Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 503 - Chương 503: Mộ Tuyết Bắt Đầu Hoài Nghi 2

Chương 503: Mộ Tuyết Bắt Đầu Hoài Nghi 2 Chương 503: Mộ Tuyết Bắt Đầu Hoài Nghi 2

“Quan hệ của ngươi với Chân Thần Độc Nhất là như thế nào?” Mộ Tuyết hỏi.

Nàng đương nhiên là nói tới người tên Cửu kia.

“Không có độc nhất, mới có duy nhất.” Cô bé tóc bảy màu nói.

Mộ Tuyết nhíu mày, đây là ý gì?

“Chân Thần Độc Nhất chết rồi sao?” Mộ Tuyết hỏi.

Cô bé tóc bảy màu lắc đầu:

“Không biết, dù sao thì không có độc nhất mới có thể có duy nhất.”

Mộ Tuyết trầm mặc một lát, sau đó cũng không thể nghĩ ra cái gì cụ thể.

‘Đến lúc đó bảo Chưởng môn Thiên Nữ hỏi Hải Yêu một chút, có lẽ có thể biết được đại khái.’

Mộ Tuyết thầm nghĩ trong lòng.

Sau đó nàng nói với cô bé tóc bảy màu:

“Ngươi đã ăn quyển sách kia chưa?”

“Ăn hai quyển.” Cô bé tóc bảy màu nói.

“Nhớ là phải mở ra nhìn nội dung bên trong.” Mộ Tuyết dặn dò cô bé một câu.

Nghe thấy câu này, cô bé tóc bảy màu trừng mắt nhìn, sau đó vẻ mặt trở nên khó xử.

Mộ Tuyết không quản cô bé nghĩ như thế nào, chỉ nói:

“Lần sau ta sẽ kiểm tra.”

Cô bé tóc bảy màu: “...”

Nàng cảm giác uy nghiêm Chân Thần của nàng đang bị mạo phạm.

“Vậy có thể đợi lâu lâu một chút được hay không?” Cuối cùng, cô bé tóc bảy màu cúi đầu, đụng đụng hai ngón tay nói.

Mộ Tuyết gật đầu, sau đó hiếu kỳ hỏi:

“Ngươi có biết trang sách ta vừa mới cho ngươi ăn là cái gì không?”

Cô bé tóc bảy màu lắc đầu.

Mộ Tuyết cũng không còn xoắn xuýt, nơi này có vẻ như không còn đồ vật đặc biệt gì.

“Còn nghe được tiếng triệu hoán không?” Mộ Tuyết hỏi.

Cô bé tóc bảy màu lắc đầu, nàng cảm thấy mình có thể đi về.

Không quay lại nhanh, có khi còn bị bắt, sau đó lại bị ném.

“Vậy thì trở về đi.” Nói rồi Mộ Tuyết mang theo cô bé tóc bảy màu rời khỏi nơi phong ấn.

Phần cuối của biển đã yên tĩnh trở lại, hẳn là sẽ không ảnh hưởng đến hải vực nữa.

Như vậy là đủ rồi.

Chỉ là lúc rời khỏi phần cuối của biển, Mộ Tuyết lại chăm chú nhìn cửa phong ấn một chút.

Sau đó, nàng liền xuất hiện ở bên cạnh Chưởng môn Thiên Nữ:

“Trở về đi.”

Nói xong, bóng dáng của nàng trực tiếp biến mất.

Chưởng môn Thiên Nữ cũng không chần chờ, vèo một tiếng chạy trở về.

Trải nghiệm tốc độ như vậy, đối với nàng mà nói có không ít chỗ tốt.

Cô bé tóc bảy màu không có chạy, mà trực tiếp nhảy vào một không gian, biến mất trong biển sâu.

Nàng đã ăn rất no, trở về tiêu hóa xong thì sẽ không có ai giữ được nàng nữa.

Uy nghiêm Chân Thần sẽ hiển lộ rõ ràng giữa thiên địa.

--- ---

Đông Phương Lê m nâng má ngồi trước mặt Lục Cổ, nhìn hắn chữa thương.

Nàng đã bố trí trận pháp xung quanh, dưới tình huống bình thường, chỉ cần có người tới gần thì nàng sẽ lập tức biết.

Lần này vì đề phòng thủ đoạn ẩn nấp kỳ quái của Lưu Hỏa, nàng còn cho truyền hình ảnh lại, giúp nàng nhìn thấy động thái cụ thể xung quanh.

Thật ra nàng không hề yếu chút nào, thể thuật thì không thể so với chồng nàng được, nhưng về thuật pháp trận pháp, chồng nàng lại không so với nàng được.

Trong số những người cùng giai, nàng cũng là người nổi bật.

Đáng tiếc, chồng nàng chính là muốn bảo vệ nàng.

Nàng đương nhiên cũng không có ý kiến gì.

“Lần nào cũng thích đánh vượt cấp, sau đó lại một thân vết thương.” Đông Phương Lê m nhìn Lục Cổ, nhẹ nhàng nói.

Lục Cổ ổn định lại hơi thở, sau đó mở mắt nói:

“Từ lúc thành thân đến nay, ta cơ bản không có xuất thủ, thi thoảng có xuất thủ mấy lần thì đều là vì luận bàn với Đông Phương Dạ Minh.”

