Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 235 - Chương 235: Cùng Nhau Đăng Đỉnh

Chương 235: Cùng Nhau Đăng Đỉnh Chương 235: Cùng Nhau Đăng Đỉnh

Chân Võ ném ra hai cái mặt nạ. Kỳ thật Sơ Vũ không nói, Chân Võ cũng sẽ để cho hai người ngụy trang. Dù sao Sơ Vũ không giống với với bọn hắn, bọn hắn không dễ dàng bị phiền toái tìm đến, nhưng chắc chắn Sơ Vũ sẽ bị.

Sơ Vũ nhận lấy hai chiếc mặt nạ, thuận tiện đưa cho Kiếm Lạc một chiếc.

Bản thân khỉ nhỏ tự mang ẩn nấp, không có vấn đề gì lớn.

Thông Linh Minh Hầu vốn rất đặc thù, cho nên lúc ra ngoài đã bị trưởng bối của Kiếm Khởi thi pháp đặc thù.

Không dễ dàng bại lộ.

Chờ bọn hắn đã chuẩn bị xong, Sơ Vũ liền điều chỉnh hô hấp, sau đó bắt đầu vận khí.

Hắn chọn lựa một thời điểm tốt nhất, đó chính là hai phút đồng hồ trước khi bệ đứng bị dìm ngập. Giọng nói của hắn đã làm qua thay đổi, biến thành linh hoạt kỳ ảo, có chút uy nghiêm:

“Các vị đạo hữu, nghe ta nói một lời.”

Tiếng Sơ Vũ đột nhiên truyền tới khiến cho rất nhiều người chú ý đến.

Nhất là những người sắp bị dung nham chạm đến.

Bọn họ càng hy vọng có thể xuất hiện chuyển cơ.

Trong nháy mắt khi tất cả mọi người nhìn qua, Sơ Vũ tiếp tục nói:

“Bất cứ người nào trong chúng ta cũng không có khả năng đăng đỉnh.”

Đúng là nói nhảm, chuyện rõ ràng như vậy mọi người đều biết.

Thế nhưng còn không đợi bọn hắn mở miệng chất vấn, giọng nói của Sơ Vũ lại một vang lên, lần này đã làm cho suy nghĩ của tất cả mọi người dao động.

“Nhưng không có nghĩa là chúng ta không thể nào đăng đỉnh. Ta có cách.”

Một câu ta có cách giống như rơm rạ, làm cho tất cả mọi người vô thức tóm lấy.

“Ta không biết ngươi là ai, nhưng cách ngươi nói đến là gì?”

“Đúng vậy, có cách thì nói nhanh một chút. Không, là tại hạ lanh mồm lanh miệng có chỗ đắc tội, còn xin đạo hữu nói thẳng.”

“Muốn linh thạch cũng được, chỉ cần có thể rời khỏi cái nơi quỷ quái này.”

Sơ Vũ không hề dừng lại lâu, nhìn quanh một lượt rồi nói:

“Cùng một chỗ đăng đỉnh.”

Cùng một chỗ đăng đỉnh?

Tất cả mọi người đều không hiểu. Một người còn không thể đăng đỉnh, bây giờ làm sao để cùng nhau đăng đỉnh?

Lần này Sơ Vũ không hề cho bọn hắn cơ hội nói chuyện, lại nói tiếp:

"Một người không đủ, toàn bộ người cộng lại chẳng phải đủ sao?

Một người có thể đi một nửa, hai người có thể đi hơn phân nửa, tất cả chúng ta liên hợp lại, tất cả thiên phú điệp gia lại, như vậy chắc chắn sẽ không đơn giản là một cộng một đâu.

Đăng đỉnh ở trong tầm tay."

“Loại chuyện này thật sự có khả năng sao?” Có người bắt đầu chất vấn.

“Nói là như vậy, nhưng làm sao để điệp gia? Hợp thể à?”

“Đúng vậy! Ý nghĩ thì có thể, nhưng không có cách thực hiện.”

“Đừng nói nữa, để vị đạo hữu này nói tiếp.”

Tất cả mọi người im miệng, bởi vì đã không có thời gian.

Sơ Vũ nhìn tất cả mọi người, nhắm mắt nói:

“Các ngươi chỉ cần làm một chuyện là được. Cứ đi theo ta, ta dẫn theo các ngươi từng bước một giẫm lên đỉnh phong.”

Kỳ thật Sơ Vũ cũng không hiểu một bước này, hắn chỉ nghe đại lão nói như vậy, chính mình chỉ nói theo mà thôi.

Những người khác không nói thêm gì nữa, bọn hắn cảm giác đây là chuyện thiên phương dạ đàm. Thật sự có khả năng sao?

Làm sao đi cùng?

Còn không có cách nào đi sang bên kia nữa?

Nhưng mà, trong chớp mắt tiếp theo tất cả mọi người đều ngây người.

Bọn hắn nhìn thấy người đột nhiên xuất hiện kia bước ra một bước, giẫm vào trong không trung.

Trong nháy mắt khi chân của hắn giẫm vào trong không trung, dưới chân của hắn xuất hiện một cái cầu thang, cầu thang này kéo dài đến tất cả bệ đứng.

