Lúc này, Hồng Tố nhìn thấy hai người kia trực tiếp đứng bên trên phong ấn.
Nàng rất ngạc nhiên, thắc mắc không biết hai người kia sao lại làm được.
Đừng nói là nàng, những người khác lại càng ngạc nhiên hơn.
Bọn họ tương đối lo lắng rằng hai người này có cách trực tiếp đi vào, chuyện này đối với bọn họ mà nói, có chút tổn thương.
Lục Thủy đứng bên trên phong ấn, hắn đương nhiên có thể cảm giác được xung quanh có không ít ánh mắt đang tụ tập trên người hắn, nhưng hắn cũng không thèm để ý.
Không ai có thể nhìn thấu được ngụy trang của hắn.
Hơn nữa những người này có muốn ra tay với hắn thì cũng không làm được.
Tuy là nhìn như ở rất gần, nhưng lại cách phần cuối của biển, cộng thêm một đạo phong ấn.
Những người kia đừng nói là công kích hắn, ngay cả tới chỗ hắn cũng không làm được, trừ khi cũng đi từ trên xuống như hắn.
Nhưng bọn họ dám sao?
Phần cuối của biển không phải nơi để chơi đùa, nếu tu vi không đủ để nghiền ép ảnh hưởng của phần cuối của biển thì không có ai dám đi vào.
Sau đó, Lục Thủy bắt đầu xem xét phong ấn.
‘Có thể mở, nhưng một mình đi vào thì hơi khó.’
‘Được rồi, quá lãng phí thời gian, trực tiếp mở ra đi.’
Thứ Lục Thủy muốn chính là nhanh chóng giải quyết vấn đề nơi này, nếu những người kia muốn đi vào, vậy đi vào chung luôn cũng được.
Nhanh chóng giải quyết xong chuyện này là được rồi.
Hơn nữa có người của Thần Chúng ở bên trong, có thể nhanh như hắn sao?
Dù sao ưu thế cũng không tốt bằng hắn, phải biết rằng có tiền bối Hồng Tố ở đây, cha mẹ hắn cũng đang ở đây.
Đây đều là đồng minh ngầm của hắn.
Nghĩ như vậy, Lục Thủy đưa tay khắc họa trận văn trong nước.
“Đứng ở cạnh ta, lát nữa động tĩnh có thể sẽ hơi lớn, không cần biết xung quanh xuất hiện cái gì, mắt cũng không được rời khỏi ta.” Giọng nói của Lục Thủy trực tiếp truyền vào trong đầu Chân Võ.
Chân Võ lập tức gật đầu:
“Vâng, Thiếu gia.”
Mặc dù Chân Võ không biết cái gì cả, nhưng nghe theo Thiếu gia chắc chắn không sai.
“Nhìn hai người kia, có lẽ là quan hệ chủ tớ.” Lục Cổ nhìn hai người bên trong, mở miệng nói.
Hai người đứng một trước một sau và một vài động tác cơ thể đã cho hắn suy đoán này.
“Nhưng tới đây còn mang theo tùy tùng làm gì? Một người không phải sẽ dễ dàng hơn sao?” Đông Phương Lê Âm tò mò hỏi.
Về phần tại sao, cái này Lục Cổ không thể nào biết được, có lẽ là có tác dụng quan trọng gì đó đi.
Không bao lâu sau, một vệt ánh sáng lóe lên từ bên trong.
“Phong ấn bị ảnh hưởng, người này đang vẽ cái gì vậy?” Lục Cổ hơi bất ngờ.
Lúc này, bọn hắn nhìn thấy tốc độ vẽ của người bên trong kia càng lúc càng nhanh, mà ánh sáng phát ra càng ngày càng lớn, phản ứng của phong ấn lại mỗi lúc một kịch liệt hơn.
“Phong ấn sắp mở rồi, hắn đang mở phong ấn ra.” Đông Phương Lê Âm kinh ngạc, lập tức nói.
Không chỉ Đông Phương Lê Âm bên này, phía Hải Yêu bên kia cũng đang kinh ngạc không thôi.
“Mở ra phong ấn? Người này tìm được thời cơ rồi? Nhưng nhìn thế nào cũng thấy giống như hắn đang cưỡng ép phá vỡ phong ấn.
Nhưng đây chính là phong ấn của Chân Thần, nói mở là có thể mở sao?
Quái vật này ở đâu ra thế?” Hải Yêu Ly Thường khó tin thốt lên.
Cưỡng ép mở phong ấn, đừng nói là tu chân giả bình thường, kể cả những cường giả đỉnh cấp của thời Viễn Cổ cũng không thể cưỡng ép mở phong ấn của Chân Thần Độc Nhất Thiên Địa được.
Đây là Nữ Vương nói cho nàng biết, sẽ không sai.
“Tu sĩ nhân loại đã mạnh đến mức này rồi?” Ly Thường hơi xúc động, con người thật sự là có khả năng vô tận.
...
“Phá vỡ phong ấn, người này rốt cuộc là ai?!
Sao hắn lại có được loại năng lực này chứ?!” Kỵ sĩ Quang Minh cũng khó tin thốt lên.
Sức mạnh Cựu Thần căn bản không phải thứ Thần Chúng bọn hắn có thể làm nhiễu, thế mà người này lại còn có thể cưỡng ép mở ra phong ấn.
