Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 427 - Chương 427: Giao Đấu

Chương 427: Giao Đấu Chương 427: Giao Đấu

Lục Thủy nhìn vẻ mặt của đối phương, lập tức rút ra được kết luận.

Cho nên là, hắn quả thực có quan hệ trực tiếp hoặc gián tiếp với Sách Khải Huyền.

Quan hệ này khiến cho người của Thần Chúng không thể giết hắn?

Thái Dương Chi Tử thật ra cũng chỉ là muốn chèn ép hắn mà thôi?

Lục Thủy không biết nội dung cụ thể của Sách Khải Huyền, nhưng cũng có hiểu biết đại khái.

Đương nhiên, nếu có thể biết được nhiều hơn từ miệng người trước mặt này thì càng tốt.

“Ngươi nghe được chuyện này từ chỗ nào?” Sứ đồ Băng Hải lạnh mặt nhìn Lục Thủy.

Trước đó có lẽ không quá để ý, nhưng bây giờ không giống, nàng chắc chắn sẽ không để Lục Thủy chạy khỏi chỗ này.

Coi như không giết Lục Thủy, nàng cũng phải mang Lục Thủy về Thần điện giao cho Nữ thần.

Một khắc từ khi Lục Thủy biết được sự tồn tại của Sách Khải Huyền, chuyện này đã không còn bình thường nữa.

“Ngươi bây giờ còn có thể buông tha cho ta sao?” Lục Thủy không hề động, chỉ nhìn đối phương.

“Đúng, ta đã không còn khả năng buông tha cho ngươi nữa, ngươi bây giờ có trả lời ta hay không đã không còn quan trọng, phiến đá có ở trong tay ngươi hay không cũng không còn quan trọng nữa.

Ta phải mang ngươi về thần điện.

Ngươi tốt nhất đừng có ý nghĩ khác, nếu không lấy thực lực của ngươi, ta không dám đảm bảo rằng ngươi có thể bị cụt tay cụt chân hay không đâu.” Nói rồi, sứ đồ Băng Hải nhanh chóng tiếp cận Lục Thủy.

Lực lượng ngũ giai trong nháy mắt bộc phát.

Hoàn toàn không có ý khinh địch nào.

Dường như đang lo lắng đối phương sẽ lôi ra pháp bảo mạnh mẽ gì đó vậy.

Nhưng mà, trong cảm nhận của nàng, việc bắt Lục Thủy đi này là việc không thể nào thất bại được.

Sức mạnh của nàng đã sớm trải rộng bốn phía, Lục Thủy hoàn toàn không có đường lui nào.

Sau đó, sứ đồ Băng Hải vươn tay định chạm vào Lục Thủy, vì lý do an toàn, nàng định dùng cách này đóng băng Lục Thủy rồi mới vác hắn về thần điện.

Chỉ cần bị nàng đụng phải, đừng nói là một nhị giai, ngay cả ngũ giai cũng trở thành vô dụng.

Lúc này, tay của nàng chỉ còn cách bả vai Lục Thủy khoảng nửa bước, ngay khi nàng đang cho rằng trong nháy mắt tiếp theo nàng sẽ chạm vào được Lục Thủy, thì đột nhiên Lục Thủy vốn nên đứng im, không thể động đậy lại đột nhiên lùi về sau một bước.

Thấy cảnh này, con ngươi của sứ đồ Băng Hải co rụt lại:

“Làm sao có thể?”

Mà càng khiến cho sứ đồ Băng Hải không thể hiểu nổi chính là, ngay sau khi Lục Thủy vừa lùi lại một bước, hắn đột nhiên giơ một bàn tay lên, bàn tay này hướng thẳng về phía tay của nàng, giống như muốn đối đầu trực tiếp với sức mạnh trong tay của nàng.

“Không biết lượng sức mình.” Sứ đồ Băng Hải cắn răng gia tăng sức mạnh.

Không cần biết trên người Lục Thủy có pháp bảo gì, lần này tuyệt đối không thể để xảy ra chuyện ngoài ý muốn nữa.

Giây tiếp theo, sức mạnh trong tay của nàng chạm tới tay Lục Thủy, vốn là nên vui vẻ, nàng lại đột nhiên ngây ngẩn cả người.

Sức mạnh của nàng thế mà lại không thể nào xuyên qua sức mạnh đang không ngừng sinh sôi trong lòng bàn tay Lục Thủy.

Không biết vì sao, nàng có cảm giác như mình đang đối mặt với một bức tường kín mít, không chút khe hở, nàng căn bản không có cách nào chạm vào người Lục Thủy.

Không có khí tức của pháp bảo, cũng không có sức mạnh dao động.

Cái này, làm sao có thể?

