Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 468 - Chương 468: Không Biết Sống Chết

Chương 468: Không Biết Sống Chết Chương 468: Không Biết Sống Chết

Bóng hình của Lục Thủy ở trên không trung không ngừng di chuyển, dưới chân hắn, lửa đã bắt đầu biến mất.

Ầm!

Công kích cường đại từ hai phía lại một lần nữa va vào nhau.

Lần này, Lục Thủy bị đánh bay ra ngoài, khóe miệng dưới mặt nạ đã tràn ra một tia máu tươi.

Đánh nhau với thất giai quá mức bị động, mà chênh lệch sức mạnh cũng quá lớn.

“Rất mạnh, nhưng so với ta thì vẫn kém xa, Thiếu Tông chủ của Ẩn Thiên tông, Lưu Hỏa, rất lợi hại đúng không?

Nghịch lửa ở trước mặt bản tọa như vậy, ngươi quả thực là đang tìm chết.” Hỏa Dực nhìn Lục Thủy, châm chọc nói.

Tên Lưu Hỏa này xác thực không tầm thường, nhưng cũng chỉ là không tầm thường mà thôi, vẫn còn kém xa y.

Lúc này, ngọn lửa trên người Lục Thủy đã biến mất, nhưng trên người Hỏa Dực vẫn còn một ngọn lửa cực nóng bao quanh.

Lục Thủy nhìn đối phương, khẽ nói:

“Ngươi không sợ dẫn lửa thiêu thân à?”

Hỏa Dực hơi sửng sốt, cười ha ha một tiếng:

“Chỉ bằng ngươi sao?”

“Chỉ bằng ta.” Vừa dứt lời, Lục Thủy liền lùi về phía sau một chút, sau đó đưa tay vẽ ra một đạo phù văn, tiếp tục nói:

“Nghiệp Hỏa.”

Phanh~

Núi lửa bộc phát, tiếp đó, vô số phù văn Hỏa Diễm xuất hiện ở trên không trung, mỗi một vị trí phù văn xuất hiện đều là ở những nơi Lục Thủy đã đi qua, những phù văn này đều được Lục Thủy lưu lại lúc giao chiến với Hỏa Dực.

Sau đó, những phù văn này bắt đầu kết nối với nhau, tạo thành một mạng lưới bao trùm toàn bộ không trung.

Lục Thủy và Hỏa Dực cũng bị bao trùm bên trong đó.

Lúc này, một cỗ khí tức kỳ lạ bỗng khuếch tán bên trong mạng lưới.

“Cái này? Từ khi nào?” Hỏa Dực bất ngờ thốt lên.

Nhưng cũng không có thời gian suy nghĩ nhiều, y không thể cho đối phương có cơ hội thực hiện chút chiêu trò này.

Hỏa Dực lập tức lao đến trước mặt Lục Thủy, tung nắm đấm về phía Lục Thủy.

Một đòn này chắc chắn có thể khiến cho Lục Thủy trọng thương.

Mà ngay lúc này, Lục Thủy cũng tung ra một chưởng, nhưng một chưởng này lại không thấy có sức mạnh dao động bên trong.

Tuy nhiên, lúc đánh ra, toàn thân Hỏa Dực bỗng nhiên ngưng lại.

“Phệ Thân.”

Âm thanh vừa vang lên, ngọn lửa trên người Hỏa Dực cũng như bị nhấn nút tạm dừng, tiếp đó bắt đầu chui vào trong thân thể Hỏa Dực, phá hư thân thể của y.

Chuyện bất ngờ xảy ra này buộc Hỏa Dực phải ngừng tấn công.

“Đây là cái gì?” Vẻ mặt Hỏa Dực hiện lên sự thống khổ, y đang cực lực cố gắng điều khiển ngọn lửa đã bị mất khống chế đang quấy phá bên trong thân thể y.

Lục Thủy không trả lời, mà duỗi ra một ngón tay, chỉ về phía Hỏa Dực.

Ngay phía trước ngón tay của Lục Thủy, một đốm sáng xuất hiện, đốm sáng này nhanh chóng hấp thụ sức mạnh xung quanh, sau đó lao về phía Hỏa Dực.

“Thương Minh Quy Linh.”

Ầm!

Đốm sáng đập vào trán Hỏa Dực, sức mạnh đáng sợ lan tràn như cuồng phong, công kích cường đại trực tiếp phá hỏng thân thể Hỏa Dực, trên người y lúc này đã đầy vết thương.

“Aaaaahhhhh.” Đau đớn lan khắp thân thể khiến Hỏa Dực vô cùng phẫn nộ:

“Nhân loại, ngươi đã dám làm tổn thương ta như vậy, thì đi chết đi.”

“Ha.”

Hỏa Dực giận giữ gầm lên, ngọn lửa trên thân lại xuất hiện trở lại, nhưng lần này là một màu đen kịt.

Đây là chiêu thức thiêu đốt tinh huyết, thuộc loại giết địch 1000 tự tổn 800.

Hỏa Dực vừa thoát khỏi Nghiệp Hỏa Phệ Thân thì liền lao về phía Lục Thủy, trực tiếp tung ra một quyền.

Rầm!

Phụt.

