“Tại hạ là Lục Cổ, các hạ là?” Lục Cổ có chút khách khí nói với Lục Thủy.
Đối phương không bình thường, hiệu quả ẩn nấp cũng không tầm thường, hai người bọn họ từ nãy tới giờ đều không hề có cảm giác có người tới gần, tới tận khi đối phương xuất thủ, bọn họ mới phát hiện ra sự tồn tại của người này.
Cho nên không cần thiết thì hắn cũng không muốn gây thù với người này.
“Thiếu tông chủ Ẩn Thiên Tông, Lưu Hỏa.” Lục Thủy sửa lại giọng nói, khiến tiếng nói của hắn nghe có chút lớn.
Lục Cổ và Đông Phương Lê Âm đều có chút ngoài ý muốn.
Thiếu tông chủ Ẩn Thiên Tông, Lưu Hỏa, cái tên này bọn họ nghe tới khá thường xuyên, thiên kiêu số một đương thời, những gì hắn làm khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.
Bây giờ xem ra lời đồn kia cũng không phải chỉ là nói suông.
Quả thực không thể tưởng tượng được.
Dựa vào một màn mở ra phong ấn trước đó, cũng đủ để chứng minh sự đáng sợ của Lưu Hỏa.
Nhưng tu vi người này có vẻ như cũng không phải là rất cao.
“Các hạ muốn cái này?” Lục Cổ nhìn Lưu Hỏa, bình tĩnh nói.
Lục Thủy nhìn cha hắn, không nói gì, nói nhảm nhiều như vậy làm gì?
Trừ khi bỏ áo choàng xuống, nếu không cha hắn sẽ không bao giờ đưa cho hắn.
Trực tiếp động thủ luôn đi.
Không do dự nữa, Lục Thủy bước lên một bước, đi lên không trung.
Sau đó trực tiếp dẫn động trận pháp xung quanh, đây đều là trận pháp mẹ hắn bố trí, thân là con trai nàng, hắn đương nhiên kế thừa nó.
“Đi trên không? Ngũ giai Pháp Thân?” Lục Cổ có chút ngoài ý muốn.
Trong điều tra của bọn hắn, Lưu Hỏa hẳn là còn rất trẻ.
Nhiều lắm là tu vi tam giai.
Thế nhưng dáng vẻ đi trên không này nhìn không hề giả chút nào.
Về phần đối phương trực tiếp động thủ, bọn họ ngược lại cũng không hề cảm thấy ngoài ý muốn.
“Hắn trực tiếp đoạt quyền chủ động trận pháp, tạo nghệ trận pháp khó mà đoán trước được.” Đông Phương Lê Âm nói.
Chủ yếu là muốn nhắc chồng nàng cẩn thận một chút, đừng khinh địch.
Lục Cổ gật đầu, thiên kiêu số một đương thời, hắn cũng muốn nhìn một chút xem đối phương rốt cuộc là như thế nào.
Giao trang sách cho Đông Phương Lê Âm xong, Lục Cổ liền bước lên.
Nghênh chiến với Lưu Hỏa của Ẩn Thiên Tông.
Lục Thủy xoay chuyển trận pháp, trực tiếp công kích vào vị trí của bàn gỗ.
Đông Phương Lê Âm một bước lui ra ngoài, tránh khỏi công kích dễ như trở bàn tay.
Hệ thống xác minh để mặc công kích đánh vào trong, nó không thể chọc vào mấy người này được.
Nó chỉ là một cái hệ thống xác minh nho nhỏ, qua không biết bao nhiêu năm, đây là lần đầu tiên nó đụng phải nhiều người như vậy, cũng là lần đầu tiên đụng phải nhiều người không thể chọc nổi như vậy.
Đều là cái quỷ gì ấy.
Đông Phương Lê Âm cầm trang sách muốn thử cất vào trong túi trữ vật, lại phát hiện không cho vào được.
“Đúng là đồ vật bất phàm.”
Đông Phương Lê Âm cảm khái một câu, sau đó nhìn về phía trước.
Lúc này, Lục Thủy đã tới gần vị trí của cha hắn, hắn muốn đụng nắm đấm với cha hắn một chút, dùng toàn lực thử đọ sức một trận.
Nắm đấm của hắn có thể cứng đối cứng với Hỏa Dực, mà cảnh giới của cha hắn còn không cao bằng Hỏa Dực, đây chính là cơ hội khó có được.
Sau đó Lục Thủy vận dụng toàn bộ tu vi, huy động sức mạnh thiên địa.
Ầm!!!
Lục Thủy và Lục Cổ, cả hai đều mang theo sức mạnh đáng sợ.
