiển nhiên.

Quyển sách này có thể dẫn dắt hắn tới một góc cạnh khác.

Quyển sách mà Chân Thần và Lục viết đúng là không bình thường.

Nếu như hắn cho Nhị trưởng lão xem nó, có lẽ kỹ thuật chữa bệnh của Nhị trưởng lão sẽ tăng lên?

Lục Thủy khép sách lại, hắn phát hiện Kiếm Nhất lại chạy đi đâu nữa rồi.

Bình Luận (0)
Comment