Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 470 - Chương 470: Nhị Lão Đối Thoại

Chương 470: Nhị Lão Đối Thoại Chương 470: Nhị Lão Đối Thoại

Trong lúc đang hấp hối, Hỏa Dực không biết ai là người đang đứng cạnh y, nhưng y cũng không có cách nào để phản kháng.

Hỏa Dực vô ý thức nói:

“Thiếu... Thiếu tông chủ... Ẩn... Ẩn Thiên tông... Lưu... Lưu Hỏa.”

Nghe được câu này, người đàn ông trầm mặc hồi lâu, sau đó mới tiếp tục nói:

“Nhiệm vụ của ngươi là gì?”

“Giết, giết Lục Thủy.” Hỏa Dực khó nhọc nói.

Lần này, kiếm ý đột nhiên xuất hiện từ hư không, nhưng lại ngay lập tức biến mất.

“Là vị nào của Thập Điện?” Người đàn ông tiếp tục hỏi.

“Điện, Điện chủ Sát Ngấn.” Hỏa Dực cảm giác mình đã không nói nổi nữa rồi.

Y sắp phải chết.

Bị một người vốn không nên giết được y, giết chết.

“Lục Thủy đâu?” Người đàn ông này bình tĩnh hỏi.

Giọng điệu của người này vẫn nhẹ nhàng như vậy, không chập trùng chút nào, nhưng Hỏa Dực lại không có cách nào từ chối trả lời những vấn đề người này hỏi.

Cảm giác giống như là dù có chết cũng phải trả lời những câu hỏi của người này trước đã.

“Không, không biết, không, không tìm được.” Hỏa Dực giờ chỉ còn có thính lực là có thể sử dụng được.

Y không nhìn thấy, thậm chí đã không còn cảm giác được xung quanh nữa.

Y cảm thấy có chút buồn ngủ, ý thức dần bị bóng tối nuốt chửng.

Một trận gió bỗng nổi lên trên mặt nước, người đàn ông kia đã biến mất.

Chỉ còn lại Hỏa Dực vĩnh viễn nằm lại nơi đó.

“Sát Ngấn của Thập Điện Minh Thổ à?” Ở trên một hòn đảo, người đàn ông kia lại một lần nữa xuất hiện.

Hắn vươn tay nắm lấy không khí, một thanh kiếm bị hắn nắm trong tay.

Chỉ cần thanh kiếm này vung xuống, toàn bộ Minh Thổ sẽ phải tiếp nhận một đòn cực lớn.

Một trong Thập Điện Minh Thổ sẽ trở thành vong hồn dưới kiếm của hắn.

Nhưng do dự một lát, hắn buông thanh kiếm trong tay ra, thanh kiếm lại trở về hư không.

Giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra vậy.

Hắn cúi đầu nhìn xuống mặt đất, nhìn vào những vết tích trên hòn đảo, lần theo quá trình chiến đấu.

“Thiếu Tông chủ của Ẩn Thiên tông, Lưu Hỏa à?”

“Thiên phú chiến đấu rất mạnh.”

“Trận pháp của hắn cũng tinh xảo dị thường, tinh xảo đến không thể tưởng tượng nổi.”

Sau đó, người đàn ông nhìn về phía chân trời, lúc này, trên đường chân trời có một lỗ hổng, lỗ hổng này thông với biển cả, giống như một cái cửa ra vào.

“Biên giới cũng bị mở ra, tính toán rất hoàn mỹ.”

“Lưu Hỏa.”

Người đàn ông nói nhỏ một tiếng, cuối cùng biến mất tại chỗ.

Mà lúc này, những tu chân giả bị kéo vào đây trước đó cũng tìm được lối ra.

Bọn họ không chút do dự, trực tiếp thoát ra ngoài.

Lưu Hỏa đã mở cho bọn họ một cửa lớn.

Bây giờ không chạy thì còn chờ đến lúc nào?

“Nhân cơ hội mau rời đi nhanh.”

“Lưu Hỏa thắng rồi, ông trời của tôi ơi, đây thực sự là yêu nghiệt mà.”

“Những thiên kiêu khác còn đang thỉnh giáo trưởng bối, Lưu Hỏa đã có thể đánh giết trưởng bối rồi.”

“Đừng nói nữa, mau chạy đi nhanh.”

Không ai nói tiếp nữa, nhưng Lưu Hỏa thật sự đã để lại cho bọn họ một ấn tượng quá sâu sắc.

Đương thời căn bản không có bất cứ thiên kiêu nào có thể vượt qua Lưu Hỏa.

Không, trước đây cũng không, xưa nay chưa từng có ai có thể.

...

Ngọn núi phía sau Lục gia.

Một trận gió nhẹ thổi qua.

Hồ nước trong đình bỗng xuất hiện một bóng người, hắn đứng ở đó, không nói một lời.

Bóng người này chính là người đàn ông vừa biến mất ở biên giới Minh Thổ.

Đúng vậy, người này chính là Đại Trưởng lão Lục gia, Lục Vô Vi.

Hắn đứng ở đó, vẫn không thấy rõ được dung nhan của hắn, mọi thứ xung quanh lại trở về trạng thái tĩnh lặng ban đầu.

