Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 419 - Chương 419: Dị Tượng

Chương 419: Dị Tượng Chương 419: Dị Tượng

Mỹ phụ kia quay sang nhìn Lục Thủy, nàng không nhận ra Lục Thủy, nhưng nàng cảm thấy người này thật xui xẻo, có lẽ so với bọn họ còn thảm hơn.

Kiều Càn ngã trên mặt đất cũng liếc mắt nhìn qua, khi nhìn thấy Lục Thủy, hắn vô cùng kinh ngạc, lại cảm thấy thoải mái.

Thật sự là nơi nào cũng có Lục Thiếu gia.

Chỉ cần hắn ra ngoài một lần, cơ bản đều có thể gặp một lần.

Điều này càng củng cố ý định phải giảm cảm giác tồn tại của hắn hơn.

Làm người thật tốt, không gây chuyện, không quản chuyện, làm một tên Thiếu gia phế vật, cố gắng sống sót.

Sau lần này, tất cả mọi người sẽ buông tha cho hắn.

Hắn cũng sẽ không ảnh hưởng đến bất kỳ người nào nữa.

Như vậy là tốt rồi.

“Là ngươi?” Lý Liệu Nguyên nhìn Lục Thủy, có chút ngoài ý muốn.

Không nghĩ tới lại là người ngoài.

Trong mắt gã, tu vi Lục Thủy cũng không mạnh, người bên cạnh Lục Thủy cũng không tính là mạnh.

Cho nên gã không kiêng kị đối phương, chỉ là người này vô thanh vô tức xuất hiện như vậy khiến cho gã có chút ngoài ý muốn.

“Có việc gì à?” Lục Thủy hỏi.

Thuận tay ném mảnh vỡ cho Chân Võ.

Lý Liệu Nguyên thấy Chân Võ cất mảnh vỡ kia đi, đôi mày nhíu lại, nhưng vẫn giữ bình tĩnh nói:

“Xem ra ngươi cũng muốn tiếp cận kiếm đạo vô thượng.”

“Đó là suy nghĩ của ngươi.” Lục Thủy nhìn Lý Liệu Nguyên, nói.

“Không phải cứ là đồ vật ngươi cảm thấy hứng thú với, thì người khác cũng sẽ cảm thấy hứng thú.

Mà Trùng cốc từ khi nào lại có hứng thú đối với Kiếm Đạo vậy?”

“Hóa ra ngươi vẫn còn nhớ rõ ta là người của Trùng cốc.” Lý Liệu Nguyên khinh miệt nói.

“Vậy bây giờ ngươi sẽ ngoan ngoãn giao mảnh vỡ ra, hay là bọn ta tự mình động thủ?”

“Nếu như ta không đưa ra thì sao?” Lục Thủy nhìn Lý Liệu Nguyên, hỏi một câu.

Lý Liệu Nguyên nhìn Lục Thủy, lạnh nhạt cười:

“Giết.”

Vừa nghe được câu này, tên ngũ giai bên cạnh gã lập tức động.

Nói nhảm như vậy là đủ rồi.

Nhìn thấy đối phương động thủ, Chân Võ Chân Linh cũng lập tức bước lên phía trước một bước, đồng thời rút song kiếm ra, hào quang vạn trượng xuất hiện.

Rầm!

Hai luồng sức mạnh ngũ giai va vào nhau trong nháy mắt.

Luồng sức mạnh này trực tiếp đẩy Lý Liệu Nguyên về phía sau, Lục Thủy vẫn một mình đứng tại chỗ nhìn xem tất cả.

Mỹ phụ ở bên kia cũng có chút bất ngờ, nàng không nghĩ tới hai tứ giai này thế mà lại có thể trực tiếp đối đầu với ngũ giai.

Nhưng Trùng cốc là nơi nào chứ?

Chính là một đám côn trùng vặn vẹo, ba người này chắc chắn sẽ chết rất thảm.

Lúc này, Kiều Càn đi tới bên cạnh mỹ phụ, đỡ nàng dậy, sau đó khẽ nói:

“Dì lớn, chúng ta đi trốn trước đi.”

Kiều Uẩn nhìn Kiều Càn, trong lòng thở dài, nàng phát hiện cháu ngoại của mình đã mất đi tâm khí trước đây rồi.

Lúc như thế này mà còn muốn chạy trốn.

Kiều Càn không thể không mang theo dì lớn của hắn rời đi, người Trùng cốc đã bị phán án tử hình.

Nếu như lúc này Lục Thủy động thủ, vậy thì dì lớn của hắn chắc chắn sẽ nhìn thấy.

Khi đó, hắn cũng không biết Lục Thủy sẽ xử lý chuyện này như thế nào, nhỡ đâu Lục Thủy giết người diệt khẩu.

Như vậy thì hoàn toàn xong rồi, cho nên bây giờ là cơ hội tốt nhất để rời đi.

“Được.” Kiều Uẩn mở miệng đáp.

Mặc dù biết người của Trùng cốc sẽ không động thủ giết bọn họ, nhưng ở lại quả thật cũng rất nguy hiểm.

