Phiên ngoại 2: Bắt đầu nghịch chuyển thế giới (3)
"Quỳ xuống."
Lục Cổ tức giận nói.
Lục Thủy giật mình, sau đó hắn quỳ xuống.
"Con trai, em gái của ngươi đâu?"
Đông Phương Lê Âm lập tức hỏi.
Không phải các ngươi hỏi phải làm như thế nào à?
Lục Thủy chỉ có thể giải thích:
"Các ngươi chỉ cần lại sinh nó ra thêm một lần nữa là được rồi.
Với lại, em gái vẫn sẽ em gái, không hề xuất hiện bất kỳ sự thay đổi nào cả.
Hiện tại, nàng đi ngủ rồi.
Nhưng mà, thật ra thì rất nguy hiểm."
"Tại sao?"
Nhị trưởng lão hỏi.
"Lục gây thêm phiền toái cho ta (em gái) không thuộc về thời đại sau khi nghịch chuyển, nói cách khác, ta cưỡng ép đặt mệnh lý của nàng tiến vào trong thế giới.
Điều này sẽ gây ra tổn hại cực lớn cho thế giới, thậm chí có thể trực tiếp khiến cho mệnh lý thế giới tan rã.
Đế lúc đó, một khi mang thai chắc chắn phải chuẩn bị rất nhiều sự bảo hộ.
Ta vừa phải để lại lực lượng của ta để ổn định thế giới, vừa phải bảo đảm sự an toàn cho Lục gây thêm phiền toái cho ta (em gái).
Tránh việc nàng bị mệnh lý thế giới làm tổn thương.
Lại còn phải an bài một vài thứ bên thiên kiếp.
Bảo đảm rằng ngày đó chắc chắn sẽ không có vấn đề gì.
À, còn phải để lại sự chuẩn bị thuộc về ta sau này nữa, như thế sẽ có thể giúp được một tay."
Lục Thủy nói.
"Hỗn Nguyên Tử Khí của ta có thể ổn định không ít, dùng lực lượng của ta dẫn dắt, sau đó lại dùng lực lượng của Lục thiếu gia giáng lâm.
Như thế sẽ ôn hòa hơn một chút."
Mộ Tuyết nói.
"Nói cách khác, chúng ta phải mất đi con gái ba ngày à?"
Lục Cổ cảm thấy có hơi khó chịu.
"Vậy, vậy ta có phải sẽ lại được nhìn thấy Hương Dụ, lại được nhìn thấy cha và mẹ không?"
Đông Phương Trà Trà hưng phấn hỏi.
"Thế giới kia sẽ thay đổi theo hướng tốt chứ?"
Chân Thần Duy Nhất cũng rất vui mừng.
Lục Thủy gật đầu, đúng là như thế.
Mộ Tuyết sửng sốt, nàng hình như không được người trong nhà hoan nghênh cho lắm.
"Sau khi nghịch chuyển, ký ức của chúng ta cũng sẽ không còn nữa đúng không?"
Nhị trưởng lão hỏi.
"Không tới mức đó, ta và Mộ Tuyết chắc chắn sẽ bảo lưu ký ức.
Ký ức của các ngươi sẽ được đặt trên thiên kiếp.
Để thiên kiếp thoát khỏi sự nghịch chuyển là được."
Lục Thủy nói.
"Ký ức sẽ biến mất ư."
Đông Phương Trà Trà chau mày nói:
"Vậy chẳng phải là ta sẽ lại bị thiên kiếp bổ một lần nữa sao?"
...
Sau khi đã nói rõ ràng với người nhà, Lục Thủy trực tiếp truyền âm cho toàn bộ thế giới.
Lúc này, tất cả mọi người trên thế giới, mặc kệ là mạnh hay yếu, bất kể chủng tộc gì, tất cả đều nghe được âm thanh kia:
"Thế giới sẽ diệt vong sau 3 ngày nữa.
Thời không sẽ được ta nghịch chuyển.
Các ngươi sẽ không sống lại.
Để bồi thường.
Vào thời khắc cuối cùng, các ngươi sẽ tiến vào trong mộng cảnh.
Khi đó, các ngươi sẽ trải qua khoảnh khắc cuối đời của mình, các ngươi cũng có thể lựa chọn tỉnh lại trước khi cuộc đời của mình kết thúc, chứng kiến cảnh thế giới diệt vọng.
Đồng thời cũng có thể lựa chọn lãng quên ta.
Các ngươi không thể nào phân biệt được thật giả, các ngươi cũng không biết hiện tại có phải là đang ở trong một giấc mộng hay không."
Tất cả mọi người đều không khỏi cảm thấy chua xót.
Thế giới cuối cùng cũng phải đi tới sự diệt vong.
Nếu đã như thế, thì mộng cảnh của thế giới sẽ kéo dài như thế nào?
Chẳng ai biết cả.
Ba người Đế Tôn vốn dĩ đang tranh đấu cũng ngưng chiến.
Thế giới sắp phải kết thúc rồi.
"Việc này là thật hay giả?"
Bọn họ bắt đầu giao lưu.
"Dùng Thời Quang Chi Đạo xem thử xem có thể lưu lại một đạo ý thức thoát khỏi sự nghịch chuyển hay không, như thế thì sẽ biết được có thật là như vậy hay không."
