Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 426 - Chương 426: Khởi Nguồn Chân Thần Vẫn Lạc

Chương 426: Khởi Nguồn Chân Thần Vẫn Lạc Chương 426: Khởi Nguồn Chân Thần Vẫn Lạc

“Bọn họ muốn giết Cửu?” Lục Thủy chưa từng nghĩ đến những người này ở đây là vì chuyện này.

“Vậy cuối cùng là thành công hay là thất bại? Hoặc có thể nói là, Chân Thần chết đi có liên quan tới bọn họ hay không?”

Lục Thủy không biết, có điều cứ xem tiếp là biết ngay.

“Đó là vì các ngươi không hiểu rõ sự tồn tại của Chân Thần, Chân Thần ở thế giới này là vô địch, lại cũng yếu ớt.” Người trên cùng kia nói.

“Có ý gì?” Có người hỏi.

“Bí mật của Chân Thần sao?” Lại có người hỏi.

Người trên cùng kia không trực tiếp trả lời những vấn đề này, mà chỉ nói:

“Bí mật của Chân Thần thì hãy tự dùng thực lực của mình để tìm hiểu, bây giờ để ta nói cho các ngươi biết làm thế nào mới có thể khiến Chân Thần chết đi.”

Lục Thủy nhìn hình ảnh trước mặt, đang muốn tiếp tục theo dõi thì hình ảnh lại đột nhiên trở nên bất ổn, dường như có sức mạnh gì đó đang can thiệp vào quá trình ghi hình.

“Không thể ghi lại sao?” Lục Thủy cau mày.

Thiên địa Chân Thần được thiên địa che chở, cho nên những chuyện này không thể bị ghi lại sao?

Một hồi lâu sau, hình ảnh một lần nữa ổn định lại.

Lúc này, tất cả mọi người đều trầm mặc, từng người dường như đang tự tiêu hóa thông tin mình vừa nhận được, có lẽ bị sốc trước nó.

Người trên cùng ấn phiến đá trước mặt xuống, nói:

“Chư vị, dò số rồi rời đi đi.”

Lúc này, một nam nhân đứng lên:

“Tiên Đình, Tiên Mục.”

Tiên Mục đang ngồi bên cạnh một người khác đứng lên:

“Minh Thổ, Lạc Tam Sinh.”

Tiếp đó, người thứ ba đứng lên, chỉ là Lục Thủy còn chưa đợi được người thứ ba mở miệng thì lông mày đã nhăn lại, nhanh chóng lùi về sau, rời khỏi đài cao.

Soạt!!!

Lục Thủy vừa lui lại, một luồng khí tức hàn băng trực tiếp bao trùm đài cao, tiếp đó, lực lượng hủy diệt trong nháy mắt nổ tung.

Ầm!!!

Hàn băng vỡ vụn, ngoài ra, khối ngọc thạch kia cũng vỡ vụn theo.

Lục Thủy nhìn luồng sức mạnh trước mắt, trầm mặc không nói.

Đây không phải lượng sức mạnh bình thường, có người đã tích tụ một lượng lớn sức mạnh lại, sau đó ném vào đây.

Như này quả thật có thể tránh khỏi việc phải tiến vào Mê Vụ Chi Đô, nhưng chơi nhiều thì chẳng khác nào đang gây hấn với Mê Vụ Chi Đô, kết cục chắc chắn sẽ rất thảm.

Về phần ngọc thạch kia, hắn không thể động vào, động vào cũng chỉ có hủy diệt, mà hắn đã biết, hủy đi ảnh hưởng cũng không lớn.

“Băng Hải Nữ Thần?” Lục Thủy nói.

Hắn nhìn chằm chằm đài cao, phía trên xuất hiện bóng một nữ nhân.

Là sứ đồ Băng Hải.

Sứ đồ Băng Hải không để ý đến Lục Thủy, mà kiểm tra xung quanh đó một hồi, nàng phát hiện không thấy vật phẩm thứ hai đâu.

Vật thứ nhất là ngọc thạch ghi hình, bởi vì không thể thu về, nàng chỉ có thể động thủ, hủy nó đi.

Mà vật thứ hai là một danh sách.

Thế nhưng nơi này không có danh sách.

Sau đó nàng nhìn về phía Lục Thủy.

Trong nháy mắt khi nhìn thấy Lục Thủy, nàng hơi sửng sốt.

“Lục gia, Lục Thủy?” Sứ đồ Băng Hải có chút bất ngờ.

Nàng dù thế nào cũng không có nghĩ đến, người tới sẽ là Lục Thủy của Lục gia.

Đương nhiên, Lục Thủy thật ra còn kinh ngạc hơn, phần lớn người gặp hắn đều không biết hắn là ai, dù sao cái người của Kiều gia mà mang Kiều Dã tới đây cũng không nhận ra hắn.

Điều này cho thấy rõ, phạm vi người biết hắn, thật ra rất nhỏ.

