“Khả năng có lớn không?” Lục Thủy hỏi.
“Cũng không lớn, nghe nói người nhìn thấy Thiên Địa Nhất Kiếm chỉ là một tu sĩ nhị giai trùng hợp đi ngang qua, vì tu vi quá thấp nên không thể hiểu được sức mạnh của cảnh giới cao hơn, có lẽ Thiên Địa Nhất Kiếm mà hắn nhìn thấy chỉ là một đòn công kích bình thường của một vị kiếm tu nào đó.” Chân Võ đưa ra phân tích khách quan, sau đó lại nói:
“Hơn nữa việc Kiếm Nhất phong cố ý nói ra là có Kiếm Đạo vô thượng cũng không bình thường, nếu như là truyền thừa của Kiếm Đạo, người muốn có nhất hẳn là Kiếm Nhất phong, mà như vậy, thì sẽ không tiết lộ cho nhiều người biết, càng nhiều người biết thì càng bất lợi cho bọn họ.”
Lục Thủy suy nghĩ một chút, sau đó mở miệng nói:
“Tại sao ngươi không nghĩ là, thật ra Kiếm Nhất phong đã phái người đi, chỉ là hoàn toàn không có tin tức gì?”
Chân Võ sửng sốt một chút, nói:
“Ý của Thiếu gia là, người của Kiếm Nhất phong mất tích, cho nên cố ý truyền tin tức ra để người ngoài đến giúp giải quyết khốn cục?”
“Cũng không nhất định là Kiếm Nhất phong, có thể là người khác lợi dụng sự tín nhiệm của Kiếm Nhất phong để loan tin.” Lục Thủy nói.
Chân Võ gật đầu, khả năng là như vậy cũng không thấp, nhưng chân tướng thật sự là gì, đối với bọn họ mà nói cũng không có ý nghĩa gì lớn.
Dù sao Lục Thủy cũng không nói là muốn đi.
“Tiếp tục tìm hiểu đi, thử liên hệ với bọn Lạc Phong xem.” Lục Thủy nói.
“Vâng.” Chân Võ lập tức đáp ứng.
“Đúng rồi, hãy quan sát xem bọn người Tiên Đình và Phật môn có thử tới gần hay không.” Lục Thủy tiếp tục nói.
Chân Võ tự nhiên đồng ý.
Sau đó Chân Võ rời đi.
Lục Thủy cảm thấy bây giờ có thể đi tìm Mộ Tuyết đến tiểu trấn chơi rồi.
Về phần tại sao, không có tại sao.
Nếu như nhất định phải có lý do, thì chính là kể cả hắn không đi, mẹ hắn cũng sẽ kéo hắn đi, dù sao cũng là hắn muốn đi, còn không bằng tự đi cho rồi.
--- ---
“Ca, tại sao lại muốn chúng ta đi? Nhị giai tam giai đi không hữu dụng hơn sao?” Kiếm Lạc vừa đi vừa hỏi.
Kiếm trong tay nàng bây giờ đã đổi thành trường đạo.
Nàng đã đổi sang tu đạo.
Thiên phú tu đạo của nàng đã khiến một vài trưởng bối trong Kiếm Nhất phong phải kinh ngạc.
Thiên phú của Kiếm Lạc vốn rất kinh người, đáng tiếc không thích hợp để tu kiếm.
Thời điểm nàng từ bỏ tu kiếm, nắm chạt lấy thanh trường đao, hào quang rực rỡ xuất hiện.
“Cũng không phải chỉ có chúng ta, nghe nói trong nhóm tứ giai ngũ giai lục giai đều có người đi.” Kiếm Khởi nói.
Hắn sờ sờ lên khỉ nhỏ ở trên vai, thuận tiện đưa trái cây qua.
Thông Minh Linh Hầu vốn rất đặc biệt, lần này mang theo có lẽ cũng có chỗ tốt, chủ yếu là không mang theo không được, nó nhất định phải đi theo mới chịu.
“Thật sự có một vài tiền bối mất tích sao?” Kiếm Lạc hiếu kỳ hỏi.
Kiếm Khởi gật gật đầu:
“Nghe nói vậy, không chỉ có Kiếm Nhất phong, ngay cả Đạo Tông, Huyền Thiết tông, Trùng Cốc, ma tu cũng có người mất tích.
Về phần tin tức này là từ ai, cái này ngược lại không biết.”
Kiếm Lạc ôm lấy khỉ nhỏ, sau đó cướp đi trái cây khỉ nhỏ đang ăn.
Khỉ nhỏ kêu lên một tiếng, lập tức vươn lên đoạt lại trái cây.
Sau khi trả lại trái cây cho khỉ nhỏ xong, Kiếm Lạc mới ghét bỏ nói:
“Ta không rõ, vì sao lần này lại mang theo tên phế trạch Sơ Vũ kia làm gì?
Hắn trừ viết ra còn có thể làm được cái gì?”
