Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 228 - Chương 228: Hòa Thượng, Ngươi Nhập Ma

Chương 228: Hòa Thượng, Ngươi Nhập Ma Chương 228: Hòa Thượng, Ngươi Nhập Ma

“Ngươi là người phương nào?” Hòa thượng Không Kiến nhìn về phía Lục Thủy, trong lòng sinh ra kiêng kỵ.

Lục Thủy bình tĩnh nhìn hòa thượng, nói:

“Hòa thượng, ngươi chỉ cần nói cho ta biết, ta có phải là ma hay không?”

“Tà ma ngoại đạo.” Hòa thượng Không Kiến nhìn chằm chằm Lục Thủy.

Lục Thủy không nói gì nữa, hắn nhắm mắt lại một chút, sau đó nói:

“Hòa thượng, ngươi nhập ma.”

Sau khi Lục Thủy nói xong câu đó, hòa thượng Không Kiến đã định phản bác, thế nhưng không chờ hắn mở miệng, trên người lại đột nhiên xuất hiện khí tức dơ bẩn của tà ma.

Phật quang vô thượng còn biến thành ánh sáng đen kịt.

Hòa thượng Không Kiến kinh hãi, muốn thi pháp xua tan ô uế trên người.

Thế nhưng khi hắn thi pháp, sẽ chỉ làm cho khí tức tà ma xung quanh càng sâu thêm.

Vào lúc này Không Kiến rất khủng hoảng, hắn muốn thử thấy phật tâm của mình một lần, thế nhưng sâu trong phật tâm lại chỉ có bốn chữ tà ma ngoại đạo.

Hắn phản bác chính mình, dẫn đến chính mình rơi vào Ma Đạo.

“Không, không thể nào.”

Không Kiến không tin bản thân lại tuỳ tiện rơi vào Ma Đạo như thế.

Hắn chính là kiếp sau của La Hán, trên người có công đức vô thượng.

Không thể nào nhập ma.

Nhất định là vừa rồi người kia đã động tay chân. Nhưng khi hòa thượng Không Kiến muốn tìm Lục Thủy để hỏi một chút, lại có phát hiện ngoài ý muốn, xung quanh hắn đã không có hình bóng của Lục Thủy.

Hoặc có thể nói, xung quanh hắn trừ bóng tối ra, đã không còn gì khác.

Chỗ hắn đứng giống như hố sâu vô tận.

Bên ngoài.

Lục Thủy bước ra từng bước một, vượt qua hòa thượng, đi tới trước mặt cây khô.

Khi hắn bước ra bước đầu tiên, hòa thượng này đã bị hắn kéo vào chỗ sâu trong tiềm thức.

Sau đó bị hắn nhốt vào trong đó.

Cho nên hắn có thể bước từng bước một vượt qua hòa thượng, bình yên vô sự đi đến trước mặt cây khô.

Mà ở trong mắt những người khác thì hòa thượng để Lục Thủy quay đầu, mà Lục Thủy lại trực tiếp vượt qua hòa thượng, nhưng mà người sau lại không có bất kỳ phản ứng nào.

Kiếm Lạc rất hiếu kỳ, nàng không thể nhìn rõ đã có chuyện gì xảy ra.

Tại sao lại không ngăn cản?

Ma tu kia cũng nhíu mày, hắn còn đang chờ hai đám người này đánh nhau, sau đó làm ngư ông.

Nhưng mà, thay đổi không thể hiểu nổi này, làm cho hắn rất mờ mịt.

Rất nhanh hắn phát hiện ra.

Trong mắt hòa thượng Không Kiến đã mất đi sắc thái.

“Hắn làm thế nào vậy? Rõ ràng không thấy làm gì mà.” trong lòng ma tu Trung Đồ đầy kinh ngạc.

Tuy nhiên, hòa thượng khó chơi kia đã mất đi chiến lực, không phải là cơ hội của hắn sao?

Ma tu Trung Đồ nắm pháp bảo trong tay, dự định xuất thủ.

Đây là nhiệm vụ mà cấp trên giao cho hắn, hủy cái cây này đi.

Mặc dù không biết vì sao, nhưng hắn cũng không cần biết, chỉ cần động thủ là được.

Thế nhưng cái tên Lục Thủy này lại tạo cho hắn một loại cảm giác kỳ quái. Rõ ràng chỉ là nhị giai, nhưng hòa thượng mà ngay cả hắn cũng không thể đối phó được, lại bị đối phương nói vài câu liền trực tiếp mất đi tâm thần. Chuyện này khiến hắn rất kiêng kị.

Nếu như đối phương cũng đối phó hắn như thế, vậy thì sinh tử của hắn không phải sẽ rơi vào trong tay đối phương sao?

Ma tu Trung Đồ suy nghĩ một chút, sau đó lựa chọn xuất thủ.

Hắn không hề ra tay với Lục Thủy, mà ngắm thẳng vào gốc cây kia.

