Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 718 - Chương 718: Đạo Tối Cao, Kiếm Đạo Vô Thượng. 3

Chương 718: Đạo Tối Cao, Kiếm Đạo Vô Thượng. 3 Chương 718: Đạo Tối Cao, Kiếm Đạo Vô Thượng. 3

Đạo Tối Cao, Kiếm Đạo Vô Thượng. 3

Keng!

Một tiếng động thanh thúy vang lên.

Lực lượng cũng theo đó mà bắt đầu bộc phát ra, những nơi đi qua, người có tu vi kém đều trực tiếp bị đánh trúng.

Bọn họ theo bản năng mà nhìn chăm chú vào Sát Ngấn Điện Chủ.

Đây là một loại lực hấp dẫn, căn bản là không thể khống chế được.

Theo sự chuyển động của ánh mắt, khí thế của Sát Ngấn Điện Chủ lại một lần nữa vượt qua Lục Vô Vi.

Đến tận đây, Sát Ngấn Điện Chủ mới nhẹ giọng mở miệng:

"Nghe nói Lục gia trưởng lão đã bước vào Đạo Tối Cao, đứng trong hàng ngũ Đại Đạo Thiên Thành.

Bản điện vượt qua rào cản giữa Minh Thổ và thế giới hiện tại, muốn lĩnh giáo một hai."

Sát Ngấn điện chủ nói xong, phóng ra một bước, lực lượng của hắn giống như gió lốc vô tận, càn quét ra bên ngoài.

Lực lượng tản ra, tựa thiên địa hỗn loạn:

"Nếu như bản điện không địch lại, nguyện vĩnh viễn ở lại nơi này.

Nếu như Lục trưởng lão bại.

Ta, Minh Thổ Thập Điện, muốn mạng sống của Lục gia - Lục Thủy."

Câu nói sau cùng, Sát Ngấn Điện Chủ bộc lộ ra mười phần sát ý, giọng nói chấn động lòng người, xuyên thấu màng nhĩ của tất cả mọi người.

Hắn là Minh Thổ Thập Điện, có kiêu ngạo của mình.

. . . .

"Gâu gâu, con người thiếu hiểu biết, cả gan muốn mạng của Cẩu gia ta." Cẩu Tử đối với bầu trời gầm thét.

Nó - Cẩu gia cũng là tên nhân loại này có thể khinh thường?

Đơn giản là không biết sống chết.

"Ngươi nói cái tên tôn tử ăn nói lỗ mãng kia, có thể sống bao lâu?" Cẩu Tử cắn một miếng đùi gà, nói với Nha Đông Tiên Nhân.

Nha Đông Tiên Nhân nhìn về phía Minh Thổ Điện Chủ trên không trung, sau đó lắc đầu:

"Rất khó nói, nhưng mà anh bạn nhà giàu có nhìn ra không, cái người đứng ra đại diện cho Lục gia, không phải là chân thân?"

Điều này rất là quan trọng.

Gần như quyết định sức chiến đấu của đối phương.

"Có mùi giống với lần trước, dù sao không phải một tia kiếm ý." Cẩu Tử nói.

"Vậy thì sẽ giải quyết nhanh chóng thôi." Nha Đông Tiên Nhân mở miệng nói.

. . .

"Người này muốn đối phó thiếu gia, hắn biết sự đặc biệt của thiếu gia?" Khô Thụ Lão Nhân nhìn lên bầu trời, thầm kinh ngạc.

Tuy nhiên, cảm giác lại không giống.

Hết lần này tới lần khác, hôm nay thiếu gia lại không có mặt.

Mặc kệ hắn nghĩ như thế nào, đều không thể hiểu nổi, vì sao người của Minh Thổ phải nhằm vào thiếu gia của bọn họ.

Thoáng chốc, Khô Thụ Lão Nhân nghĩ đến một cái khả năng.

"Không phải là muốn làm nhục Lục gia chứ?"

Điều này đối với người thất bại mà nói, thật sự là trần trụi nhục nhã.

