Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 653 - Chương 653: Mộ Tuyết Phát Hiện Thiên Địa Chi Lực 3

Chương 653: Mộ Tuyết Phát Hiện Thiên Địa Chi Lực 3 Chương 653: Mộ Tuyết Phát Hiện Thiên Địa Chi Lực 3

"Ba ngày rồi, cũng không biết mấy ngày nữa người kia mới trở về." Mộ Tuyết tự mình lẩm bẩm.

Sau đó nhẹ nhàng đi vào trong đình ngồi xuống.

Ngồi ngay bên cạnh vị trí mà Lục Thủy hay ngồi.

Sau đó Mộ Tuyết hai tay chống cằm ngắm nhìn khóm hoa ở gần đó.

Nàng rất là quen thuộc với nơi này, cho nên không cần ngồi cho đoan trang.

Nhưng vừa mới ngồi một hồi, Mộ Tuyết lại cảm giác được có người đang đi tới.

Là ở trên trời.

"Đã phát giác ra chưa?" Mộ Tuyết không có bất ngờ chút nào.

Hiện tại, nàng cũng không có việc gì làm, giúp đứa nhỏ này xử lý một chút chuyện cũng có thể giết thời gian.

Nhân tiện nhìn xem rốt cuộc là chuyện gì có thể làm cho đứa bé này sinh ra cảm ứng.

"Rất có thể giống với tình huống trước đó, có liên quan với Cửu." Mộ Tuyết nghĩ.

Nàng cũng không có hiểu cặn kẽ về tình huống của Chân Thần Độc Nhất Thiên Địa.

Cho nên có thể thông qua con bé hư hỏng này tìm hiểu một chút cũng tốt.

"Vù" một tiếng, bé gái đáp xuống ở bên cạnh Mộ Tuyết, nàng có chút mừng rỡ cũng có chút sốt ruột.

Nhưng nhìn thấy Mộ Tuyết nhìn chằm chằm vào mình, thì nàng đã ngoan ngoãn ngồi xuống rồi mới mở miệng nói:

"Ta đã cảm nhận được, cảm giác bị triệu hồi đã trở nên mãnh liệt rồi, lập tức có thể biết được vị trí."

Mộ Tuyết gật gật đầu, sau đó nói:

"Đưa tay ra đi."

Bé gái tóc màu hơi nghi hoặc nhưng mà vẫn ngoan ngoãn đưa tay ra.

Mộ Tuyết vẽ lên trên tay của cô bé một cái phù văn, nói:

"Khi đi qua đó, cảm thấy sắp tới nơi thì hãy kích hoạt phù văn này.

Như vậy thì ta sẽ có thể đi qua."

Bé gái tóc màu hiếu kỳ chạm tay vào phù văn, sau đó quẹt nhẹ, phù văn bị kích hoạt lên.

Mộ Tuyết giơ tay lên, nhẹ nhàng phất một cái, phù văn yên tĩnh lại.

"Đến rồi hãy kích hoạt."

"Ờ." Bé gái tóc màu lập tức gật đầu.

Mộ Tuyết xoa xoa đầu của cô bé, cảm thấy con bé hư hỏng này thật ra cũng rất đáng yêu.

"Ngươi đã ở tại Phong Sương Hà bao lâu rồi?" Mộ Tuyết tò mò hỏi thử.

Bé gái tóc màu nghĩ nghĩ, sau đó lắc đầu:

"Không nhớ rõ, tỉnh lại ngay tại Thần Vực."

"Vậy trước khi tỉnh lại thì sao?" Mộ Tuyết hỏi.

Bé gái tóc màu lắc đầu.

"Thần Vực có đẹp không?" Mộ Tuyết hỏi.

Nàng cũng không có hứng thú đối với những thứ khác.

Bé gái tóc màu vừa nghe đến vấn đề này thì rất hưng phấn, nói:

"Thần Vực rất tốt, có thể nhìn thấy thật nhiều tôm cá, chúng nó có rất nhiều màu sắc, nhưng đều không có nhiều màu sắc như là tóc của ta.

Chúng nó ao ước được như ta."

Bé gái tóc màu vô cùng tự hào nói, còn đưa tay sờ lên đầu của mình.

"Vậy có ai chơi với ngươi không?" Mộ Tuyết hỏi.

"Ta là Chân Thần Duy Nhất Thiên Địa, không cần có bạn chơi chung.

Chân Thần chính là Chân Thần, cũng không phải là con nít." Bé gái tóc màu dõng dạc nói.

Mộ Tuyết nhìn bé gái tóc màu, nhất thời trầm mặc.

Tuy nhiên, nàng phát hiện lúc này trên thân thể của bé gái tóc màu bắt đầu xuất hiện hào quang yếu ớt, hình như có thứ gì đó đang kết nối với nàng.

