Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 706 - Chương 706: Từ Nay Về Sau, Nhân Gian Sẽ Không Còn Chân Thần 1

Chương 706: Từ Nay Về Sau, Nhân Gian Sẽ Không Còn Chân Thần 1 Chương 706: Từ Nay Về Sau, Nhân Gian Sẽ Không Còn Chân Thần 1

Từ Nay Về Sau, Nhân Gian Sẽ Không Còn Chân Thần 1

Lục Thủy trầm mặc nhìn về phía khu vực mà cửa đá rơi xuống.

Rất gần, mà bên trong lại có khá nhiều tin tức.

Nhưng điều làm cho người ta cảm thấy hơi bất đắc dĩ một chút, đó chính là quá gần, như vậy thì hắn có thể đi vào bên trong hay không, phải xem tâm tình của Tam Trưởng lão có vui vẻ không.

Mà bây giờ, có lẽ là hắn không được vui cho lắm.

"Ừm, không vui thì càng dễ đi vào hơn.

Đủ gần, hoàn toàn có thể xem như một trừng phạt."

Nghĩ tới đây, Lục Thủy lại thở dài một hơi.

Có thể vào là được, chỉ sợ không vào được.

Chỉ cần không phải ở gần với Lục gia, thì không có hắn vào không được, ở gần Lục gia, mọi chuyện đều khó đoán.

"Đi tìm hiểu một chút, nhìn xem Lục gia sẽ sắp xếp như thế nào, thuận tiện nghe ngóng xem có tin tức gì liên quan đến cánh cửa kia không." Lục Thủy bình tĩnh mở miệng.

Hắn tự nhiên là đang giao việc cho Chân Võ ở sau lưng.

Chân Võ gật đầu:

"Vâng."

Sau khi chắc chắn là không còn chuyện gì khác, Chân Võ rời đi.

Hắn cần phải đi tìm hiểu về tình hình của cánh cửa kia một chút.

Rồi tìm thời gian để báo cáo với thiếu gia.

Đến lúc đó phải xem thiếu gia có thời gian rảnh không, vì khi thiếu gia ở nhà, phần lớn thời gian đều là ở chung với thiếu phu nhân.

Sau khi Chân Võ rời đi, Lục Thủy cũng đi về phía chỗ ở của Mộ Tuyết ngay, hắn muốn đi qua xem thử Mộ Tuyết có ở đó hay không, không có thì sẽ đi tiểu trấn.

Còn cánh cửa kia, hiện tại không cần phải quan tâm.

Chờ đợi tin tức là đủ.

. . .

Lục Thủy là không thèm để ý cánh cửa kia, còn Lục Cổ là tộc trưởng, đương nhiên phải là người trước tiên đi tìm hiểu xem đó là cái gì.

Rơi ở chỗ gần với Lục gia, nhìn sao cũng cảm thấy không phải là ngẫu nhiên.

Hắn cũng không lo lắng sẽ gặp phải vật có tính công kích.

Chủ yếu là lo lắng khí tức kèm theo kia cái gì, vợ hắn vẫn chưa có bình thường lại, cho nên không thể không để ý tới.

Trong chốc lát, Lục Cổ đã sắp tiếp xúc được với cánh cửa kia.

Vừa đến nơi, lực lượng trên người của hắn đã tự động kích hoạt.

Trong mắt hắn ánh lên một tia sáng màu đỏ sẫm.

"Thật sự là lợi hại, riêng khí tức đã có thể ảnh hưởng trực tiếp đến ta." Lục Cổ không hề sợ hãi, hắn nhìn thẳng vào cánh cửa, muốn xem rốt cuộc nó như thế nào.

Khô Thụ lão nhân đi theo sau lưng Lục Cổ, hắn lại được trông thấy thiên phú đặc biệt của tộc trưởng một lần nữa.

Rõ ràng tu vi chỉ có lục giai, nhưng cho dù là hắn đều có một ít áp lực khi đối đầu với tộc trưởng.

Đánh nhau thật, hắn cũng không biết cuối cùng sẽ như thế nào.

"Không biết thiếu gia trưởng thành đến lục giai sẽ như thế nào?" Trong đầu Khô Thụ lão nhân toát ra ý nghĩ như vậy.

Nhưng hắn lại nhanh chóng ném ý nghĩ này đi, bởi vì hắn căn bản không biết, tu vi hiện tại của thiếu gia là gì.

Hắn chỉ biết là không thể dùng cách thông thường để đo lường thiếu gia.

"Tộc trưởng, cánh cửa này đột nhiên rơi xuống đây, chắc là có không ít người trong tu chân giới biết được, tộc trưởng muốn quan tâm không?" Khô Thụ lão nhân đứng sau lưng Lục Cổ, tò mò hỏi.

Tộc trưởng là người quản lý tất cả mọi chuyện lớn nhỏ trong Lục gia.

Ba vị trưởng lão cơ bản không nhúng tay vào.

Mà tộc trưởng làm việc lúc nào cũng độc đoán.

Nghe nói, nếu không gặp được tộc trưởng phu nhân, thì tộc trưởng đã đi xông pha khắp tu chân giới từ lâu.

"Thụ lão cảm thấy thế nào?" Lục Cổ nhìn xem cánh cửa lớn, mở miệng nói.