Trực tiếp tiếp nhận công kích cường đại như vậy khiến Lục Thủy bị thương không nhẹ.

Lục Thủy cau mày, đối phương còn điên khùng hơn so với dự đoán của hắn.

‘Cần phải đẩy nhanh tốc độ.’ Mặc dù đã bị thương nặng, nhưng Lục Thủy vẫn có thể giữ vững bình tĩnh.

Chỉ là vừa mới nghĩ như vậy thì đối phương đã xuất hiện ở trước mặt hắn rồi.

Rầm!

Lục Thủy lại một lần nữa bị đánh bay ra ngoài.

Quá nhanh, cũng quá mạnh.

Chỉ có thể dùng hết sức tránh né.

Nhưng chưa chớp mắt được mấy cái, Lục Thủy đã lại nhìn thấy đối phương ở ngay trước mặt mình.

Hắn nhanh chóng tránh đi.

Ầm!

Một luồng sức mạnh đáng sợ nổ tung ở bên cạnh Lục Thủy, mặc dù đã tránh đi, nhưng Lục Thủy vẫn bị dư chấn đẩy lùi.

“Để xem xem ngươi còn có thể tránh được mấy lần.”

Ngọn lửa bao quanh Hỏa Dực không ngừng công kích Lục Thủy.

Lục Thủy thì liên tục tránh né, những vết thương trên người cũng càng ngày càng nặng hơn.

Nhưng lại chưa có quyền nào của đối phương đánh trúng hắn.

Bởi vì cứ đấm liên tục vào không khí mãi như vậy, Hỏa Dực đã giận đến mức không kìm được.

“Không phải ngươi rất mạnh sao? Không phải ngươi rất biết đánh nhau sao?

Có gan thì đừng có chạy nữa xem nào.”

“Đứng im, có gan thì đừng có chạy nữa.”

Lục Thủy vẫn tiếp tục lùi lại, đối phương đã trở nên quá mức điên cuồng, căn bản không còn để ý đến năng lực chịu đựng của thân thể mình nữa.

Phải biết rằng trận pháp Nghiệp Hỏa Phệ Thân của hắn vẫn còn đó, đối phương gần như là đang dùng mạng để đánh hắn.

Nếu vẫn còn lý trí, thì đối phương nên tìm cách phá vỡ trận pháp thay vì làm thế này.

‘Hắn đã bị lửa giận làm cho mờ mắt rồi, không thể cứ tiếp tục như này nữa.’

Lục Thủy cũng không có cách nào, gặp phải người không có đầu óc, thì hắn có chuẩn bị kiểu gì đi nữa cũng không đỡ nổi.

Người của Minh Thổ đều như vậy à, hay là người này chơi lửa nhiều đến đầu óc cũng bị nướng chín luôn rồi?

Cái này Lục Thủy không biết, nhưng hắn biết rằng nếu cứ tiếp tục như thế này thì sẽ rất bất lợi đối với hắn.

Chỉ có thể cứng đối cứng, thương đổi thương.

Vừa tránh khỏi đòn tiếp theo của Hỏa Dực, Lục Thủy liền quay sang động thủ công kích.

Thấy Lục Thủy cuối cùng cũng chủ động đánh lại, Hỏa Dực cười ha ha:

“Được lắm, tới đi.”

Giờ khắc này, nắm đấm của Lục Thủy và nắm đấm của Hỏa Dực đã gần ngay sát nhau.

Vừa đúng lúc này, bàn tay vốn đang đấm về phía Hỏa Dực bỗng chuyển hướng tránh khỏi nắm đấm của Hỏa Dực, sau đó chụp lấy cổ của Hỏa Dực.

Nắm đấm của Hỏa Dực thì vẫn tiếp tục lao về phía trước, đấm thẳng vào trước ngực Lục Thủy.

Bộp!

Sức mạnh khổng lồ trực tiếp bộc phát trong thân thể Lục Thủy.

Phụt.

Một lượng lớn máu tươi phun ra từ những vết thương trên cơ thể hắn, phần xương sườn còn bị gãy mất một nửa.

Nhưng hắn lại không hề lùi lại lấy một bước, mà nắm chặt lấy cổ của Hỏa Dực:

“Tước đoạt.”

Trong nháy mắt, Lục Thủy thành công cướp đi chuỗi phù văn ở trên cổ của Hỏa Dực.

Lúc này, Hỏa Dực lại tiếp tục tấn công Lục Thủy.

Rầm!

Lục Thủy bị đánh bay ra ngoài.

Hỏa Dực sờ sờ lên cổ, nhìn chằm chằm vào Lục Thủy:

“Nhân loại, ngươi có biết ngươi vừa lấy đi cái gì không?

Thập Điện Minh Thổ mà ngươi cũng dám trêu chọc?

Không biết sống chết.

Nhưng ngươi cũng không có cơ hội để liên lạc với điện chủ Thập Điện đâu.

Hôm nay ngươi sẽ phải chết.”

Nói xong, Hỏa Dực liền lao thẳng về phía Lục Thủy, hắn muốn giết chết Lục Thủy ở chỗ này, đối phương có muốn chạy trốn tới chân trời góc biển cũng vô dụng.

-----

Dịch: MB_Boss

Bình Luận (0)
Comment