Một lát sau, một âm thanh nhẹ nhàng vang lên:

“Hữu Đình, đến gặp ta.”

Lời nói vừa dứt, Nhị Trưởng lão đã xuất hiện ở bên hồ nước.

Lúc nàng nhìn thấy Đại Trưởng lão đang đứng trong đình liền giật mình một cái.

“Xảy ra chuyện gì vậy? Sao lại cưỡng ép đi ra khỏi Mê Vụ Chi Đô?”

Loại trạng thái kia là trạng thái của Đại Trưởng lão ở Mê Vụ Chi Đô, cũng là trạng thái ở một cảnh giới lĩnh hội cao hơn.

Một khi đi ra, gần như là đồng nghĩa với thất bại.

Nếu như không phải là có đại sự gì, Đại Trưởng lão căn bản sẽ không rời khỏi trạng thái kia.

Trừ khi toàn bộ người của Thần Chúng đều khôi phục trạng thái đỉnh phong, sau đó giết tới đây.

Nhưng loại chuyện này là không thể nào.

“Ấn ký huyết mạch ta lưu trên người Lục Thủy bị phát động.” Một giọng nói vang lên từ trong đình.

Nghe được câu này, Nhị Trưởng lão lập tức sững sờ.

Sau đó nàng đưa mắt nhìn bốn phía, không thấy bóng dáng Lục Thủy.

“Lục Thủy đâu?” Nhị Trưởng lão cau mày hỏi.

Phải biết rằng, không có nguy hiểm đến tính mạng, thì ấn ký kia sẽ không bị phát động.

Mà Đại Trưởng lão lại trực tiếp xuất hiện như vậy, có thể tưởng tượng được Lục Thủy bị thương nặng đến mức nào.

Thế nhưng lại không thấy bóng dáng Lục Thủy đâu, chuyện này không thể không khiến Nhị Trưởng lão suy nghĩ nhiều.

“Biến mất rồi.” Đại Trưởng lão nói.

“Có ý gì?” Con ngươi của Nhị Trưởng lão co rụt lại.

Câu nói này còn phải nhìn xem người nói là người nào.

Người nói ra càng mạnh, thì càng khiến cho người ta không yên lòng.

“Còn sống.” Đại Trưởng lão đứng ở đó, giống như một pho tượng, chưa từng động đậy.

Chỉ có chút gió nhẹ thi thoảng lay động góc áo hắn.

Nhị Trưởng lão không nói gì, nàng vẫn không hiểu, là được người khác cứu hay là thế nào?

Mà trong lúc Nhị Trưởng lão còn đang suy nghĩ, Đại Trưởng lão lại nói:

“Chuyện điều tra Lưu Hỏa thế nào rồi?”

“Đã điều tra, nhưng vẫn chưa có cách nào tìm được đến đầu nguồn, mỗi lần hắn xuất hiện đều rất đột ngột, xong cũng đột nhiên biến mất.

Không có căn nguyên, không có vết tích.” Nhị Trưởng lão nói.

“Lần đầu tiên Lưu Hỏa xuất hiện ở đâu?” Đại Trưởng lão hỏi.

“Đảo Phù Không, từ khi đó, thanh danh của Lưu Hỏa bắt đầu được truyền bá.” Nhị Trưởng lão đáp.

“Khi đó Lục Thủy đang ở đâu?” Đại Trưởng lão lại hỏi.

Nhị Trưởng lão nghĩ một chút, đáp:

“Lúc đó đang trên đường đi từ hôn, hẳn cũng là ở đảo Phù Không để chuyển trạm.”

“Lần thứ hai Lưu Hỏa xuất hiện ở đâu?” Đại Trưởng lão tiếp tục hỏi.

“Ở thảo nguyên Hoang Vu, giết Tà Thần.”

“Lục Thủy ở đâu?”

“Xuất phát đến điều tra chuyện ở thảo nguyên Hoang Vu.” Nhị Trưởng lão nhíu mày.

“Lần thứ ba Lưu Hỏa xuất hiện ở đâu?” Đại Trưởng lão hỏi tiếp.

“Ám cảnh Thiên Trì Hà, giết Hoa Tiên.” Nhị Trưởng lão trả lời.

“Còn Lục Thủy?”

“Tham gia, tham gia, cơ duyên ở Thiên Trì Hà.”

“Lần thứ tư thì sao?”

“Đột nhiên giáng lâm ở Thiên Vân phong, chém chết Thái Dương Chi Tử.”

“Và Lục Thủy?”

“Xuất phát đi đến Đông Phương gia, lộ trình không, không rõ.”

“Lần thứ năm?”

“Ở trong thân thể Côn Bằng cùng hưởng đạo tàng vô biên.”

“Khi đó Lục Thủy thế nào?”

“Ở bên trong thân thể Côn Bằng.”

Nói đến đây, Nhị Trưởng lão đã sớm hiểu rõ ý của Đại Trưởng lão.

Nàng tiếp tục nghĩ đến lần thứ sáu, lần thứ bảy, lần thứ tám, chỉ cần là nơi có Lưu Hỏa xuất hiện, Lục Thủy đại khái cũng sẽ ở khu vực đó.

-----

Dịch: MB_Boss

Bình Luận (0)
Comment