Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 363 - Chương 363: Có Người Muốn Đoạt Chỗ Ở Của Sư Tỷ

Chương 363: Có Người Muốn Đoạt Chỗ Ở Của Sư Tỷ Chương 363: Có Người Muốn Đoạt Chỗ Ở Của Sư Tỷ

“Sư huynh Thạch Minh?” Một giọng nói đột nhiên vang lên.

Là giọng nữ.

Thạch Minh có chút ngoài ý muốn, nhưng chủ nhân của giọng nói này là ai hắn không nghĩ cũng biết.

Dù sao ở tông môn này cũng không có mấy người dám đối đáp với hắn.

Mà cũng chỉ có một người Hải Yến này.

Đúng vậy, người gọi Thạch Minh chính là Hải Yến.

Người thay thế Thiên Ngâm trở thành Đại sư tỷ hiện tại.

Tu vi ngũ giai Pháp Thân.

Thiên phú dị bẩm.

Hải Yến cột tóc, trong tay cầm một cây dù che mưa.

Thạch Minh nhìn cây dù trong tay Hải Yến một chút, lại ngẩng đầu lên nhìn trời một chút.

Trời không có mưa, nắng cũng không quá gắt, cầm dù làm gì?

“Sư muội Hải Yến tìm ta sao?” Thạch Minh không nghĩ nhiều nữa.

Lòng của nữ nhân như kim dưới đáy biển, có trời mới biết vị sư muội này đang nghĩ gì.

Có điều hắn vốn hẳn là nên gọi đối phương một tiếng sư tỷ, nhưng đây là chuyện không thể nào.

Hắn không gọi đấy.

Có bản lĩnh thì đánh hắn đi.

Hải Yến nhìn Thạch Minh, nàng đương nhiên biết Thạch Minh không hiểu lắm về việc việc nàng cầm dù, nhưng nàng sẽ không nói cho hắn biết, dù này là dùng để phòng vận rủi.

Mặc dù hiệu quá không phải rất mạnh, nhưng hẳn là sẽ giúp nàng tránh khỏi vận rủi không cần thiết.

Lần trước nói chuyện với Thạch Minh xong, các nàng suýt chút nữa đã thành trò mèo trong mắt người khác, còn may là tu vi không bị hao hụt gì.

Lần này tự nhiên cần phải mang theo chút bảo vật hộ thể.

Nhưng nàng vẫn không dám đứng quá gần Thạch Minh.

“Sư huynh Thạch Minh, ta tới nói về chuyện thi đấu.

Là tân tú muốn cướp chỗ ở của sư tỷ Thiên Ngâm mà lần trước ta nói với sư huynh.” Hải Yến nói.

Thạch Minh tự nhiên biết là vị tân tú kia, hắn còn đặc biệt nghe nghóng được, đó hẳn là con gái của một vị Trưởng lão của tông môn nào đó.

Tu vi tam giai, thiên phú kinh người.

Về phần tại sao nàng lại coi trọng chỗ ở của sư tỷ Thiên Ngâm.

Đó là bởi vì nơi đó vốn dành cho Đại sư tỷ ở, là chỗ tốt.

Hải Yến không dám đoạt là bởi vì kiêng kị Thạch Minh hắn.

Nhưng tân tú kia thì khác, bối cảnh nàng đủ mạnh, người lại kiêu ngạo, việc này cũng đồng nghĩa với việc nàng đang tuyên chuyến với Hải Yến.

Nàng muốn đoạt lấy vị trí thủ tịch Đại sư tỷ.

Vị trí kia không chỉ có danh dự, mà còn có thể cho nàng rất nhiều tài nguyên tu luyện.

“Sư muội Hải Yến còn chuyện gì muốn nói không?” Thạch Minh mở miệng hỏi.

Nếu như không có thì hắn sẽ trở về.

Sư tỷ vẫn còn ở nhà chờ hắn lấy thuốc.

“Thiên phú của vị sư muội kia mạnh là một chuyện, nhưng thứ cần cảnh giác nhất chính là pháp bảo trên người nàng.

Mà lần thi đấu này còn có thêm hạng mục tranh đoạt tài nguyên.

Có bất kỳ đồ vật nào muốn tranh đoạt, đều có thể trực tiếp gửi lên giải thi đấu, tiền bối ở tông môn sẽ tự mình chấp hành giám sát.

Cho nên hai người không thể không ứng chiến.

Quy tắc ba lượt hai thắng thì thắng.

Mỗi người một ván.

Bởi vì chỗ ở của sư tỷ Thiên Ngâm đặc biệt, cho nên quy định là tỷ thí bằng thực lực.

Sắp xếp trước mắt là hai tứ giai và một tam giai.

Sư huynh Thạch Minh hiểu điều này có nghĩa là gì không?

Sư huynh Thạch Minh có thể sẽ thắng, nhưng sư tỷ Thiên Ngâm chắc chắn sẽ thua, mà tam giai hẳn là không có người nào dám đắc tội vị sư muội kia.

