Lục Cổ cũng thử cảm giác một chút, phát hiện đúng là như vậy.
“Đúng rồi, cầm về xem xem có ai muốn nghiên cứu thì ném cho người đó đi.” Lục Cổ nói.
Cất quyển sách đi, hắn lại cầm viên hạt châu trắng tinh lên:
“Bên trong này có sức mạnh thuần túy, giống với loại bên ngoài kia.
Sức mạnh này dùng tốt, chắc sẽ có công dụng nhất định, mang về cho Nhị Trưởng lão xem.”
Đông Phương Lê Âm thử cảm giác hạt châu trắng tinh một chút, tiếp đó mừng rỡ nói:
“Nếu như Nhị Trưởng lão có nghiên cứu ra cái gì, có thể dùng trên người con trai và Tiểu Tuyết Nhi!”
Lục Cổ gật đầu, như vật thì quá tốt rồi.
Đỡ cho bọn hắn suốt ngày lo lắng.
Đương nhiên, tốt nhất là để nó không đi hố cha nữa.
Cuối cùng, Lục Cổ và Đông Phương Lê Âm nhìn vào vật cuối cùng, dù nhìn thế nào, hai người cũng đều cảm thấy vật này bất phàm.
Lục Cổ đưa tay về phía đồ vật bị thần lực bao bọc.
Tay hắn xuyên qua thần lực, đụng phải đồ vật bên trong, tiếp đó thần lực biến mất, đồ vật hiện ra.
“Trang sách?” Lục Cổ hơi bất ngờ.
Đông Phương Lê Âm cũng tò mò, dùng ngón tay đụng đụng vào trang sách, nói:
“Kim loại?
Có điều trên này cũng không có bất kỳ chữ gì.”
Lục Cổ và Đông Phương Lê Âm có chút bất đắc dĩ, đồ vật lấy được đều không thể hiểu, cũng không biết làm được cái gì.
Thậm chí đến cả tên cũng không biết.
Nhưng ngược lại hệ thống xác minh kia có chút thú vị.
Đương nhiên, thu hoạch này cũng không có gì quan trọng, nhiều nhất là giải sầu được một chút.
--- ---
Xảo Vân Tông.
Trong sân nhỏ, Mộ Tuyết đang nằm trên giường đột nhiên tỉnh lại.
Nàng mở mắt ra, nhìn chằm chằm trần nhà không nói gì.
Kiểm tra thời gian một chút, mới phát hiện mình ngủ còn chưa đến hai tiếng.
“Đột nhiên tỉnh lại? Chắc chắn là Lục Thủy không ở bên cạnh ta.” Mộ Tuyết suy đoán trong lòng.
Ra khỏi nhà, Lục Thủy mà không ở bên cạnh nàng, kiểu gì nàng cũng sẽ ngủ không ngon.
Nghĩ như vậy, Mộ Tuyết liền đứng dậy đi ra bên ngoài.
“Tiểu thư, người đã tỉnh?
Có đói không?” Đinh Lương nhìn thấy Mộ Tuyết, lập tức nói.
Mộ Tuyết nhìn Đinh Lương một chút, lắc đầu, sau đó nhìn sang Chân Linh ở gần đó.
Chỉ có Chân Linh ở đây, vậy tức là Lục Thủy quả thực đã ra ngoài rồi.
“Lục Thiếu gia đâu?” Mộ Tuyết hỏi một câu.
“Hải vực hình như xuất hiện dị thường, Thiếu gia ra ngoài xem xét, hẳn là muốn tìm Tộc trưởng.
Thiếu gia nói rất nhanh sẽ trở về, đại khái là khoảng sau giữa trưa một chút, lúc Mộ Tiểu thư tỉnh lại thì sẽ về.
Không nghĩ tới...” Chân Linh không nói thêm gì nữa.
Chẳng ai ngờ rằng, Thiếu gia rời đi chưa được bao lâu, Mộ Tiểu thư đã tỉnh lại.
Mộ Tuyết khẽ gật đầu, sau đó quay về phòng.
Thấy Mộ Tuyết quay về, Đinh Lương và Chân Linh liếc nhìn nhau.
Các nàng không nhìn ra tâm tình của Mộ Tuyết, nhưng chắc chắn là không hề vui vẻ gì.
...
Mộ Tuyết trở về phòng, nàng nhìn ra ngoài cửa sổ, khẽ nói:
“Dị thường ở phần cuối của biển đã ảnh hưởng tới cả nơi này.
Lúc đầu không muốn quản, nhưng Lục Thủy cũng đã đi ra ngoài, không khiến cho chuyện này kết thúc, thì không biết bao lâu hắn mới trở về.”
Lục Thủy thích làm loạn, lúc đầu có nàng bên cạnh, chắc chắn sẽ không đến mức mang nàng theo chạy đi làm loạn.
Giờ thì tốt rồi, thừa dịp nàng ngủ chạy loạn bên ngoài.
“Chẳng qua nếu như cha mẹ thật sự bị cuốn vào trong đó, không biết có thể gặp phải nguy hiểm gì hay không.”
“Chưởng môn Thiên Nữ hẳn là đang ở chỗ Hải Yêu bên kia, để nàng đi một chuyến đi, thuận tiện giải quyết vấn đề ở đó.”