"Liên thủ thử một chút đi."
...
Ba ngày sau.
Lục Thủy đi ra bên ngoài thế giới.
"Ngươi muốn ta giúp ngươi làm cái gì?"
Một đôi mắt xuất hiện trong hư vô, nó nhìn chằm chằm vào Lục Thủy.
"Gánh chịu lực lượng của ta, không cần phải gánh chịu tất cả, chỉ cần làm một điểm tựa là được rồi.
Ngươi sẽ không chết."
Lục Thủy nhìn cường giả ở trước mặt rồi nói:
"Ta phải dùng lực lượng bên ngoại liên hợp với lực lượng bên trong của ta để mở ra sự nghịch chuyển."
"Nhân loại, chuyện này thật sự có khả năng sao?"
Đôi mắt kia cực kỳ kích động.
"Chỉ có việc ta không muốn làm, không có việc mà ta không làm được."
Lục Thủy nhìn đối phương rồi nói:
"Ngươi có nguyện ý hay không?"
"Hy vọng ngươi có thể giữ lời hứa."
Đôi mắt kia nhìn Lục Thủy, nói.
"Khi ta trở về sẽ là lúc ngươi quay về thế giới của mình.
Yên tâm, sẽ không quá lâu đâu."
Lục Thủy nhẹ giọng nói.
Sau đó, lực lượng của hắn bắt đầu kết nối với vị cường giả kia.
Đôi mắt kia lập tức vô cùng sợ hãi:
"Đây...đây là lực lượng của ngươi?
Không thể nào, nó sẽ trực tiếp nghiền nát ta."
"Không tới mức đó, ngươi tốt xấu gì cũng đã thoát khỏi phạm trù nhân loại rồi, sẽ chịu được, ngươi chỉ là một cái điểm tựa mà thôi."
Lục Thủy nhẹ nhàng nói.
Không bao lâu sau, đôi mắt kia liền cảm thấy cực kỳ mệt mỏi, suy yếu, hắn có thể cảm nhận vô cùng rõ ràng sức mạnh của người này.
Cực kỳ khủng bố, vượt qua hết tất cả mọi thứ.
Loại người này...
Rốt cuộc thì đây là cảnh giới gì?
Nhất thời hắn cảm giác chính mình giống như một ngọn nến sắp tàn đi trong gió, hắn có thể bị nguồn lực lượng này dập tắt bất cứ lúc nào.
Hắn phát hiện bản thân mình hoàn toàn không còn sự lựa chọn nào khác.
Nếu như hắn không đồng ý, thì hắn cũng sẽ bị cưỡng bách tiếp nhận loại lực lượng này.
"Được rồi, ta phải đi về, sẽ không còn vấn đề gì nữa."
Lục Thủy nói.
"Nhân loại, ngươi, ngươi không được quên."
Đôi mắt kia nhìn Lục Thủy rồi nói.
Hắn rất sợ đối phương chớp mắt một cái liền quên đi lời hứa hẹn.
Nhất là khi lực lượng kia đè ép hắn, nó quá mức đáng sợ.
"Yên tâm.
Trong lúc rảnh rỗi, nếu như ngươi cảm thấy nhàm chán, thì ngươi có thể thử lĩnh hội lực lượng của ta, lỡ như có thể thu hoạch được một chút gì đó thì sao."
Lục Thủy nói xong liền biến mất trong thế giới.
Đôi mắt kia chỉ có thể yên lặng nhìn hắn, hắn cảm thấy rất sợ hãi.
Sợ tên nhân loại kia sẽ quên hắn.
Nếu như người kia có được loại lực lượng đáng sợ như thế này, tại sao thế giới lại không trực tiếp bị vỡ nát?
Không thể nào hiểu được.
...
Lục Thủy quay lại sân của mẹ mình.
Lúc này, hắn phát hiện tinh thần của cha mẹ cực kỳ kém.
Đã ba ngày rồi không thấy được con gái của mình.
Lúc này, trong mắt bọn họ tràn đầy sự tức giận mà nhìn Lục Thủy, dường như có thể lao lên đánh Lục Thủy bất cứ lúc nào.
Lục Thủy:
"..."
"Tất cả đều đã được chuẩn bị xong cả rồi, nên bắt đầu nghịch chuyển thôi."
Lục Thủy nói với Mộ Tuyết:
"Mộ tiểu thư, khi thế giới này bị hủy diệt, ngươi tiếp nhận một chút, đừng để nó thật sự bị hủy diệt.
Nếu không thì sẽ không tiện cho việc nghịch chuyển."
"Được."
Mộ Tuyết gật đầu.
"Sắp được quay về gặp cha mẹ rồi."
Đông Phương Trà Trà cực kỳ hào hứng.
Chân Thần Duy Nhất cũng rất hào hứng.
Bởi vì, thế giới này được cứu rồi.
Ba vị trưởng lão cũng xuất hiện ở trong sân, bọn họ cũng đã chuẩn bị xong hết rồi.
Tam trưởng lão có hơi mệt mỏi nói:
"Ta lại phải sống chung với ngươi lúc trẻ một lần nữa ư?"
Lục Thủy:
"..."
Ta lúc trẻ không xong tới thế à?