Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 565 - Chương 565: Kiếm Nhất: “Người Chết Là Lớn Nhất!” 2

Chương 565: Kiếm Nhất: “Người Chết Là Lớn Nhất!” 2 Chương 565: Kiếm Nhất: “Người Chết Là Lớn Nhất!” 2

Khi bọn họ tĩnh tâm đi lĩnh ngộ mới phát hiện, những thứ trước đây không hiểu dường như có manh mối rồi.

Cảm giác này làm cho tất cả mọi người đều giật mình.

Rất nhanh lại có biến cố mới xảy ra, làm cho mọi người không thể ngồi yên.

"Các ngươi hãy nhìn Đại Đạo Bi Văn."

Có người đột nhiên hét to.

"Này này này, trời ạ! Chuyện gì đã xảy ra vậy?"

Mọi người đều nhìn qua.

Bọn họ nhìn thấy tất cả tia sáng có trên Đạo Đạo Bi Văn dường như đang chuyển động, bọn chúng liên tục hướng lên phía trên mà kéo dài, tốc độ nhanh hơn so với trước đó rất nhiều.

Đạo Tông Vũ Niết trước đó vẫn luôn chậm chạp, không thể đạt được 2⁄3, cuối cùng cũng đạt được 2⁄3 quãng đường.

Tất cả tia sáng của mọi người tăng tốc, nhanh chóng dài hơn, bọn họ đều đang tiến lên một tầm cao mới.

Đây thật sự là gặp được cơ duyên trong cơ duyên.

Chuyện này không đơn giản như là 1+1=2.

Lúc này có một đệ tử trực tiếp mở miệng nói:

"Các vị tiền bối, đệ tử Mộc Ngư Quy, xin được tiến vào Đại Đạo Mê Cung."

Đây là cơ hội ngàn năm mới có một lần, không thể bỏ lỡ.

Hắn có thể cảm giác được, chỉ cần hắn được đi vào bên trong, hắn có thể tăng thêm một bậc nữa.

Ban đầu hắn đã dự định năm mươi năm sau mới đi vào, nhưng lúc này hắn lại không chút do dự xin được tiến vào.

Nếu bỏ qua, có thể cả đời này đều không thể gặp được.

Hơn nữa cơ duyên này thuộc về tông môn của bọn hắn.

"Các vị tiền bối, đệ tử Kim Ngọc Lan, xin được tiến vào Đại Đạo Mê Cung."

"Đệ tử La Định, xin được tiến vào Đại Đạo Mê Cung."

"Đệ tử Dư Kiếp, xin được tiến vào Đại Đạo Mê Cung. "

Đại đạo Mê Cung cả đời chỉ có thể tiến vào một lần, và chỉ có một cơ hội duy nhất.

Nhưng mà bọn hắn bằng lòng xin được tiến nhập sớm hơn, lúc này không vào sẽ thiệt thòi.

Sau đó có càng nhiều giọng nói vang lên, tất cả đều muốn vào lúc này tiến vào Đại Đạo Mê Cung.

Các cường giả của Kiếm Nhất Phong lẫn nhau truyền tin.

"Các ngươi thấy thế nào?"

"Cần phải nhanh chóng đưa ra quyết định, không thể kéo dài."

"Ta cũng biết, nhưng quyết định như thế nào đây?"

"Đánh cược một lần?"

"Cẩn thận một chút, lúc này thật sự là cơ hội ngàn năm có một để tiến vào Đại Đạo Mê Cung , nhưng có vài để tử chưa đủ điều kiện để tiến vào."

"Vậy làm sao bây giờ?"

"Để các đệ tử đến đây, chỉ cần trong lòng có cảm ngộ, đều được tiến vào Đại Đạo Mê Cung.

Như thế nào?"

"Có thể."

"Vậy thì nhanh lên, đừng để cơ duyên bị người ở bên trong đoạt hết.

Lão tổ cũng khá là hào phóng."

Sau đó, một giọng nói vang lên trên Kiếm Nhất Phong:

"Đệ tử của Kiếm Nhất Phong nghe lệnh."

"Các ngươi hãy tập trung ở lối vào của Đại Đạo Mê Cung, những ai trong lòng có cảm ngộ, và trước nay chưa từng tiến vào Đại Đạo Mê Cung, lúc này có thể trực tiếp đi vào."

"Lập tức đến đây."

Lúc này có vô số tia sáng hướng ra phía ngoài, dẫn đường cho những đệ tử còn đang bị sương trắng bao phủ có thể tiến lên:

"Theo tia sáng mà đến, nếu đã ở ngay lối vào của Đại Đạo Mê Cung, thì hãy chạm vào tia sáng sau đó dùng ý niệm trực tiếp tiến vào trong"

Giờ khắc này toàn bộ Kiếm Nhất Phong đang sôi trào lên.

Có người đã rời khỏi vị trí của mình, một vài người đang bế quan cũng bừng tỉnh.

"Đã xảy ra chuyện gì? Vì sao Kiếm Nhất Phong bị sương trắng bao phủ?"

