Lấy thực lực của hắn, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thì quả thực có thể vượt qua thiên kiếp.
Nhưng nhỡ đâu xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì sao?
Cho nên câu nói này của Lục Thủy chẳng khác nào đã ngăn chặn toàn bộ chuyện ngoài ý muốn có thể phát sinh.
Giờ hắn có thể tập trung toàn lực để đối đầu thiên kiếp.
Về phần coi thường?
Không thể nào, ai dám coi thường thiên kiếp chứ, kể cả khi Lục Thủy đã nói hắn có thể bình an vượt qua, hắn cũng không dám có chút ý nghĩ coi thường nào, mà chỉ tập trung toàn lực để chuẩn bị đối phó.
Lạc Phong không chừng còn muốn tẩy não hắn, đối mặt với thiên kiếp tuyệt đối không thể có một xu một hào thư giãn nào.
Lạc Phong ở bên cạnh cũng vui vẻ, loại chuyện này có bao nhiêu người có thể gặp được chứ?
Bọn hắn là gặp vận may.
Gặp Lục Thủy.
Chân Võ Chân Linh không nói gì, cũng không có gì cần để ý.
Hai người có lòng tin tuyệt đối mình sẽ vượt qua thiên kiếp.
Mà kỳ ngộ, đi cùng với Thiếu gia, bình thường gặp phải đều là kỳ ngộ.
Đi vào được trong này cũng là một loại kỳ ngộ.
Nhưng bây giờ phải rời đi rồi.
--- ---
Bên trong hồ băng, Băng Hải Nữ Thần đứng đó, dường như đang lắng tai nghe nỗi khổ của thế gian.
Rất nhanh sau đó, nàng đã nghe được giọng nói của sứ đồ Băng Hải, âm thanh này có chút chói tai, như đang hét lên, chất chứa sự tuyệt vọng khôn cùng, dường như người nói đang phải đối mặt với nguy hiểm khôn lường, nhưng lại từ bỏ tất cả, chỉ để truyền đi câu nói này:
“Sai, sai rồi, sai rồi Nữ thần.”
m thanh bỗng dừng lại, im bặt.
Băng Hải Nữ Thần đứng trên mặt hồ, không nói gì, nàng có thể cảm giác được, khí tức thuộc về sinh mệnh của sứ đồ Băng Hải đã hoàn toàn biến mất.
“Sai rồi? Cái gì sai rồi?” Băng Hải Nữ Thần bình tĩnh nói.
Ngữ khí của nàng không có chút biến hóa nào.
“Không sợ trả giá, liều lĩnh truyền lại câu nói này, cũng tức đây không phải vấn đề bình thường.”
“Vậy là chỗ nào sai?”
“Quần đảo Mê Vụ có bẫy rập, tình huống nơi đó không phải như chúng ta biết?”
“Hay là nàng nhìn thấy thứ gì đó không nên thấy, từ đó phát hiện một bí mật động trời?”
“Không, không đúng. Nàng không tiếc sinh mạng truyền ra những lời này như vậy, chứng tỏ chuyện này rất cấp bách.”
“Quần đảo Mê Vụ cho dù có bí mật, thì cũng chỉ liên quan tới chủ nhân của bí mật đó, nhưng nàng nói là sai, là chuyện sai đến mức không hợp thói thường à?”
Băng Hải Nữ Thần rơi vào trầm mặc.
Một hồi lâu sau, nàng mới tìm được điểm đáng nghi khác.
“Như vậy ở bên ngoài quần đảo Mê Vụ có đồ vật gì sai à?”
“Là Chủ chưa từng trở về.... Hoặc là, Sách Khải Huyền?”
“Sách Khải Huyền?”
Bất chợt, thần sắc Băng Hải Nữ Thần biến đổi, nếu như là đồ vật nàng nghĩ tới kia.
Vậy ngay cả nàng cũng có chút khó có thể chịu nổi.
“Xem ra cần dò xét Lục Thủy một chút, tuyệt đối không thể làm qua loa được.”
Sau đó, Băng Hải Nữ Thần trực tiếp tuyên bố thần dụ:
“Liên hệ với các thần điện khác, toàn viện chuẩn bị chiến đấu.”
Nàng phải làm tất cả chuẩn bị cho tốt, nếu như, nếu như chuyện sai quả thật là chuyện này, vậy nàng không tiếc bất cứ giá nào, phải giết được Lục Thủy.
Vì sao?
Bởi vì thời gian không đợi người, nếu như sứ đồ Băng Hải thật sự chết trong tay Lục Thủy, thì đáng sợ đến cỡ nào chứ?
Đáng sợ đến mức khiến thần cũng phải lạnh sống lưng.
Sau đó Băng Hải Nữ Thần phất tay, hai tin tức từ phía nàng truyền ra bên ngoài.
Một cái truyền cho Tiên Đình, một cái truyền cho Khổ Hải PHật Môn.
