Lục Thủy lưu lại thân ảnh tại Viễn Cổ (2)
Lục Thủy mang theo Chân Thần Duy Nhất đi xuống dưới núi.
“Đừng lộn xộn, cũng đừng khóc, nếu không ta lại đánh ngươi nữa.” Lục Thủy mở miệng nói.
Nói xong, hắn nhìn thoáng qua Chân Thần Duy Nhất.
Phát hiện nàng đang dùng hai tay che miệng lại.
Ánh mắt rưng rưng.
Cuối cùng, Lục Thủy để Cẩu Tử biến lớn, đặt nàng trên lưng Cẩu Tử.
“Ngươi, ngươi không đánh Tiểu Thất chứ?” Chân Thần Duy Nhất có chút lo lắng nhìn Lục Thủy.
“Không đánh.” Lục Thủy đáp.
“Vậy, vậy Tiểu Thất có thể đánh ngươi không?” Chân Thần Duy Nhất rụt rè hỏi.
Lục Thủy: “...”
Được voi đòi tiên đúng không?
Một lát sau.
Lục Thủy mang theo Chân Thần Duy Nhất đi tới trước phòng trúc.
Lúc này, Lục đã đang chờ ở bên ngoài.
Cơ Tầm và Triều Tịch đi vào.
Đại khái là đang đỡ đẻ.
Lục Thủy cảm thấy mình tới thật đúng lúc, không, phải là Cửu tính toán thật chuẩn.
Hôm qua vừa mới triệu hoán hắn ra, hôm nay liền muốn sinh.
Lục Bát à.
Lục Thủy rất để ý.
Bởi vì Lục Bát có khả năng chính là Tiên tổ của hắn.
Trừ khi Cửu sinh con gái.
Lục nhìn thấy mấy người Lục Thủy trở về, giơ tay ôm lấy Thất.
Thất có chút không hiểu:
“Cha, có phải con sắp có đệ đệ muội muội không?”
“Ừm, rất nhanh sẽ có.” Lục mở miệng nói.
“Vậy sau này Tiểu Thất là tỷ tỷ, Tiểu Thất sẽ nấu cơm cho hắn ăn.” Thất đột nhiên hưng phấn lên.
“Được.” Lục gật đầu đáp ứng.
Lục Thủy an tĩnh chờ đợi.
Cẩu Tử cũng nằm sấp xuống.
Không hề mở miệng.
Đêm hôm đó.
“Oa~ oa~”
Tiếng khóc đột nhiên vang lên trong phòng.
Lục nhẹ nhàng thở ra.
Lục Thủy cũng nhẹ nhàng thở ra, Tiên tổ hư hư thực thực giáng sinh, hắn cũng rất khẩn trương.
Lúc này, Cơ Tầm chạy ra, vẻ mặt có chút kích động:
“Nam, nam.”
Lục Thủy rất tò mò, không ôm ra nhìn một chút sao?
“Đứa bé có chút yếu, bây giờ đang ở bên cạnh Cửu.” Cơ Tầm lại nói.
Lục Thủy hiểu ra, Chân Thần Duy Nhất vừa ra đời đã là Chân Thần.
Lực sinh mệnh cường đại, cực kỳ đặc biệt.
Nhưng em trai Chân Thần Duy Nhất thì khác.
Hắn dường như không hề kế thừa bất cứ thứ gì.
Rất nhanh sau đó, Lục Thủy liền phát hiện một chuyện, không báo Cửu có bình an hay không sao?
A, có vẻ như không cần.
Lục nhất định có thể phát giác được khí tức của Cửu.
Không cần thiết phải báo.
Hơn nữa.
Có Cơ Tầm, Triều Tịch ở đó.
Dù thế nào cũng không có khả năng xảy ra chuyện.
Chứ đừng nói chi là còn có người đứng đầu đương thời, Lục.
Một lát sau.
Lục Thủy mới được nhìn thấy Lục Bát.
Một bé trai nhìn đặc biệt xấu, mắt nhắm nghiền, dường như đang cố gắng mở mắt ra.
Hoàn toàn khác biệt với Thất lúc mới ra đời, đây quả thật là bộ dáng của một đứa bé loài người lúc mới ra đời.
Thất cũng vẻ mặt ngạc nhiên ngắm nhìn Bát.