Tứ giai nàng chọn cũng không phải bình thường.” Hải Yến nói một hơi dài.

Thạch Minh không nói gì cả, yên lặng đợi Hải Yến nói xong.

Nói thật, thứ hắn biết cũng không nhiều, những tin tức này đối với hắn mà nói vẫn vô cùng quan trọng.

Ba người, hắn căn bản không tìm được người thứ ba.

Sau đó Thạch Minh nhìn về phía Hải Yến nói:

“Sư muội Hải Yến nói cho ta biết những thứ này, là muốn dùng ta ngăn cản đối phương làm rung chuyển vị trí của ngươi sao?”

Chuyện rõ ràng như vậy, đồ đần cũng nhìn ra được.

Chẳng lẽ đối phương lại là vì muốn tốt cho hắn và sư tỷ Thiên Ngâm?

Ai mà tin?

Hải Yến nhấp môi, một bộ dáng chua xót khi bị hiểu lầm:

“Sư huynh Thạch Minh hẳn là không tín nhiệm ta.”

Thạch Minh nhìn Hải Yến, biểu tình bình tĩnh:

“Nếu không còn chuyện gì, vậy sư muội đừng cản đường ta nữa.”

Hải Yến nhìn Thạch Minh, hoàn toàn không kinh ngạc gì, giống như phản ứng của đối phương đã hoàn toàn nằm trong dự liệu của nàng:

“Sư huynh Thạch Minh, mặc dù là ta lừa sư huynh, nhưng ta cũng đã thực sự tạo ra hi vọng cho ngươi.

Bây giờ nói sư tỷ Thiên Ngâm đối với ngươi cũng giống như đối với sư đệ bình thường, ngươi có tin không?”

“Ngươi muốn nói cái gì?” Thạch Minh nhìn Hải Yến.

Có một số việc hắn không thể nào né tránh được.

“Sư huynh Thạch Minh phải hiểu một việc, ta mặc dù lợi dụng ngươi để lên tới vị trí thủ tịch đại sư tỷ này, nhưng ta cũng chưa bao giờ tìm các ngươi gây phiền phức.

Sáng tối trưa chiều đều không có.

Ta không nhất định là có điểm mấu chốt, mà là ta kiêng kị sư huynh Thạch Minh.

Nhưng vị sư muội kia lại không như vậy, nàng dám đoạt chỗ ở với sư tỷ Thiên Ngâm.

Mặc dù ta lo lắng nàng sẽ làm lung lay vị trí của ta, nhưng đó là chuyện của mấy trăm chục năm sau.

Khi đó, nàng có lẽ vẫn còn chưa đuổi được bước tiến của ta.

Nhưng vấn đề của sư tỷ Thiên Ngâm là vấn đề gần ngay trước mắt.

Ngươi không ngăn cản nàng được.

Ta có một vài nhân tuyển, chỉ cần sư huynh Thạch Minh nghĩ ra được biện pháp để những người kia giúp ngươi, như vậy tỷ lệ thắng sẽ rất cao.

Người khác không mời được bọn họ, nhưng sư huynh Thạch Minh khẳng định có thể.” Hải Yến nói.

Đúng vậy, thế hệ trẻ tuổi trong tông môn có rất ít người giống như Thạch Minh.

Mặt mũi Thạch Minh người khác không muốn mua cũng phải mua, trừ khi là cùng một dạng giống vị tân tú kia.

Hải Yến xác thực không sợ tân tú kia, nhưng thế lực sau lưng tân tú quả thực rất phiền phức.

Tương lai nàng muốn toàn lực trùng kích lục gia, làm gì có tâm tình cãi cọ với một đứa nhỏ như vậy?

Không chuẩn bị cho tương lai, nàng khả năng sẽ chính là sư tỷ Thiên Ngâm tiếp theo.

Nhưng chỉ cần nàng lên đến lục giai thì sẽ không sợ gì nữa.

Vị trí thủ tịch này có hay không cũng không quan trọng.

Nhưng bây giờ thì không như thể, nàng còn muốn dựa vào tài nguyên của thủ tịch, nếu không thì khó mà tiến vào lục giai được.

...

Thạch Minh nhìn Hải Yến, không nói gì.

Hắn cũng không biết mình nên nói cái gì.

Hải Yến nói rất đúng, chi ít từ ngoài nhìn vào thì rất đúng.

Mặc kệ hắn có nguyện ý bị lợi dụng hay không, bây giờ hắn cũng phải cố gắng giải quyết khốn cảnh trước mắt.

Hắn phải cố gắng hết sức để giữ chỗ ở hiện tại cho sư tỷ Thiên Ngâm.

Nói thật ra, chuyện đoạt chỗ này cũng là đang gây khó dễ với hắn.

Trong khi tất cả mọi người đều lo lắng bị hắn để mắt tới, tân tú này lại có vẻ như không hề lo lắng chút nào.

-----

Dịch: MB_Boss

Bình Luận (0)
Comment