Phảng phất đang mời tất cả mọi người giẫm lên.

Mà dám lên hay không, đều xem mỗi người.

Vào lúc này, tất cả mọi người vô cùng chấn động.

Làm sao làm được?

Sơ Vũ cũng rất kinh hãi, đây đúng là chuyện không thể tưởng tượng được.

Ngay khi cầu thang xuất hiện, Chân Võ Chân Linh lập tức bước lên.

Kiếm Lạc đã sớm thu hồi tâm thần, lúc này nàng cũng bước theo không chần chờ.

Mà khi bọn hắn giẫm lên, bọn hắn đã cảm giác được thiên phú của mình bị mượn đi, tất cả đều tập trung vào trên người Sơ Vũ.

Sơ Vũ cảm thấy được biến hóa, hắn phát hiện chính mình có thể nhẹ nhõm đi lên.

Phảng phất hắn đã tụ tập thiên phú của tất cả mọi người.

Thật sự là cảm giác kỳ diệu.

Lúc này Sơ Vũ lại nói chuyện, giọng nói của hắn có chút trầm thấp:

“Quá hạn không đợi.”

Nghe được câu này, lại nhìn thấy dung nham đã tới, tất cả mọi người không thể không nhấc chân giẫm lên cầu thang trước mắt, bọn hắn phát hiện thật sự có thể giẫm lên trên.

Khi tất cả mọi người đã đi lên, Sơ Vũ lại bước tiếp.

Lần này hắn hề nói chuyện, mà chỉ chờ đợi trong chốc lát, sau đó bước ra bước thứ ba.

Không hề cố ý chờ đợi, không hề hỏi thăm bất cứ kẻ nào, không hề để ý đến cảm nhận của người khác.

Hắn chỉ cất bước theo cảm giác.

Theo việc hắn từng bước tiến lên, theo từng người gia nhập cầu thang, hắn cảm giác trong lòng có loại minh ngộ quái dị, phảng phất hắn có thể tùy tiên nắm giữ lý giải bất kỳ công pháp nào.

Thiên phú nghịch thiên này, làm cho Sơ Vũ rất kinh hãi.

Nghĩ tới đây, Sơ Vũ lập tức nghĩ đến mình.

Gần nhất nội dung cốt truyện có hơi cứng nhắc, hắn có thể mượn dùng loại thiên phú này một chút hay không?

Sau đó Sơ Vũ bắt đầu thử phân tích nội dung cốt truyện, ngay lập tức kinh ngạc phát hiện, thật sự có thể, thật sự cảm thấy được có vô số suy nghĩ xuất hiện.

Rất nhanh Sơ Vũ đã tìm được phương hướng thích hợp nhất, đặc sắc nhất cho nội dung cốt truyện.

Chuyện này, cái thiên phú đỉnh cấp này thật sự quá tốt.

Nếu như lúc nào hắn cũng có loại cảm giác thông suốt này, cũng sẽ không bị viết từ biệt thự đến chung cư.

Lúc này cả đám ở trên không trung đều có thể nhìn thấy cả người Sơ Vũ phát ra ánh sáng, nhìn hắn mang theo rất nhiều người từng bước một đi lên chỗ cao, nhìn dáng vẻ thẳng tiến không lùi của hắn. Không biết vì sao, bọn hắn có cảm giác đi theo Sơ Vũ thật sự có khả năng đăng đỉnh.

Thiên phú đáng sợ vây quanh Sơ Vũ, khí thế xứng đôi cũng bắt đầu bộc phát ra từ trên người hắn.

Mà theo bước chân của Sơ Vũ càng lúc càng nhanh, theo đám người thẳng tiến không lùi, những người khác cũng vô thức theo sau, căn bản không có thời gian suy tính.

Không được bao lâu, nhóm người do Sơ Vũ dẫn đầu gần như đã tạo thành một vòng tròn.

Cái vòng tròn này tiến về hướng sức mạnh của Thái Dương Thần.

Kiếm Khởi nhìn cảnh này cũng rất kinh hãi.

“Thật mạnh, khí tràng thật là đáng sợ.”

Kiếm Khởi nhìn Sơ Vũ, hắn phát hiện loại khí tràng cường đại này không phải là hắn có thể rung chuyển.

Người kia dường như là tất cả mọi người.

“Người này thật sự tụ tập được thiên phú tiềm lực của tất cả mọi người, có lẽ thật sự có khả năng đăng đỉnh.” Đạo Tông Vũ Niết nói.

Sau đó nàng nhìn về phía Kiếm Khởi, hỏi:

“Ngươi biết hắn là ai không?”

Kiếm Khởi lắc đầu.

Hắn biết được, nhưng chắc chắn sẽ không nói. Hắn dựa vào Thông Linh Minh Hầu để biết.

“Ngươi, muốn gia nhập sao?” Đạo Tông Vũ Niết lại hỏi.

Kiếm Khởi vẫn lắc đầu:

“Ta tu kiếm, những sức mạnh khác vô dụng với ta.”

Đạo Tông Vũ Niết không nói gì thêm.

Tất nhiên Kiếm Khởi cũng không hề nói chuyện.

-----

Dịch: MB_Boss

Bình Luận (0)
Comment