Đưa ra quyết định, Mộ Tuyết không chần chừ nữa, lập tức bắt đầu liên hệ với Chưởng môn Thiên Nữ.
...
Khu vực Hải Yêu, Chưởng môn Thiên Nữ đang nói chuyện với Đại Thủy sư Vụ Nhã.
Tố Loan cũng đang ở đây.
Bởi vì những người khác tới đây thực lực sẽ bị hạn chế.
Vì không để chuyện lần trước tái diễn, Tố Loan chỉ có thể tự mình cùng đi.
Thiên Nữ Tông đã có Tố Nhiễm ở đó, cùng với vài Tông Môn phụ thuộc, sẽ không xảy ra vấn đề gì lớn.
Danh vọng của Thần Nữ đại nhân như mặt trời ban trưa, không ai dám gây chuyện.
“Chiến Thần Viễn Cổ của Tiên Đình sao? Nữ Vương chắc chắn có biết, nhưng gần đây Nữ Vương đã chìm vào giấc ngủ say rồi.” Đại Thủy sư Vụ Nhã nói.
“Nữ Vương của mọi người sao lại đột nhiên chìm vào giấc ngủ say?” Chưởng môn Thiên Nữ hiếu kỳ hỏi.
Đại Thủy sự Vụ Nhã nghĩ nghĩ, đáp:
“Có thể là sắp xảy ra chuyện lớn gì đi, lo có người tìm tới cửa hỏi thăm, hoặc là yêu cầu xếp hàng, cho nên đóng cửa đi ngủ mất.
Ngươi vĩnh viễn cũng không thể đánh thức một người giả vờ ngủ được.”
Chưởng môn Thiên Nữ: “...”
Tố Loan: “...”
Chưởng môn Thiên Nữ cảm thấy hơi đáng tiếc, có điều tới nơi này cũng đã biết được không ít thứ về thời Viễn Cổ.
Chỉ là không có gì liên quan tới Chiến Thần của Tiên Đình.
Tố Loan cũng vậy, nàng cảm thấy lấy tu vi của nàng, căn bản không thể biết được những chuyện có liên quan tới thời Viễn Cổ kia.
Tiên Đình, Thần Chúng, Phật môn.
Đây đều là những thứ nàng chưa từng biết đến.
Còn nữa, trong lúc nói chuyện, các nàng biết đến một danh xưng, Chân Thần.
Thật không thể hiểu nổi, trong tu chân giới có thần sao?
Chưởng môn Thiên Nữ vốn định nói tiếp, kể cái gì đó.
Nhưng vừa định mở miệng, nàng lại nhận được một nhiệm vụ mới từ Thần Nữ đại nhân.
Chưởng môn Thiên Nữ quay sang nói với Đại Thủy sư Vụ Nhã:
“Tiền bối có biết đường đến phần cuối của biển không?”
Đối với câu hỏi đột ngột này của Chưởng môn Thiên Nữ, Tố Loan hơi kinh ngạc:
“Chưởng môn, xảy ra chuyện gì rồi?”
“Thần Nữ Đại nhân bảo ta qua đó.” Chưởng môn Thiên Nữ nói thẳng.
“Phần cuối của biển? Nơi đó là nơi Hải Yêu bọn ta trông coi, nhưng gần đây phần cuối của biển xảy ra không ít chuyện, mấy người ở đó thực sự là chơi đến vui vẻ.
Ngươi muốn đi sao? Chỗ của ta có bản đồ.” Nói rồi, Đại Thủy sư Vụ Nhã liền lấy bản đồ đưa cho Chưởng môn Thiên Nữ.
“Tạ ơn.” Chưởng môn Thiên Nữ nhận lấy bản đồ, nói lời cảm ơn.
“Ngươi đang rất gấp sao?” Một vị Hải Yêu bên cạnh Đại Thủy sư đột nhiên hỏi.
Chưởng môn Thiên Nữ gật đầu:
“Hẳn là vậy.”
Vừa rồi Thần Nữ đại nhân nói Thần Nữ sẽ giúp nàng tăng tốc, rất nhanh có thể đến nơi, chỉ cần nàng biết đường là đủ.
“Vậy chúng ta tranh tài đi, xem ai qua đó trước, để Vụ Nhã làm trọng tài.” Tiểu Hải Yêu kia nói.
Chưởng môn Thiên Nữ gật đầu:
“Được thôi.”
Sau đó các nàng liền đứng vào vị trí, đợi Vu Nhã nói bắt đầu.
Tố Loan có chút ngoài ý muốn, Chưởng môn Thiên Nữ không cần nàng đi cùng sao?
Chưởng môn Thiên Nữ tự mình đi, tốc độ sẽ rất chậm không phải sao?
Đại Thủy sư Vụ Nhã nhìn Tiểu Hải Yêu và Chưởng môn Thiên Nữ, chân thành hỏi một câu:
“Chuẩn bị xong chưa?”
“Xong rồi.” Chưởng môn Thiên Nữ và Tiểu Hải Yêu lập tức nói.
“Chuẩn bị.” Đại Thủy sư nhìn hai người, hô lớn:
“Bắt đầu.”
-----
Dịch: MB_Boss