Ở trong mắt của hắn, chữ viết đang trở nên rõ ràng hơn, mà mắt hắn không có bị tổn thương một chút nào.

Bởi vì những tổn thương này không theo kịp khả năng tự hồi phục của hắn.

Thể thuật của hắn không hề thua kém bất cứ người đương thời nào.

Dù là từ xưa đến nay, cũng vậy.

Cho hắn thời gian, hắn có thể vượt qua tam đại thể thuật Viễn Cổ.

Nếu phải đi con đường này, hắn muốn đi xa nhất.

"Chắc là có không ít người sẽ tìm tới, ngoài sáng lẫn trong tối đều có." Khô Thụ Lão Nhân nói.

"Chi bằng ta trực tiếp công khai?" Lục Cổ bắt đầu đi về phía cánh cửa.

Khô Thụ lão nhân theo ở phía sau nói:

"Vậy phải xem cánh cửa này có giá trị gì, biết được thì tộc trưởng chắc chắn có thể đưa ra quyết định."

Lục Cổ nhìn vào vài chữ phía trước, trong thoáng chốc, hắn đã quay đầu bỏ đi, thuận tiện nói:

"Trực tiếp công khai đi, chỉ cần không đối địch với Lục gia, đều có thể đến quan sát cánh cửa đá này, thậm chí đi vào."

"Đương nhiên, phải nói cho bọn họ biết, Lục gia không chịu trách nhiệm về sự an toàn của bọn họ.

Đi vào phạm vi của Lục gia, thì phải tuân thủ quy tắc của Lục gia." Lục Cổ quay đầu nhìn về phía Khô Thụ Lão Nhân bổ sung một câu.

Khô Thụ Lão Nhân không chút ngạc nhiên đối với đáp án này.

. . .

Trên không trung, từ một nơi rất xa, Cẩu Tử đứng ở trên người của Cẩu Ngạo Thiên nhìn xem cửa đá, hơi kinh ngạc:

"Ta nghĩ đó là sản phẩm trong thời đại của chúng ta."

Cẩu Tử tự nhiên là nói cho Nha Đông Tiên Nhân ở bên cạnh nghe.

"Thời đại mà anh bạn nhà giàu phát triển thì ta đang ngủ say, nhưng khí tức phía trên thật sự rất cổ xưa, hơn nữa, cấp độ của lực lượng gần như là cao hơn ta" Nha Đông Tiên Nhân cũng có chút tò mò đối với cửa đá này.

"Táng thần, cái này có phải là lăng mộ mai táng Thần hay không." Cẩu Ngạo Thiên xen miệng nói một câu.

Chữ ở phía trên đương nhiên là nghe Nha Đông Tiên Nhân nói.

Cẩu Tử không biết chữ.

"Nếu ta nhớ không lầm, ở thời đại của ta, hai chữ này có ý nghĩa là nơi thờ phụng Thần.

Sau khi ta đạt tới tiên đỉnh rồi, mới biết được nhiều chữ hơn, mặc dù đa số chữ đều giống nhau, nhưng mà ý nghĩa trong đó vẫn sẽ khác nhau một chút.

Vì vậy có lẽ không phải là mộ.

Nếu mà là đền thờ, bên trong có thể có bất cứ thứ gì." Nha Đông Tiên Nhân nói.

Hắn cũng biết chuyện Chân Thần Độc Nhất Thiên Địa ngã xuống.

Nhưng vì sao ngã xuống, được mai táng ở nơi nào thì hắn không biết.

Chân Thần Độc Nhất Thiên Địa là ân nhân của hắn.

Hy vọng chữa trị được chiếc răng đau là do Chân Thần mang lại.

Vị Chân Thần kia trông giống như một bé gái.

Cẩu Ngạo Thiên gật gật đầu:

"Điều này ta hiểu rõ, cũng giống như mấy người của An Ngữ nói 'bỏ trốn mất dạng', cũng có hai nghĩa, nghe nói là bị dùng sai."

Cẩu Tử dùng cái mũi ngửi ngửi, nói:

"Ta trong cảm giác có không ít đồ tốt, không biết Cẩu gia có thích hay không."

"Chờ lực lượng trên cửa lớn ổn định lại, cấm chế bị phá giải xong, thì có thể vào xem." Nha Đông Tiên Nhân nói ra.

Có thể vào tìm tòi kết quả, có lẽ có thể biết được chuyện liên quan đến Chân Thần Độc Nhất, nếu biết mộ địa của Chân Thần ở đâu, cũng xem như là một chuyện tốt.

Đương nhiên, có thể nhặt được một vài thứ đáng giá để chữa bệnh cũng tốt.

Với điều kiện, nó không phải là những đồ vật thờ cúng Thần.

"Ta ở bên ngoài chuẩn bị thức ăn cho Cẩu đại gia và Tiên Nhân." Cẩu Ngạo Thiên lập tức nói.

Tuy thân thể nó to lớn nhưng không chịu nổi dày vò.

Nhất là kiểu dày vò của Cẩu đại gia và Tiên Nhân.

Chỉ cần một chút ảnh hưởng còn sót lại nó cũng có thể bị giết.

. . .

------------

Dịch: MB

Bình Luận (0)
Comment