Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 548 - Chương 548: Thuốc Giả? Ta Muốn 100 Viên! 3

Chương 548: Thuốc Giả? Ta Muốn 100 Viên! 3 Chương 548: Thuốc Giả? Ta Muốn 100 Viên! 3

Lục Thủy có chút ngoài ý muốn, nhưng cũng không nói gì, mà ra hiệu cho Chân Linh tiếp tục nói.

“Căn cứ vào lời của Trà Trà Tiểu thư, Đại Đạo Mê Cung là Kiếm Nhất Phong đặc biệt mở vì Lưu Hỏa.

Chính là vì muốn báo đáp Lưu Hỏa khi đó xuất thủ tương trợ.

Nhưng Lưu Hỏa rốt cuộc là ai bọn họ đều không biết, đồng thời cũng biết Lưu Hỏa không muốn lộ diện trước mắt tất cả mọi người.

Thế nhưng chuyện báo đáp lại không thể bởi vậy mà coi như thôi.

Vì thế Kiếm Nhất Phong trực tiếp quyết định mở ra Đại Đạo Mê Cung cho tất cả mọi người bên trong Kiếm Nhất Phong.

Với hy vọng rằng Lưu Hỏa đang núp trong bóng tối có thể tiến vào Đại Đạo Mê Cung.” Chân Linh mở miệng nói.

Lúc nói những lời này, trong lòng nàng vẫn có chút kiêu ngạo.

Bởi vì Lưu Hỏa, chính là Thiếu gia của bọn nàng.

Lúc trước hai người vẫn cho rằng Thiếu gia không gì khác ngoài một Thiếu gia phế vật.

Nhưng ai có thể nghĩ đến, Thiếu gia phế vật này lại hoàn toàn xứng đáng trở thành truyền kỳ.

Người khác càng xem trọng Lưu Hỏa, Chân Võ Chân Linh lại càng tự hào.

“Thiếu gia có muốn đi vào không?” Chân Võ mở miệng dò hỏi.

Bọn hắn đương nhiên biết những nơi này đối với Thiếu gia bọn hắn mà nói, không có tác dụng gì.

Thiếu gia bọn họ không cần loại tạo hóa này.

Nhưng việc Thiếu gia bọn họ làm không liên quan đến chuyện có hay không có tạo hóa.

Cho nên vẫn có khả năng đi.

“Có thể đi nhìn xem.” Lục Thủy bình tĩnh nói.

Với hắn mà nói, loại chuyện nhỏ nhặt này không cần phải đi để ý, nhưng để giết thời gian thì cũng không phải không được.

Về phần báo đáp, hắn chưa bao giờ cần bất kỳ kẻ nào báo đáp hắn.

Còn nữa, chuyện của Lưu Hỏa không có quan hệ gì với Lục Thủy hắn.

Hơn nữa, Đông Phương Tra Tra mới quen được bằng hữu? Lục Thủy có chút nghi vấn trong lòng, Đông Phương Tra Tra có quen biết bằng hữu nào bình thường sao?

Không chừng là lấy được tin tức giả.

Nghe thấy Lục Thủy nói muốn đi, Chân Võ Chân Linh liền không hỏi nhiều nữa, đến lúc đó nhắc nhở Thiếu gia đi là được.

“Có tin tức gì khác từ bên ngoài không?” Lục Thủy hỏi.

Phật Môn chết mất một vị Cổ Phật, đối với Tiên Đình và Thần Chúng mà nói, cũng không phải chuyện nhỏ.

Những người này có thể sẽ có chút hành động.

Về phần Phật Môn.

Tạm thời sẽ không có động tác gì.

Nghe thấy Lục Thủy hỏi, Chân Võ lắc đầu:

“Trước mắt vẫn không có cách nào liên lạc với bên ngoài.”

Lục Thủy ngẩng đầu về phía chân trời một cái, phát hiện phía trên quả thực vẫn còn lưu lại dư chấn sức mạnh.

Hơn nữa, không gian đã đổ sụp vẫn còn chưa khôi phục hoàn toàn.

Kiếm Nhất Phong mặc dù đang toàn lực tu bổ, nhưng phá hư thì dễ, khôi phục lại thì không có dễ dàng như vậy.

Lục Thủy không để ý những cái khác nữa, mở sách tiếp tục xem.

Chỗ hắn ở nằm ở cuối con đường, vị trí tương đối hẻo lánh, có mấy cây đại thụ sừng sững.

Dưới cây có vài cái bàn để người nghỉ ngơi.

Tương đối trống trải quạnh quẽ.

Không lo lắng bị người khác đột nhiên quấy rầy.

Lục Thủy cứ ở đó đọc sách đến tận buổi chiều.

Trong khoảng thời gian này, Đông Phương Tra Tra có đến một chuyến, là đến để khoe khoang Đậu Nha đã bắt đầu khôi phục tinh thần, sau đó liền rời đi.

Nàng lo rằng biểu đệ Lục Thủy muốn kéo nàng đọc sách.