“Bất ngờ sao?” Lục Thủy lúc này mới lên tiếng:

“Một ngũ giai như ngươi, rốt cuộc là lấy đâu ra tự tin cho rằng mình có thể mang được ta đi?”

Lời nói vừa dứt, Lục Thủy trực tiếp dùng một tay khác đánh một quyền.

Bộp!!!

Sức mạnh khổng lồ trực tiếp đánh bay sứ đồ Băng Hải.

Một kích này cũng không tạo thành thương tổn lớn cho đối phương, vừa rồi, trong nháy mắt cuối cùng, sứ đồ Băng Hải đã kịp thời ngăn trở công kích của Lục Thủy.

Lục Thủy không hề động, hắn đang đợi đối phương, đợi hành động tiếp theo của đối phương.

Hắn không có khả năng đi ép hỏi đối phương xem nội dung của Sách Khải Huyền rốt cuộc là gì.

Người của Thần Chúng và Phật môn là những người khó ép hỏi nhất.

Với Tiên Đình ngược lại có thể thử một chút.

“Ngươi không phải là nhị giai?” Sứ đồ Băng Hải nhìn Lục Thủy, ánh mắt chứa đầy kinh hãi.

Phải biết là cả Thần Chúng, Tiên Đình và Phật môn đều đã xác nhận rằng Lục Thủy là một tên phế vật.

Một phế vật khiến cả Lục gia cảm thấy bất đắc dĩ.

Một phế vật tất cả mọi người đều khinh thường.

Nhưng mà, tên phế vật này lại có thể một quyền đánh bay một ngũ giai như nàng, có thể dùng một tay tùy ý ngăn cản công kích toàn lực của nàng.

Đây mà là phế vật?

Không, nói hắn là phế vật rõ ràng là lừa gạt, là hoang ngôn.

Lục gia lừa tất cả mọi người, mà tất cả mọi người đều bị lời nói dối này che mờ mắt.

“Thoạt nhìn thì ta chỉ là nhị giai, nhưng ta cũng chưa từng thừa nhận ta là nhị giai.” Lục Thủy bình tĩnh nói.

Hắn không sốt ruột chút nào.

“Tu vi của ngươi là gì?” Sứ đồ Băng Hải nhìn Lục Thủy, nàng muốn biết rõ ràng, trong đầu nàng giờ đang dâng lên một suy đoán.

Nàng sợ suy đoán này là thật.

Là điều khiến cho tất cả mọi người đều e sợ.

Nhưng nàng vẫn chưa tin, tuyệt đối là không thể nào.

“4.3, hai ngày nữa hẳn là có thể lên 4.4” Lục Thủy bình tĩnh nói.

Mà trong lúc Lục Thủy còn đang trả lời vấn đề kia, sứ đồ Băng Hải đã động.

Nàng trực tiếp tấn công Lục Thủy, lần này không cận chiến, mà điều động lực lượng xung quanh, vây công Lục Thủy.

Lục Thủy không để ý xung quanh, mà bước lên một bước, đây chính là thời điểm chứng nghiệm thành quả luyện thể của hắn.

Lục Thủy vừa động, vô số khối băng đang lơ lửng xung quanh lao mạnh về phía hắn, những khối băng này mang theo hàn ý đáng sợ, dường như muốn trực tiếp dập tắt ngọn lửa sinh mệnh của Lục Thủy.

Mà trong nháy mắt khi những khối băng này vừa tới gần, Lục Thủy tung ra nắm đấm.

Rầm!

Rầm!!

Rầm!!!

Tiếng nổ mạnh không ngừng vang lên, những khối băng gần đó nhanh chóng vỡ tan, không bao lâu sau, Lục Thủy đã phá tan tất cả các khối băng, quyền ý của hắn trải rộng khắp không gian, tất cả các khối băng trong nháy mắt đều trực tiếp vỡ tung.

Lục Thủy đứng ở đó, khi hắn một lần nữa tiếp tục di chuyển, không gian xung quanh bỗng rung chuyển, giống như có vô số nắm đấm như giọt mưa rơi xuống, tất cả đều bị nắm đấm của hắn công kích.

Ầm!

Sứ đồ Băng Hải trực tiếp bị đánh bay.

Nàng khó tin nhìn Lục Thủy, nhưng trong mắt của nàng không có chút tuyệt vọng nào, còn phảng phất ý cười trong đó:

“Chỉ có như vậy thôi phải không?”

Nghe sứ đồ Băng Hải nói, Lục Thủy tỏ vẻ không hiểu.

“Ý của ngươi là, loại trình độ như của ta này không đủ để đánh chết ngươi sao?”

Sứ đồ Băng Hải nhìn Lục Thủy, nói:

“Bây giờ ta sẽ giết chết ngươi.”

-----

Dịch: MB_Boss

Bình Luận (0)
Comment