“Còn có thể ra ngoài lấy tài liệu đi.” Kiếm Khởi nói.
“...”
...
Phù đảo trên không trung của Tiên Đình.
“Ở quần đảo Mê Vụ xảy ra biến cố, tất cả mọi người đều mất tích.” Cao Viễn nói.
Sau khi quần đảo Mê Vụ xuất hiện không lâu đã có không ít người đi vào.
Thật ra không phải tất cả những người đó đều biết tới kiếm đạo vô thượng, phần lớn những người đi vào là bởi vì quần đảo Mê Vụ có liên quan tương đối lớn tới Mê Vụ Chi Đô.
Nhờ đó hy vọng có thể thông qua quần đảo Mê Vụ để hiểu rõ hơn về Mê Vụ Chi Đô.
Mê Vụ Chi Đô giống như cấm địa ở tu chân giới, rất nhiều người muốn biết bên trong đó như thế nào, nhưng trong số những người đi vào lại chưa từng có ai đi ra được.
Có người nói bên trong có tiên lộ vô thượng, có người lại cho rằng bên trong có bí mật trường sinh bất lão, có người thì cảm thấy đó là lối vào cõi Thần.
Nhưng chưa ai có thể chứng thực được Mê Vụ Chi Đô rốt cuộc là cái gì.
Bây giờ quần đảo Mê Vụ xuất hiện, rất nhiều người đều muốn dựa vào đó để hiểu rõ Mê Vụ Chi Đô.
Đáng tiếc, từng người từng người đều một đi không trở lại.
Tiên Đình cũng có phái người đi, thứ bọn hắn nhắm tới không phải kiếm đạo vô thượng, cũng không phải bí mật của Mê Vụ Chi Đô, mà là một đồ vật của Tiên Đình.
Hoặc là nói là vật chung của Tiên Đình, Phật môn, Thần Chúng.
“Kiếm đạo vô thượng, xem ra quần đảo Mê Vụ cũng có đặc tính của Mê Vụ Chi Đô.” Người cầm đầu kia thở dài nói.
Trước đó bọn hắn không biết cái này.
Nếu như biết có loại vật như Kiếm Đạo vô thượng này tồn tại, bọn hắn chắc chắn sẽ không để thất giai đi vào.
Cao Viễn cảm thấy có chút may mắn, nếu không phải gần đây hắn bận bịu tại địa giới ma tu, thì người đi đã là hắn rồi.
Quần đảo Mê Vụ có đặc tính cốt lõi của Mê Vụ Chi Đô, cũng tức là không khác gì Mê Vụ Chi Đô.
Đi vào chẳng khác nào đi chịu chết.
Cho nên chuyện tất cả mọi người biến mất lần này, phần lớn là lành ít dữ nhiều.
“Mê Vụ Chi Đô rốt cuộc là nơi như thế nào?” Thính Vân Tích tò mò nói.
Tất cả mọi người đưa mắt nhìn về phía vị tiền bối cầm đầu kia, ở đây, chỉ có người này là có khả năng biết.
Song vị cầm đầu kia cũng lắc đầu, đáp:
“Không biết, dù sao cũng không phải là nơi mà chúng ta nên đến gần.”
“Chiến Thần cũng không biết sao?” Ma Kiếm Trảm Đồ hỏi.
“Hẳn là cũng không biết.” Vị cầm đầu kia không chắc chắn đáp.
Hắn cũng không biết Chiến Thần có biết hay không.
“Vậy đồ vật ở quần đảo Mê Vụ kia là cái gì?” Có người hỏi.
“Chiến Thần chỉ nói mang nó đến cho hắn, hoặc là trực tiếp tiêu hủy đi. Cụ thể là cái gì, hắn không nói.
Tóm lại là vô cùng quan trọng.” Vị cầm đầu kia trả lời.
Những người khác không hỏi thêm nữa, chuyện này đúng là do Chiến Thần dặn dò, có vẻ như không có liên quan gì trực tiếp đến chuyện Tiên Đình bọn hắn tỉnh lại.
Nhưng đồ vật có thể khiến Chiến Thần để ý như vậy, hơn nữa còn có quan hệ với cả Tiên Đình, Phật môn và Thần Chúng, khiến cho người ta không cách nào lờ đi, không thể không hiếu kỳ.
Đáng tiếc nó cụ thể là cái gì, một chút đầu mối bọn hắn cũng không có.
“Bây giờ chỉ có thể tìm người dưới thất giai tiến vào.” Cao Viễn nói.
“Lục giai có lẽ cũng vẫn gặp nguy hiểm, tốt nhất là tìm đỉnh phong ngũ giai.” Thính Vân Tích đề nghị.
Chuyện này không phải nàng phụ trách, nàng chỉ có thể nêu lên đề nghị.
Cao Viễn gật đầu, trịnh trọng nói.
“Chỉ cần tìm được đúng phương pháp, quả thật không cần thiết phải để lục giai vào.”
-----
Dịch: MB_Boss