Một tiếng thật lớn vang lên, quả đấm của hai người đập vào nhau.
Răng rắc.
Trong nháy mắt khi nắm đấm của hai người đập vào nhau, tiếng xương cốt nứt gãy vang lên.
“Ah?”
Lục Thủy có chút không thể tin nổi, xương tay của hắn gãy mất rồi?
Nếu như không phải đau nhức kịch liệt đang truyền đến từ tay hắn, thì hắn sẽ nghĩ người bị gãy tay là cha hắn.
Ầm!
Lục Thủy trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.
Hắn ổn định lại thân thể trên không trung, có chút không dám tin.
Lục giai có thể đánh ra loại tổn thương này?
Lừa ai đây?
‘Cha, cha ở lại lục giai, không phải là khi dễ người khác sao?’
Lục Thủy có thể cảm nhận được rõ ràng, nắm đấm của cha hắn còn nặng hơn so với Hỏa Dực kia.
Sức mạnh của thân thể hoàn toàn nghiền ép Hỏa Dực của Bách Luyện Minh Thổ.
‘Thất sách, tặng không một cánh tay rồi.’
Mặc dù vấn đề cũng không quá lớn, nhưng đã mất đi tiên cơ.
Cũng may mà cha mẹ hắn không thể thu hồi thần lực trên trang sách, nếu không thì hắn đã thất bại hoàn toàn rồi.
Nhưng vì sao bọn họ lại có thể chạm được vào nó, này vẫn là một ẩn số, khả năng lớn là do mượn những sức mạnh khác.
Nhưng cụ thể là sức mạnh gì, với thực lực của Lục Thủy bây giờ thì không thể nào đưa ra kết luận được.
Dù sao cũng không phải chuyện gì xấu, có thể tạm thời không để ý tới.
Sau đó Lục Thủy từ bỏ cách dùng cứng đối cứng, hắn cũng không muốn bị đánh đến kêu cha gọi mẹ.
Lục Thủy lùi về sau một khoảng, sau đó trực tiếp dẫn động trận pháp.
Trong nháy mắt, trận pháp đã hoàn toàn bao phủ khu vực xung quanh, vô số trận đồ xuất hiện trên không trung.
“Hắn không chỉ đoạt quyền chủ động trận pháp, mà còn sửa đổi trận pháp, nối liền tất cả các trận pháp lại với nhau.
Những thay đổi trong đó, ta đều xem không hiểu.” Đông Phương Lê Âm lập tức nói.
Nàng phát hiện tạo nghệ trận pháp của người này thật sự là không hợp thói thường.
Lục Cổ không vội vã động thủ, trong chốc lát vừa rồi kia, hắn luôn có cảm giác đối phương đang xem thường hắn.
Nhưng không thừa thắng xông lên cũng là có nguyên nhân.
Hắn không phát hiện ra được bất cứ ác ý nào từ đối phương, không phải loại tâm lớn như nước kia, càng không phải loại trịch thượng nhìn từ trên cao xuống, mà là tâm địa hoàn toàn bình thường.
Có cảm giác như đối phương chỉ đang náo loạn một trận.
Điều này khiến hắn có chút khó hiểu.
Trong lúc Lục Cổ đang suy nghĩ, hắn nhận ra tất cả các trận pháp đều đã bị kích hoạt, còn bắt đầu công kích.
Vô số luồng sức mạnh phóng về phía vợ của hắn.
Mục tiêu là trang sách.
Không chần chừ, Lục Cổ lập tức biến mất tại chỗ, lúc hắn xuất hiện thì đã là ở bên cạnh Đông Phương Lê Âm.
Ầm!!
Tất cả công kích đều nổ tung.
Nhưng những công kích của trận pháp này cũng chỉ nổ tung ở xung quanh hai người, không một chút sức mạnh nào tới gần được bọn họ.
Lục Thủy không hề cảm thấy ngoài ý muốn, hắn đã không còn coi cha hắn là một đối thủ lục giai nữa, mà xem như một thất giai để đọ sức.
Hình bóng Lục Thủy xuất hiện liên tục ở bốn phía, sau đó, rất nhiều trận pháp lại bắt đầu xuất hiện.
Những trận pháp này hóa thành từng luồng ánh sáng rơi xuống trên người Lục Cổ và Đông Phương Lê Âm, tất cả đều là trận pháp giam cầm.
Trong nháy mắt khi vừa giam cầm hai người lại, Lục Thủy để trận pháp trực tiếp công kích vào trang sách trên tay mẹ hắn.
Đồng thời, hắn lấy ra Hồng Ô, giữ chặt lực chú ý của cha hắn.
-----
Dịch: MB_Boss