Đối với chuyện này, ba phía đều có cùng một lập trường.
...
“Thăm dò Lục Thủy một lần nữa?” Tam Hỏa Cổ Phật sau khi nhận được tin tức kia xong, rơi vào trầm tư.
“Chuyện này cũng cần thiết, nhưng thăm dò như thế nào được?”
Đối với Phật môn mà nói, loại chuyện này, có thể cẩn thận thì đương nhiên phải cẩn thận.
Cẩn thận nhiều hơn một chút, chắc chắn không sai.
Nhưng là làm thế nào mới là mấu chốt của vấn đề.
Nhất là khi Lục gia đã chú ý tới Tiên Đình và Thần Chúng.
Mặc dù tạm thời Phật môn chưa bị để ý tới, nhưng dù sao cũng là ba thế lực lớn từ thời Viễn Cổ, Lục gia không có khả năng ngồi yên được.
“Làm thế nào để không đánh cỏ động rắn mới là mấu chốt của vấn đề.”
Ngay khi Tâm Hỏa Cổ Phật đang đau đầu vì không tìm ra được biện pháp nào phù hợp, thì đột nhiên có một tin tức mới truyền đến.
Hắn dùng thần thông bắt lấy tin tức.
Trong tin tức này chỉ có một câu: Chiến Thần Tiên Đình sắp tới sẽ ra tay thăm dò.
Tâm Hỏa Cổ Phật tuyên một câu phật hiệu, cuối cùng nhắm mắt lại.
Mặc dù như vậy, nhưng hắn vẫn muốn để người của mình đi dò xét một lần, có lẽ Thần Chúng cũng vậy.
Tuy nhiên, bây giờ mọi người đều không muốn đánh cỏ động rắn.
Nếu không sẽ dẫn đến lửa thiêu thân.
...
Ở bên ngoài quần đảo Mê Vụ, Ma Kiếm Trảm Đồ cau mày lại.
“Phải hoàn thành thăm dò sao?” Ma Kiếm Trảm Đồ hỏi.
“Đúng vậy, theo tin tức mới nhất, Thần Chúng đột nhiên nói rằng muốn thăm dò Lục Thủy một lần nữa, nguyên nhân cụ thể thì không rõ.
Chiến Thần muốn thăm dò cũng phải qua một đoạn thời gian nữa, trước khi Chiến Thần thăm dò, dùng vật Tinh Ti Tiên Quân để lại, thử một chút xem có phản ứng hay không đi.” Vị tiền bối cầm đầu kia nói.
“Nếu có phản ứng thì sao?” Ma Kiếm Trảm Đồ hỏi.
Thăm dò vốn cũng không phải là việc khó gì, cho nên hắn sẽ không từ chối.
Mà kể cả có khó, hắn cũng sẽ làm.
“Dốc toàn lực.” Phía bên kia dừng một chút, rồi mới nói:
“Giết chết.”
“Ta hiểu rồi.” Ma Kiếm Trảm Đồ đáp.
Sau đó bọn hắn liền ngắt liên lạc.
Ma Kiếm Trảm Đồ nhìn về phía trước, đồng thời cảnh giác bốn phía.
Hắn đang chờ Lục Thủy đến, hoặc là nói chờ Lục Thủy đi ra.
Theo như tin tức hắn biết được, Lục Thủy hẳn là ngày mai ngày kia mới ra, nhưng lại không đảm bảo được độ chuẩn xác của tin tức.
Cho nên cứ đứng chờ là tốt nhất.
“Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra mà khiến cho người của Thần Chúng lại đem ánh mắt đặt trên người Lục Thủy thế?” Ma Kiếm Trảm Đồ có chút ngoài ý muốn.
Hồi tưởng lại, hắn cũng không thấy Lục Thủy có gì đặc biệt.
Nhưng chuyện thăm dò thì không thể tránh khỏi.
Cuối cùng, Ma Kiếm Trảm Đồ nhìn quần đảo Mê Vụ, kiếm đạo vô thượng sớm đã không thấy đâu, lắc đầu thở dài.
Kiếm đạo vô thượng.
Nếu như hắn có thể lĩnh hội, con đường tương lai chắc chắn sẽ càng dài rộng hơn.
--- ---
Lục Thủy đang ngồi trên một bãi cỏ, trận pháp đã được bày ra chung quanh hắn.
Chân Võ Chân Linh và Nhiếp Hạo đều đang canh giữ ở bên cạnh.
Lục Thủy nhắm mắt lại chữa thương, đồng thời phác họa Thiên Địa Trận Văn trong đầu.
Hắn cần thời gian hai ngày để khôi phục lại. Đương nhiên, chủ yếu vẫn là khôi phục sức mạnh thiên địa.
Dù sao sau này cũng phải đối mặt với kiếm đạo vô thượng.
Đến lúc đó cũng không biết chuyện gì sẽ xảy ra.
-----
Dịch: MB_Boss