Nhưng vậy liền không có cách nào đi dạo Kiếm Nhất Phong thật tốt.

Nàng cảm thấy vẫn là tìm Hiểu Hiểu muội muội chơi đùa tương đối thú vị.

...

Lúc này, dưới cây đại thụ có không ít người ngồi, bọn họ hoặc ít hoặc nhiều ngồi chung một chỗ, thảo luận một số việc.

“Không biết Đại Đạo Mê Cung là dạng gì, sau khi đi vào sẽ có thu hoạch gì.”

“Hẳn là không thu hoạch không đơn giản đâu, nghe nói Đại Đạo Mê Cung lần này là đặc biệt mở ra vì Lưu Hỏa, nhưng không ai biết Lưu Hỏa là ai, cho nên mới trực tiếp mở ra cho tất cả mọi người.”

“Ta cũng nghe nói, lần này chúng ta hoàn toàn là nhờ vào phúc của Lưu Hỏa rồi.”

“Nhưng cũng không biết Lưu Hỏa đã đi hay chưa, hai người trước đó kia đã rời đi, Lưu Hỏa là Thiếu Tông chủ của bọn hắn, khả năng lớn cũng đã rời đi.”

“Đúng, Kiếm Nhất Phong lần này chính là đang đánh cược, cược Lưu Hỏa chưa có rời đi.”

“Lại nói các ngươi tiến vào Đại Đạo Mê Cung, đã nghĩ qua phải làm thế nào chưa? Nghe nói Đại Đạo Mê Cung rất dễ khiến người ta đánh mất bản thân.”

“Thật sao? Chúng ta cũng không hiểu rõ cái này.”

“Thật, có điều ta có được một nhóm linh dược, là một bằng hữu từ Kiếm Nhất Phong vụng trộm cho ta, các ngươi có muốn một chút không?

Một hạt một linh thạch tứ phẩm.

Nghe nói có thể bảo trì thanh tỉnh, thuận tiện lĩnh ngộ được đồ vật.

Thuộc về tác dụng phụ trợ.”

“Tứ phẩm sao? Cho ta hai viên.”

Lục Thủy vốn đang đọc sách, nghe thấy câu này thì cứ có cảm giác là lạ.

Đại Đạo Mê Cung có liên quan tới đạo, người nhập đạo ngược lại sẽ có khả năng lạc lối trong đạo của chính mình, nhưng nếu không có đạo của chính mình, thì sao có thể đánh mất bản thân được?

Sau đó, Lục Thủy dời ánh mắt từ trên sách đến vị trí đám người đang nói chuyện với nhau cách đó không xa.

Ngẩng đầu nhìn lên, là năm người đang ngồi dưới cây đại thụ giao lưu, lá rụng dưới chân bọn hắn bị gió thổi động lên.

Cuối cùng, Lục Thủy đặt ánh mắt lên trên thân người bán thuốc, đó là một thanh niên mặc trang phục màu đen, sau lưng có đeo một cái hộp, tương tự như hộp kiếm, là một pháp bảo.

‘Có phải đã gặp qua ở đâu rồi hay không?’ Lục Thủy cảm thấy người này có chút quen mắt, thế nhưng lại cảm thấy không có ấn tượng gì.

Sau đó Lục Thủy không suy nghĩ nữa, phiền phức.

“Đúng rồi, Lưu Hỏa kia trước đó đã giải thích như thế nào?” Lục Thủy mở miệng hỏi.

Lưu Hỏa thật xuất hiện, cũng đồng nghĩa với việc Lưu Hỏa giả kia bại lộ thân phận.

Nhưng nhìn đối phương một chút việc cũng không có, hẳn là đã có đối sách.

Đối với việc này, Lục Thủy vẫn có chút tò mò.

“Nguyên văn là như này: Thiếu Tông chủ anh minh thần võ, đã sớm biết tất cả.” Chân Võ đem nguyên văn lời nói nghe được lặp lại.

Lục Thủy nhất thời im lặng.

‘Tốt xấu gì cũng là cấp cao của Ẩn Thiên Tông, nói lời như vậy không phải là đang tự làm khó mình sao?’ Lục Thủy trong lòng bất đắc dĩ thầm nghĩ.

Ngẫm lại, Lục Thủy phát hiện da mặt người này khả năng có chút dày.

Dù sao thì chuyện giả trang Lưu Hỏa cũng đã làm ra, nói như thế nào cũng không phải người bình thường.

Bình thường tiểu bối giả trang Lưu Hỏa thì không có gì, thế nhưng hai người kia, tùy tiện ném ra ngoài cũng có thể làm Chưởng giáo tông môn một phương.

Còn tiền bối dạng này đi giả trang một hậu bối như hắn, cũng cần phải có dũng khí.

Lục Thủy cảm thấy chờ hắn mạnh lên rồi, đến lúc đó có thể trực tiếp xuất hiện trước mặt đối phương, làm cho đối phương gọi hắn là Thiếu Tông chủ.

Nhìn xem đối phương có gọi thật không.

-----

Dịch: MB

Bình Luận (0)
Comment