Đông Phương Dạ Minh là Tộc Trưởng đương nhiệm của Đông Phương gia, thiên phú kinh người, tu vi cao cường, hắn mạnh tới mức khiến cho Đông Phương gia giật mình, khiến cho người khác sợ sệt.

Nhưng lại không muốn luận bàn với Lục Cổ.

Hắn sợ Lục Cổ ư?

Đúng, hắn chính là sợ Lục Cổ, nắm đấm kia, chưa được mấy cái đã làm hắn gãy xương rồi.

Mỗi lần luận bàn đếu muốn tới nửa cái mạng.

“Lúc ngươi còn trẻ, không phải là hào khí ngút trời, muốn so độ cao với viễn tổ sao.” Đông Phương Lê m hai tay chống cằm, nhìn Lục Cổ cười nói.

“So độ cao với viễn tổ, nàng nghe cái này ở đâu thế.” Lục Cổ có chút bất đắc dĩ nói.

“Con trai nói, lúc đó ngươi cũng ở đấy.” Đông Phương Lê m đáp.

“Con trai bịa đặt lung tung mà ngươi cũng tin?” Lục Cổ nói.

Lúc Lục Cổ con trẻ, quả thực là hào khí ngút trời, cực kỳ hăng hái nhiệt tình, vô địch trong số người cùng giai, một lòng muốn xây dựng sự nghiệp trong tu chân giới.

Không muốn kế thừa gia sản Lục gia.

Chỉ là sự nghiệp này còn chưa bắt đầu đã kết thúc.

Bởi vì lúc hắn sắp bắt đầu, lại gặp được Đông Phương Lê m.

Cuối cùng hắn buông lỏng nắm đấm, từ bỏ xông xáo, lựa chọn thành hôn với Đông Phương Lê m.

Cũng chính trong ngày thành hôn ấy, hắn tiếp quản vị trí Tộc trưởng Lục gia từ cha hắn.

Kết hôn sớm đương nhiên phải từ bỏ một vài thứ, nhưng hắn chưa từng hối hận về quyết định này, có thì đại khái chỉ là may mắn.

Dù sao thì hắn cũng rất thích cuộc sống bây giờ, chỉ cần con trai hắn không hố cha nữa thì tốt.

“Có phải ta đã làm ảnh hưởng đến con đường nổi danh tu chân giới của Tộc trưởng đại nhân rồi hay không?” Đông Phương Lê m cười tủm tỉm nói với Lục Cổ.

Lục Cổ đứng lên, đi tới trước mặt Đông Phương Lê m, chân thành nói:

“Ta từ bỏ tu chân giới, nhưng lại có được cả thế giới.”

Đông Phương Lê m kinh ngạc nhìn Lục Cổ, ủy khuất nói:

“Ý Tộc trưởng đại nhân là, ta béo thành quả cầu luôn rồi?”

Lục Cổ sửng sốt, cuối cùng lạnh lùng nói:

“Về nhà.”

“Tuân mệnh, Tộc trưởng đại nhân.” Đông Phương Lê m cười, kéo kéo Lục Cổ.

Sau đó hai người cùng nhau rời đi.

“Tộc trưởng đại nhân, người nói xem, ta rốt cuộc có mập hay không?”

“Gầy, con của ngươi đã hơn trăm cân, ngươi hẳn là đã giảm hơn trăm cân rồi.”

“Tộc trưởng đại nhân, người đang coi ta như đứa trẻ ba tuổi sao?”

“Bốn tuổi.”

“15 tuổi có được hay không? Ta cảm thấy tuổi cập kê chính là tuổi ta nhìn đẹp nhất.”

Giọng nói của Lục Cổ và Đông Phương Lê m dần trở nên xa xôi, chỉ còn một chút tiếng xì xào truyền lại.

Nhưng cũng không có ai nghe được cuộc đối thoại này giữa hai người.

Nếu có, đó nhất định là hệ thống xác minh.

Nhưng hệ thống xác minh lúc này không có thời gian đi nghe bất cứ thứ gì ở nơi phong ấn, hiện tại nó đang trong quá trình biến hóa.

Hoặc là nói, đang restart sau khi bị treo.

Phía trên cành cây gãy, âm thanh của hệ thống xác minh vang lên không ngừng:

“Load một lần nữa, một lần nữa xác minh.”

“Xác minh thất bại, hệ thống bị lỗi.”

“Load một lần nữa...”

...

...

“Load một lần nữa, một lần nữa xác minh.”

“Xác minh thành công.”

“Phân tích thành công thông tin không biết.”

“Tổng kết nhật ký sự cố của hệ thống.”

“Phát hiện ra một sinh mệnh không biết tồn tại, nghi ngờ là sự hình thành của con non.”

“Phát hiện ra sức mạnh không thể diễn tả được, không cách nào cảm giác, không thể nào hiểu được, không thể mạo phạm.”

“Kết luận tổng quát cuối cùng: Gặp mặt quỳ tốt là được.”

-----

Dịch: MB_Boss

Bình Luận (0)
Comment