Động tác của hắn cần đủ nhanh, hủy cây rồi đi, tuyệt đối không thể là địch với những người này.

Tu chân giới có vô số kỳ nhân, lúc không nhìn thấy thì thôi, bây giờ tận mắt nhìn thấy, tuyệt đối không thể mang theo tâm lý may mắn.

Lục Thủy đứng ở trước cây khô, khi hắn cảm giác được ma tu kia muốn động thủ, trực tiếp mở miệng nói:

“Chân Võ Chân Linh.”

Keng.

Song Sênh Kiếm đồng thời ra khỏi vỏ, hào quang vạn trượng.

Sau đó đạo hào quang này hóa thành một đạo ánh sáng chân chính, bắn thẳng về phía ma tu kia.

Ma tu Trung Đồ vốn sắp chém tới cây khô, trong giây phút này đã cảm nhận được uy hiếp mãnh liệt.

Uy hiếp đó đủ để tạo thành nguy cơ trí mạng cho hắn.

Không hề do dự, ma tu Trung Đồ từ bỏ cây khô, dùng toàn lực đối kháng uy hiếp đột nhiên tới kia.

Oanh!

Sức mạnh khổng lồ va chạm, làm cho Sơ Vũ và Kiếm Lạc cảm nhận được nguy hiểm.

Chiến đấu giữa ngũ giai, bọn hắn không thể quan sát ở khoảng cách gần.

Cũng không phải không nhìn thấy, mà là dư ba sẽ đả thương người.

Khi một kích này qua, ma tu Trung Đồ lui về phía sau một chút.

Hắn hơi ngoài ý muốn, nhất là sau khi nhìn thấy địch nhân là ai, thì càng thêm ngoài ý muốn.

Hai tứ giai mà lại có thể rung chuyển được hắn.

Thật sự là hậu sinh khả uý.

Ma tu Trung Đồ lui, còn Chân Võ Chân Linh thì cầm kiếm đứng ở bên cạnh Lục Thủy. Chỉ cần ma tu Trung Đồ dám động thủ, tất nhiên bọn hắn sẽ làm cho đối phương thu tay lại.

“Đạo hữu, không phải các ngươi cũng muốn hủy cây sao?” Ma tu Trung Đồ nhìn Lục Thủy rồi nói.

Tất nhiên nhiên hắn có thể nhìn ra ai mới là người quyết định.

kỳ thật Sơ Vũ và Kiếm Lạc cũng rất nghi hoặc, bọn hắn không biết những người này tại sao lại muốn khó dễ một cái cây.

Lục Thủy đưa tay chạm vào cây khô, sau đó cảm nhận được sức mạnh của Thái Dương Thần, còn phát hiện sức mạnh này đã sắp kích hoạt.

Nếu như hắn không đoán sai, nó đồng bộ với ấn ký Thái Dương ở Lục gia.

Cho nên, Thái Dương Thần sắp giáng lâm Lục gia.

Mà sức mạnh của Thái Dương Thần ở đây, sẽ kéo người trong khu vực này vào trong một không gian đặc biệt. Mặc dù không biết những người này đang bán thuốc gì, nhưng Lục Thủy không có ý định ngăn cản, hắn muốn vào xem một chút.

Nhìn thấy Lục Thủy không hề trả lời, ma tu kia đã hơi tức giận. Ngay khi hắn muốn nói tiếp.

Lục Thủy đã mở miệng nói:

“Đã bắt đầu.”

Ma tu Trung Đồ có chút ngoài ý muốn, không hiểu người này đang nói chuyện gì.

Kỳ thật đến Chân Võ Chân Linh cũng rất bất ngờ, càng đừng nói đến Sơ Vũ và Kiếm Lạc.

Bọn hắn vẫn luôn trong trạng thái mộng bức.

Rõ ràng chỉ đơn giản là ma tu càn rỡ, thế nhưng bọn hắn lại xem không hiểu.

Bọn hắn hoài nghi, chuyện bây giờ và trước đó căn bản không phải là một.

Ngay khi tất cả mọi người đang không hiểu, cái cây khô héo này đột nhiên xuất hiện một vệt ánh sáng. Vệt ánh sáng này rất chói mắt, sau đó nó phóng thẳng lên tận trời.

Tất cả mọi người vô thức nhìn về phía chân trời, tiếp đó bọn hắn phát hiện cách đó không xa cũng có ánh sáng phóng lên trời.

Cuối cùng bọn hắn phát hiện ra, mình bị vô số chùm sáng vây quanh.

“Đây, đây là có chuyện gì?” Sơ Vũ kinh hãi nói.

Ma tu Trung Đồ cũng kinh hãi. Tu vi của hắn cao, cho nên có thể cảm giác được không gian xung quanh đang vặn vẹo.

Loại thủ đoạn này, căn bản không phải hắn có thể chống cự.

Mà hắn căn bản không biết lát nữa sẽ như thế nào.

-----

Dịch: MB_Boss

Bình Luận (0)
Comment