“Cha, đệ đệ sao lại đen như vậy, hơn nữa tóc cũng không dễ nhìn.” Thất ở một bên nói.
Lục Thủy đưa tay đụng đụng Bát.
Ôi, không khóc.
Quả nhiên là Tiên tổ của hắn.
Thất chính là Tiên tổ giả, đừng nói là đụng vào, nhìn thấy hắn đã trực tiếp khóc rống.
“Xem ra Bát là chào đón ngươi.” Lục đứng ở bên kia của Cửu, nói.
Cửu cũng không có suy yếu như vậy, nội tình Chân Thần chính là tốt như thế.
“Ừm, ta cũng chào đón hắn.” Lục Thủy hồi đáp.
Dù sao cũng là Tiên tổ của mình.
Là một người bảo hắn quỳ, hắn liền phải quỳ.
Thế đạo gì vậy chứ.
Có điều hắn không sợ.
Bởi vì vị Tiên tổ này, thọ hết chết già.
Bây giờ là hắn bảo Bát quỳ, Bát liền phải quỳ.
Có điều con trai của Lục, thiên phú sẽ kém như vậy sao?
Hay là vì chết ngoài ý muốn?
Lục Thủy không rõ.
Trước mắt cũng không thể biết được.
“Xem ra lại phải rời đi.” Lục Thủy cảm thấy sắp tới lúc rồi.
Hắn cần rời đi.
Lúc này, Cửu đột nhiên kêu đói bụng.
Lục đi chuẩn bị.
Triều Tịch và Cơ Tầm trông Lục Bát.
Dường như có chút bận rộn.
Sau đó Lục Thủy cảm thấy mình như rơi xuống Vực Sâu Vô Tận.
Lại kết thúc.
Vụt!
Toàn bộ khung cảnh cũng dần biến mất.
Lục Thủy về tới bên trong Mê Vụ Chi Đô.
“Tiên tổ xuất thế, nhưng vẫn khiến cho người ta có chút không hiểu.
Vì sao TIên tổ này sau khi thời kỳ Viễn Cổ kết thúc mới bắt đầu sáng lập Lục gia?”
Trong lúc này nhất định đã xảy ra chuyện gì.
Còn một cái nữa.
Chính là Thiên Địa Trận Văn.
Như vậy xemra, sức mạnh cuối cùng Lục tìm được hẳn là Thiên Địa Trận Văn.
Nhưng rốt cuộc có phải hay không.
Hắn không dám khẳng định.
Hy vọng tiếp theo có thể có được đáp án.
Nhìn vòng xoáy không hề xảy ra biến hóa gì, Lục Thủy tiếp tục đi về phía trước.
Có lẽ thời đại Viễn Cổ kết thúc, vòng xoáy mới có thể có biến hóa lần nữa.
Lần này, Lục Thủy đi thêm một đoạn.
May là lại thấy được vòng xoáy.
Xem ra Mê Đô này trước mắt rất tích cực hoạt động, thế nhưng càng hoạt động nhiều thì tương đương với tổn thương càng sâu.
Dưới vòng xoáy, Lục Thủy ngẩng đầu nhìn, chờ đợi tiến vào.
“Gâu gâu!”
Là tiếng của Cẩu Tử.
Sau khi tiếng sủa vang lên, Lục Thủy trực tiếp tiến vào trong vòng xoáy.
Khi hắn xuất hiện một lần nữa thì phát hiện người xung quanh xuất hiện biến hóa rất rõ ràng.
Tinh thần của Cẩu Tử.
Không có Lục đang nấu cơm.
Cửu ôm lấy Thất.
Cơ Tầm ngồi một bên đọc sách.
Những cái này đều không có vấn đề.
Vấn đề ở chỗ, bên cạnh một người đàn ông trẻ tuổi và một người phụ nữ mỹ mạo đang ôm đứa bé.
Thất đang dùng tay chọc chọc đứa bé kia.
Hai vị này là ai vậy?
“Con của ta, năm nay hai mươi lăm tuổi.
Bên cạnh hắn chính là thê tử của hắn, Đông Phương Linh Nhi.
Đứa bé đương nhiên là cháu của ta.” Cửu mở miệng giải thích.
Lục Thủy ngây người.
Cháu trai cũng có rồi.
Hơn nữa, người trẻ tuổi này lại là Lục Bát.
Lục Thủy có chút khó tin nổi.
Đây là Tiên tổ a.