Rất mãnh liệt.

"Ta cảm nhận được, cũng biết vị trí." Bé gái tóc màu hưng phấn reo lên.

"Vậy thì đi qua đi." Mộ Tuyết mở miệng nói.

Đương nhiên là bản thể của nàng sẽ không rời khỏi Mộ gia, chỉ cần lực lượng đi ra là được rồi.

Bé gái tóc màu đáp lời xong thì nhảy vọt lên không trung và biến mất ở trên bầu trời.

Trực tiếp đi xuyên qua không gian.

Nàng là Chân Thần Duy Nhất Thiên Địa, đương nhiên là có thể thực hiện được những kỹ năng đơn giản như thế này.

Mộ Tuyết im lặng nhìn về hướng bé gái tóc màu vừa biến mất.

Nàng chỉ cần an tĩnh chờ đợi.

Phù văn sẽ nhanh chóng được kích hoạt mà thôi.

Một lúc sau.

Mộ Tuyết vẫn chưa cảm nhận được gì cả.

"Không có bị kích hoạt? Gặp phải khó khăn?"

Mộ Tuyết không có lo lắng, mặc dù con nhóc kia thoạt nhìn như một đứa trẻ, nhưng mà nàng tự xưng là Chân Thần Duy Nhất, cũng không phải là khoác lác.

Thần lực mà nàng sở hữu được cũng không tầm thường chút nào.

Có thể dễ dàng đánh bại nàng, nhưng mà muốn tạo ra thương tổn chí mạng là điều rất khó.

"Nghĩ lại thì, tại sao ở kiếp trước ta chưa bao giờ gặp được nàng?

Điều này không hợp lý."

Mộ Tuyết hơi thắc mắc một chút, chỉ đành quan sát thêm hai năm.

Để xem khoảng thời gian này sẽ xảy ra chuyện gì.

Mộ Tuyết không miên man suy nghĩ nữa, bởi vì, ngay lúc này, nàng rốt cuộc cũng cảm nhận được phù văn bị kích hoạt.

. . .

Phía trên Vô Tận Đại Hải, bé gái tóc màu cuối cùng cũng ổn định được thân thể của mình.

"Thần lực ở bên trong thật sự đã bị phong ấn lại, kì quái." Bé gái tóc màu sờ lên đầu của mình.

Vừa rồi không cẩn thận bị đụng trúng.

Nàng là Chân Thần đương nhiên sẽ không kêu đau.

Uy nghiêm của Chân Thần là không thể bị hao tổn.

Lúc này, bé gái tóc màu nhìn thấy vùng biển ở phía trước có một lối đi, bên trong đó dường như le lói chút ánh sáng màu đỏ đậm.

"Thần lực vẫn còn hơi yếu, phải chi thần lực này có thể ăn được thì tốt biết mấy."

Bé gái tóc màu nói xong thì kích hoạt phù văn ở trong tay.

Sau đó, một tia sáng màu tím xuất hiện.

Tia sáng màu tím này từ từ ngưng tụ thành hình dáng một người con gái, người này đương nhiên là Mộ Tuyết.

Hiện giờ, nàng đang mang một cái khăn che mặt màu tím, hoàn toàn che khuất dung nhan của chính mình.

Mộ Tuyết vừa xuất hiện thì đã nghe thấy tiếng nói của bé gái tóc màu:

"Chính là chỗ này, nhưng bên trong dường như đã xảy ra chuyện gì rồi, ta không đi vào được."

"Để ta xem thử."Mộ Tuyết nói xong bèn quay đầu nhìn về phía trước.

Nàng nhìn thấy vùng biển ở phía trước có một lối đi, ở đối diện lối đi dường như có một vùng đất khác.

"Bỉ Chi Hải Ngạn?" Mộ Tuyết không ngạc nhiên về điều này.

Sau đó, nàng ngẩng đầu nhìn lên, ở trên không xuất hiện một vết nứt, giống như bị thứ gì đó mạnh bạo xé rách.

Thực sự là đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

"Nhưng nếu nơi này là Bỉ Chi Hải Ngạn, như vậy thì Lục Thủy chắc chắn đang ở bên trong?" Trong lòng của Mộ Tuyết dấy lên một niềm vui nho nhỏ, bởi vì nàng có thể âm thầm đi qua đó để ngắm nhìn Lục Thủy một chút xíu.

Sau đó sẽ ở nhà chờ Lục Thủy trở về.

"Đi thôi, vào xem." Mộ Tuyết nói.

Nàng cảm giác được thần lực, có vẻ như nơi này thật sự có liên quan tới Chân Thần Độc Nhất Thiên Địa.