Thế nhưng sứ đồ Băng Hải ở phương Tây xa xôi này lại có thể gọi chuẩn xác tên của hắn.

Chuyện như này làm sao có thể không kinh ngạc được?

“Ngươi thế mà lại biết ta?” Lục Thủy có chút hứng thú.

Cho nên nhằm vào Lục gia, xác thực không phải chỉ có Thái Dương Thần Điện, mà cả bảy đại thần điện đều như thế.

Cái tên Lục Thủy này của hắn khả năng còn được bọn họ đem ra đặt trên mặt bàn thảo luận.

Có quan hệ với Sách Khải Huyền sao?

Lục Thủy suy đoán trong lòng.

“Danh sách là ngươi cầm ư?” Sứ đồ Băng Hải nhìn Lục Thủy, hỏi.

“Danh sách?” Lục Thủy lập tức nghĩ đến phiến đá kia.

Cho nên trên phiến đá kia có ghi danh sách người tới sao?

Vừa rồi còn chưa có xem xong, nếu có cơ hội thấy được phiến đá kia, hắn ngược lại có thể thuận tiện nhìn một chút.

Thấy Lục Thủy hỏi lại, sứ đồ Băng Hải cau mày.

Nếu như nàng lấy được danh sách, thì trước tiên sẽ rời đi thay vì để ý đến Lục Thủy.

Dù sao người này cũng không thể giết được, cùng lắm là giáo dục một trận thôi.

Mà để hoàn thành thần dụ, nàng sẽ không lao đầu vào mấy chuyện mạo hiểm.

Thế nhưng, bây giờ thần dụ không thể hoàn thành được, đồ vật lại rất có khả năng đang ở trên thân người trước mặt này.

Cho nên, nàng không được động thủ.

“Đồ vật ngươi lấy ở đây, hãy giao cho ta, ta sẽ không tổn thương ngươi.” Sứ đồ Băng Hải nói.

Lục Thủy lùi về sau một bước, nói:

“Nếu như ta nói ta không cầm đi cái gì cả, ngươi có tin không?”

“Giao pháp bảo trữ vật cho ta, nhân tiện cởi quần áo ra đi.” Sứ đồ Băng Hải đưa tay ra, nói.

Lục Thủy: “...”

Xem ra đối phương thật sự không thể nào động thủ với hắn, Lục Thủy cảm thấy có chút ngoài ý muốn.

Vậy chuyện của Thái Dương Chi Tử là thế nào?

“Có thể nói cho ta biết nguyên nhân ngươi không động thủ với ta không?” Lục Thủy hỏi.

Sứ đồ Băng Hải nhíu mày, nàng nhìn Lục Thủy, khuếch tán sức mạnh vốn đang bao phủ lấy đài cao để phòng ngừa Lục Thủy chạy trốn, sau đó mới mở miệng trầm giọng nói:

“Lục Vô Vi của Lục gia rất mạnh, điều này Băng Hải Thần Điện chúng ta hiểu rõ.”

“Nếu như ta không làm theo lời ngươi nói, ngươi sẽ động thủ sao?” Lục Thủy hỏi lại một lần nữa.

“Đúng vậy, nếu quả thật cái đó không ở trên người ngươi, ta đương nhiên sẽ không giết ngươi, cho nên ngươi tốt nhất hãy phối hợp một chút.

Ngoại trừ danh sách kia ra, ta không cần cái gì khác cả.” Sứ đồ Băng Hải nhìn Lục Thủy, dần dần bước tới gần.

Nàng cảm thấy muốn làm cho Lục Thủy phối hợp mà không sử dụng chút thủ đoạn nào, là chuyện không thể.

“Còn hai vấn đề nữa, các ngươi hủy đi những vật này, là vì lịch sử đen tối của các ngươi, đám người đã giết đi Chân Thần Độc Nhất sao?” Lần này Lục Thủy không lùi lại nữa, bởi đã không còn cần thiết phải làm vậy.

Đối phương âm thầm phòng ngừa hắn chạy trốn, hắn còn có thể lo lắng đối phương chạy đi đâu sao.

“Ta không rõ ngươi đang nói chuyện gì.” Sứ đồ Băng Hải tiếp tục rút ngắn khoảng cách, bắt đầu hội tụ sức mạnh của mình.

Lục Thủy nhìn sứ đồ Băng Hải, không thèm để ý đến chuyện nàng đang hội tụ sức mạnh.

“Vấn đề cuối cùng.” Lục Thủy nói khẽ:

“Sở dĩ ngươi không ra tay với ta, có phải là vì đã nhìn qua Sách Khải Huyền hay không?”

Nghe được câu hỏi này, bước chân của sứ đồ Băng Hải đột ngột dừng lại, thần sắc đầy vẻ kinh ngạc.

Nàng không che giấu thần sắc của mình chút nào, vẻ mặt khó tin nhìn Lục Thủy.

-----

Dịch: MB_Boss

Bình Luận (0)
Comment