Lục Thủy nhìn về phía Kiều Càn, hai người kia đã chạy xa khỏi nơi này.

Chuyện này cũng không có gì đáng để ý.

‘Thực lực của Kiều Dã không được, thuê cũng không có chỗ dùng.’ Lục Thủy lắc đầu nghĩ.

Nhưng ngược lại có thể thuê đi đánh con ruồi nhỏ này.

Nghĩ như vậy, Lục Thủy động chân, bước về phía sau một bước nhỏ.

Lúc trước, bên trên vị trí hắn đang đứng thật ra có rất nhiều côn trùng, một khi bị bám vào thì sẽ rất phiền toái.

Rất thối.

“Không biết sống chết, chỉ hai tên tứ giai làm sao có thể chống lại được ngũ giai?” Giọng nói của Lý Liệu Nguyên bỗng vang lên sau lưng Lục Thủy.

Lục Thủy liếc mắt nhìn xuống, là một con côn trùng lớn.

Con côn trùng này có hàm răng sắc bén, lúc này đang lao tới cắn.

Mục tiêu là cổ Lục Thủy.

Lục Thủy không tránh né, mà cứ để nó bay tới cắn.

Răng rắc!

Trong nháy mắt, Lý Liệu Nguyên cho rằng mình đã thắng rồi, đối phương lúc này chỉ còn là một cỗ thi thể.

Nhưng sau khi tiếng răng rắc kia vừa vang lên.

Gã cảm thấy đau đớn.

Tiếp đó, gã phát hiện răng của mình đã biến mất rồi.

Mặc dù là đây chỉ là một con côn trùng, nhưng để khống chế tốt hơn, cho nên trên thân con côn trùng này có một phần ý thức của gã, đau đớn từ con côn trùng này gã cũng có thể cảm nhận được.

“Cảm giác thế nào?” Lục Thủy hỏi một câu.

“Ngươi tu thể sao?” Lý Liệu Nguyên kinh hãi, nhanh chóng định chạy trốn.

Nhưng Lục Thủy đã trực tiếp quạt tay qua.

Bộp!

Tiếng đập vang lên.

Bẹp!

Con côn trùng kia bị Lục Thủy một tay đập nát.

Lục Thủy xoa xoa cổ, nếu con này là con rệp thì hắn đã không để đối phương cảm nhận thử cảm giác khi bị vỡ răng.

Lúc này, Lý Liệu Nguyên ở xa xa, sắc mặt đã tái nhợt đi không ít, hắn nhìn Lục Thủy phía bên kia, gương mặt trở nên băng lãnh.

Thậm chí còn có chút vặn vẹo.

“Ngươi cảm thấy hai tên thủ hạ của ngươi còn có thể kiên trì được bao lâu? Trước khi ngươi chết ta sẽ nhổ sạch răng của ngươi.” Lý Liệu Nguyên nhìn Lục Thủy, âm lãnh nói.

Lục Thủy lắc đầu:

“Hãy xem trận chiến tiếp đi, xong hãy đến đe dọa ta.”

Lý Liệu Nguyên hơi nghi hoặc, đưa mắt nhìn thoáng qua bên kia, tiếp đó liền ngây ngẩn cả người.

“Cái này, làm sao có thể?”

Lý Liệu Nguyên nhìn thấy hộ vệ của gã thế mà lại bị gãy mất một bàn tay, bây giờ chỉ là đang cực khổ chèo chống mà thôi.

“Tứ giai làm sao có thể khiến ngũ giai bị thương được? Điều này là không thể nào.” Lý Liệu Nguyên không tin.

Dưới tình huống bình thường, tứ giai Minh Thần và ngũ giai Pháp Thân khác nhau một trời một vực.

Tứ giai có thể khiêu chiến với ngũ giai là đã lợi hại ghê gớm lắm rồi, có thể đánh bại ngũ giai thì căn bản không tồn tại.

Kể cả trên người có pháp bảo cường đại thì cũng chỉ là khó càng thêm khó.

Nhưng hai tứ giai kia chỉ có chút vết thương nhẹ.

Mà trong lúc gã còn đang không tin nổi vào mắt mình, một luồng ánh sáng chói mắt xuất hiện, mặt trời chói chang ló rạng, trăng sáng vằng vặc lên cao.

Nhật nguyệt đồng thiên.

Nhật nguyệt giao thế, hào quang vạn trượng.

Dị tượng xuất hiện, lao thẳng về phía cường giả ngũ giai Pháp Thân.

Không có bất kỳ tiếng động mạnh nào, nhưng Chân Võ Chân Linh đã hoàn toàn vượt qua vị cường giả ngũ giai kia.

Tất cả sức mạnh còn dư sau dị tượng đều ngừng lại.

Lý Liệu Nguyên vô thức lùi về phía sau một bước, hắn nhìn thấy, trên thân hộ vệ của hắn có vô số vết nứt.

Oanh!!!

Cường giả ngũ giai kia trực tiếp nổ tung.

-----

Dịch: MB_Boss

Bình Luận (0)
Comment