Tuy nhiên, không thể ngăn được nàng.

Không có bất cứ ảnh hưởng gì đối với nàng.

Bé gái tóc màu đi ở sau lưng Mộ Tuyết.

Sau đó các nàng nhanh chóng tiếp cận lối vào, nhưng họ chưa kịp đi vào, thì có một lực lượng mạnh mẽ từ bên trong bất chợt ùa tới.

Tiếp đó là giọng nói của một người nam vang lên:

"Bỉ Ngạn Hoa sẽ nở."

Ở bên trong giọng nói kì ảo này tràn đầy Thiên Địa Chi Lực.

Trong giây phút này, Mộ Tuyết vốn định tiến vào Bỉ Chi Hải Ngạn, nhưng nàng trực tiếp dừng lại.

Nàng đứng ngay lối vào Bỉ Chi Hải Ngạn, không đi vào trong, không rời đi.

Cũng không nói lời nào.

Bé gái tóc màu tò mò nhìn xem Mộ Tuyết.

Nàng cảm thấy quá khó sao?

Chuyện này thật sự là có chút khó khăn đối với con người.

"Chuyện này rất khó giải quyết sao?" Bé gái tóc màu gõ gõ ngón tay vào nhau, nhỏ giọng hỏi.

Đây vốn là trách nhiệm của một Chân Thần.

Mộ Tuyết xoa xoa đầu bé gái tóc màu, nói nhỏ:

"Chúng ta chờ một chút."

Bé gái tóc màu ngoan ngoãn đứng chờ.

Nàng là Chân Thần, sẽ không mang đến phiền phức cho một người phàm.

Mộ Tuyết bình tĩnh đứng đó, giống như đang chờ xem diễn biến tiếp theo.

Sau đó, nàng lại cảm giác được lối vào Bỉ Chi Hải Ngạn bộc phát ra lực lượng, rồi giọng nói kia càng thêm hư ảo hơn.

"Vong Xuyên Hà chảy."

Mộ Tuyết vẫn đứng đó, tiếp tục nhìn xem lối vào Bỉ Chi Hải Ngạn.

Không có đưa lực lượng tiến vào trong thăm dò, cũng không có miên man suy nghĩ.

Lại qua một hồi, lực lượng lại một lần nữa bộc phát, giọng nói kia lại vang lên:

"Nại Hà Kiều xuất hiện."

Sau khi nghe được ba lần, Mộ Tuyết lại đợi thêm một lát nhưng mà giọng nói kia không truyền ra nữa.

"Hình như ở bên trong có một nguồn lực lượng còn lợi hại hơn so với lực lượng của ta." Bé gái tóc màu nhìn chằm chằm lối vào Bỉ Chi Hải Ngạn nói.

Nhưng nàng không xác định được lực lượng đó là gì

"Thiên Địa Chi Lực." Mộ Tuyết nhẹ giọng giải thích:

"Lực lượng này dựa vào năng lượng trong thiên địa, tương tự như thần lực"

"Hắn muốn xúc phạm thần sao?" Bé gái tóc màu hỏi.

Muốn sánh ngang với Thần, chống lại thần, không phải là xúc phạm thần hay sao?

"Hắn đang giúp Chân Thần làm việc, đây là nguyện vọng của hắn." Mộ Tuyết nói.

"Khi nhân loại có nguyện vọng, ta sẽ thỏa mãn cho hắn." Bé gái tóc màu bay lên, theo phản xạ mà thể hiện ra tác phong của một vị Thần.

Nói xong thì cảm thấy có gì đó không đúng.

Mộ Tuyết không có để ý, nàng nhìn xem Bỉ Chi Hải Ngạn, âm thầm tự nhủ:

"Thiên Địa Chi Lực, nhưng không phải là loại Thiên Địa Chi Lực thô sơ.

Mà là Thiên Địa Chi Lực đã trải qua rèn luyện"

"Thì ra là như vậy.

Sao hắn không thay đổi giọng nói một chút nha?"

Trong mắt Mộ Tuyết từ từ ánh lên niềm vui, chỉ trong chốc lát nàng đã suy nghĩ đến rất nhiều chuyện.

Cũng thông suốt được nhiều vấn đề.

"Hắn không có vì ta mà điên đảo tâm hồn, thích ta nhưng không có thể hiện ra, lại còn thích giở trò "nhây".

Sổ ghi chép đều sắp viết đầy.

Hắn chính là cố ý.

Cố ý trêu chọc ta, vì biết ta không thể tùy tiện nổi cáu."

Mộ Tuyết phồng má:

"Đồ… Xấu... Xa!"

-----

Dịch: MB

Bình Luận (0)
Comment