"Chỉ có vài ngày, tại sao Kiếm Nhất Phong lại trở nên như vậy?"

Rất nhiều người cảm thấy khó hiểu, nhưng ngay sau đó các cường giả của Kiếm Nhất Phong lại lên tiếng, nói:

"Chủ nhân của Vô thượng kiếm đạo, tiền bối của Kiếm Nhất Phong chúng ta, Kiếm Nhất, ở Đại Đạo Mê Cung gieo xuống vô thượng cơ duyên, người hữu duyên sẽ gặp được, đây kỳ ngộ ngàn năm mới có một lần, nếu chậm trễ sẽ không còn cơ hội."

Trong nháy mắt, mọi người đều sững sờ khi nghe được câu này.

Bọn họ đều biết Kiếm Đạo vô thượng là gì.

Mặc dù không hiểu rõ chuyện này là sao, nhưng mà tiền bối sẽ không dối gạt người.

Đại cơ duyên ngay tại Đại Đạo Mê Cung.

Lúc này, toàn bộ người trên Kiếm Nhất Phong đều chuyển động, đều lao về phía cửa vào Đại Đạo Mê Cung.

Vừa mới tiếp xúc sương trắng, thì trong lòng bọn họ đã có một tia cảm ngộ, tinh thần càng được nâng cao.

"Ha ha, ta đã cảm nhận được, là cảm ngộ của Đạo, cuối cùng ta cũng có thể lĩnh ngộ được kiếm đạo rồi."

Người thanh niên này lấy tốc độ cực nhanh đi theo tia sáng vọt vào trong sương mù.

Rất nhanh hắn đã vào được Đại Đạo Mê Cung.

"Đệ tử Chính Lôi Thiên, vâng mệnh vào Đại Đạo Mê Cung, cảm ngộ kiếm đạo."

Ngay sau đó Chính Lôi Thiên trực tiếp vọt vào trong Đại Đạo Mê Cung.

"Sư phụ muốn nhập đạo rồi?"

"Chính sư thúc lại muốn nhập đạo rồi?"

"Ta cũng cảm nhận được, ta phải đi vào."

"Đợi ta với, ta cũng cảm thấy."

Lúc này Kiếm Khởi bình tĩnh nói:

"Ta cũng muốn đi vào."

"Ca ca cũng muốn đi vào? Nhưng như vậy có quá sớm hay không?" Kiếm Lạc hơi bất ngờ.

"Không sớm! Ta cảm giác cơ duyên lần này, sẽ là cơ duyên quan trọng nhất trong cuộc đời mình, nhất định phải đi." Kiếm Khởi nói.

"Vậy là Kiếm Nhất tiền bối, cũng muốn gặp mặt vị đệ tử mà Lưu Hỏa nhắc đến đây mà." Sơ Vũ nói.

Kiếm Khởi không nói thêm gì, có lẽ là như vậy.

"Ta đi vào, các ngươi không cần rối rắm, làm theo ý mình là được rồi." Kiếm Khởi nói xong, trực tiếp biến mất.

"Vậy ta cũng đi vào, rãnh rỗi ở đâu cũng như nhau." Sơ Vũ mở miệng nói.

"Ta cũng đi." Kiếm Lạc lên tiếng.

Sau đó Sơ Vũ ngay tại chỗ biến mất. Kiếm Lạc thì mang theo khỉ con cùng nhau biến mất.

Một lượng lớn người bắt đầu nối tiếp nhau tiến vào Đại Đạo Mê Cung.

Hôm nay là ngày Kiếm Nhất sơn, có số lượng đệ tử sơn môn tiến vào Đại Đạo Mê Cung, nhiều nhất từ trước tới nay.

Cũng là ngày có nhiều thu hoạch nhất.

Ngày này nhất định sẽ được người của Kiếm Nhất Phong ghi lại.

Ghi chú vào sử sách của tông môn.

"Các ngươi nghĩ lần đặt cược này thắng hay thua?" Một ít cường giả của Kiếm Nhất Phong vẫn còn có chút thấp thỏm.

Bọn họ đang dùng tiền đồ của rất nhiều đệ tử để làm tiền đặt cược.

Không phải thời gian tốt nhất mà vẫn tiến vào, nếu như bên trong không có gì cả, sẽ ảnh hưởng đến tương lai của bọn hắn.

Không có ai biết đáp án để trả lời vấn đề của hắn.

Bọn họ sợ thua, thế nhưng cũng hy vọng sẽ giành được thắng lợi lớn.

Tất cả mọi người đang chờ đợi trong căng thẳng.

Chỉ có con cá vàng nhỏ vẫn đang vô tư bơi lội, giống như mọi thứ đều không có quan hệ gì với nó.

Ừm, thật sự không có liên quan.

...

Kiếm khởi không giống như những người khác, ngay khi hắn vừa đi vào, Kiếm Nhất đang đánh cờ nhưng vẫn cảm nhận được.

Đối với hắn mà nói, đối phương quá đặc biệt, như là một vầng thái dương chói mắt.

-----

Dịch: MB

Bình Luận (0)
Comment