“Nếu như thuận tiện thì xem xem có thể bắt hắn được hay không.
Bắt mang về.”
Kỵ sĩ Quang Minh quyết định trong lòng, chỉ cần có cơ hội, y sẽ mang người này trở về, nhưng vẫn phải ưu tiên nhiệm vụ lên hàng đầu.
Mặc dù người này khiến cho người ta rất kinh ngạc, nhưng sự phát triển này đối với y mà nói là một chuyện tốt.
Phong ấn cuối cùng cũng mở.
Ầm ầm!
Hàng loạt vết nứt không gian lập lòe hiện lên, mà theo sự xuất hiện của vết nứt không gian, ánh sáng phát ra từ phong ấn cũng càng lúc càng lớn.
Động tĩnh ngày một lớn hơn, giống như có thứ gì đó muốn vọt ra khỏi mặt nước vậy.
Nước biển xung quanh cũng trực tiếp cuộn lên, phun trào.
Ầm!!!
Một chùm ánh sáng vọt lên từ hải vực đen kịt, lao thẳng về phía chân trời.
Sóng biển ào ào cuộn trào ở phần cuối của biển.
Giống như một cánh cửa đáng sợ vừa được mở ra.
Biển cả dị động, sóng biển dữ dội.
Từng con sóng lớn dâng cao đến tận trời.
Ngay lúc này, một con Côn bỗng nhảy vọt từ trong biển ra, nó bơi liên tục quanh vùng biển đang ầm ầm sóng lớn, một hồi sau, mặt biển dần lắng lại.
Đây là nhiệm vụ chủ nhân đã giao cho nó, chuyện trên biển cả thì nên do biển cả tự mình xử lý, không thể ảnh hưởng đến những sinh linh trên bờ.
Lục Thủy chủ yếu là lo lắng sẽ ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi của Mộ Tuyết, khiến nàng tỉnh lại sớm hơn dự kiến, như vậy chuyện gì cũng không dễ làm.
Lúc này, phong ấn ở phần cuối của biển hoàn toàn mở ra, Lục Thủy và Chân Võ đi vào trong trước tiên.
Lục Cổ và Đông Phương Lê Âm nhìn sóng biển xung quanh một chút, sau cũng không để ý nhiều, bởi vì bọn hắn đã nhìn thấy tiền bối Hồng Tố.
“Thử vào trong đi.” Lục Cổ nói.
Đông Phương Lê Âm gật đầu.
Sau đó hai người bắt đầu đi vào, chỉ cần đi xuyên qua được sức mạnh của phần cuối của biển thì có thể đi vào trong phong ấn.
Tốc độ của kỵ sĩ Quang Minh rất nhanh, giống như ánh sáng vọt vào.
Người của Thần Điện Quang Minh ở chỗ này sẽ có ưu thế nhất định.
Hồng Tố rời khỏi biển, đứng giữa bầu trời, Thất Lân Long Ngâm Kiếm vẫn đang ở dưới biển sâu, lúc này, nó giống như một pháp bảo trấn hải vậy, giúp ổn định toàn bộ hải vực.
Nếu không sóng biển chắc chắn sẽ còn dữ dội hơn.
Hồng Tố đứng đó, thở dài một tiếng, không có cách nào, Xảo Vân Tông của các nàng là gần đây nhất.
Đây chính là nguyên nhân khiến nàng không thể không đến.
Cũng là nguyên nhân nàng không đi vào phong ấn trước tiên.
Dù sao bảo vật dù có tốt, cũng không quan trọng bằng tông môn của các nàng.
Đương nhiên, đây không phải là nói nếu nàng không đi ngăn lại thì Xảo Vân Tông sẽ xảy ra chuyện, chỉ là sẽ ảnh hưởng không tốt tới hệ sinh thái của các nàng bên kia.
Mà chuyện nhỏ nhặt như này, cũng không thể làm phiền Lão tổ ra tay đi?
Không bao lâu sau, vùng biển hoàn toàn yên ổn trở lại.
Hồng Tố có chút ngoài ý muốn, cái này nhanh hơn rất nhiều so với nàng dự tính.
Sau đó nàng nhìn về phía hải vực, lúc này trong biển đã xuất hiện rất nhiều người.
Trong số những người này, có người thoạt nhìn như trong suốt, giống như là nước vậy.
Nhưng cũng có một vài người phụ nữ bình thường.
“Hải Yêu?” Hồng Tố hơi ngạc nhiên, những nghĩ lại cũng hợp tình hợp lý.
“Chuyện ngoài ý muốn ở phần cuối của biển sẽ do Hải Yêu chúng ta xử lý, cho nên nhân loại, xin đừng cướp việc của chúng ta.
Còn có con cá bên cạnh kia, ngươi cứ bơi qua bơi lại đây suốt từ nãy tới giờ, nếu còn ảnh hưởng đến công việc của chúng ta, xong việc ta sẽ đem ngươi đi nướng.” Một người phụ nữ chân thành nói với Hồng Tố.
Nói được một nửa, còn thuận tiện uy hiếp Côn đang ở bên cạnh xem trò vui.
Côn bị hù dọa, lập tức chạy trốn.
Hải Yêu không thể chọc vào.
Trước kia nó từng nếm qua rồi.
-----
Dịch: MB_Boss