Nhưng mà Đại trưởng lão sẽ thua sao?

Hắn không tin.

"Minh Thổ à." Tam trưởng lão đang đứng ở phía trước Khô Thụ Lão Nhân, đột nhiên trầm giọng nói.

Nghe được câu nói này, trong nháy mắt, Khô Thụ Lão Nhân bỗng cảm thấy toàn thân phát lạnh, trong lòng của hắn kinh hãi.

Tam trưởng lão động sát ý.

Trong lúc bất chợt, Khô Thụ Lão Nhân phát hiện, vị Minh Thổ điện chủ này, đã động chạm vào điểm giới hạn của Lục gia.

Hắn chắc chắn phải chết.

Mộ Tuyết nâng má nhìn lên bầu trời, ánh mắt híp lại.

"Thật là thật to gan." Ở trong lòng của Mộ Tuyết lóe lên ý nghĩ này.

Nhưng nàng không có bất cứ biểu hiện rõ ràng nào, Nhã Nguyệt còn đang bên cạnh nàng nhìn xem.

Hình như là bị hù dọa một chút.

Mộ Tuyết có chút hối hận, lẽ ra nàng nên đánh Nhã Nguyệt ngất xỉu ngay từ đầu.

. . .

Mà mỗi một người khách từ bên ngoài tới Thu Vân tiểu trấn, khi nghe được những lời này trong nháy mắt.

Đều có phần hiểu ra.

Thì ra vị Minh Thổ Sát Ngấn Điện Chủ này, căn bản không phải vì cướp đoạt cửa đá mà tới.

"Đây là báo thù sao? Và hắn đã nói rằng, tu vi của Lục gia trưởng lão là Đại Đạo Thiên Thành.

Đây chính là cảnh giới tối cao tồn tại trong tu chân giới.

Lục gia lại có nhân vật đáng sợ như vậy sao."

"Là báo thù, mà Lục gia thì chỉ có một vị thiếu gia, cũng chính là Lục Thủy.

Đối phương là đang nhục nhã Lục gia."

"Sắp đánh nhau rồi, liệu chúng ta có thể sống sót qua chuyện này không?"

Bọn họ đều rất lo lắng.

Không phải suy nghĩ xem ai thắng ai bại, mà vì không biết bản thân có thể may mắn sống sót dưới ảnh hưởng của cuộc chiến này không.

Đối với bọn họ mà nói, những nhân vật này chỉ tồn tại trong truyền thuyết.

Một khi đánh nhau, căn bản là bọn họ không thể chịu nổi.

Trước mặt những nhân vật như thế này, bọn họ chỉ là phàm nhân.

Con kiến và người khổng lồ khác xa nhau.

Trong khi tất cả mọi người đang e sợ lực lượng của Sát Ngấn Điện Chủ, lúc tất cả mọi người đang kinh hãi vì lời nói của Sát Ngấn Điện Chủ, một trận gió nhẹ thổi qua toàn bộ Lục gia.

Trên bầu trời Lục gia, bóng dáng của Đại trưởng lão, trong tay có thêm một thanh kiếm.

Hắn đứng ở nơi đó, nhìn xem Sát Ngấn Điện Chủ.

Lục gia ngay dưới chân hắn, cũng ở phía sau hắn.

Lúc này, giọng nói của Lục gia Đại trưởng lão - Lục Vô Vi vang vọng khắp thiên địa, những người có đủ thực lực đều có thể nghe thấy:

"Các hạ có từng thấy được Đạo Tối Cao, Kiếm Đạo Vô Thượng chưa?"

"Chưa từng." Giọng nói của Sát Ngấn Điện Chủ cũng vang lên.

Lực lượng dần dần tập trung thành một cơn lốc xoáy.

Đối phương ứng chiến cũng là lúc ra tay.

"Vậy thì các hạ hãy cảm thấy may mắn." Giọng nói của Lục Vô Vi thong thả vang lên ở trong thiên địa.

Sau đó kiếm của hắn chuyển động.

Nghe thấy câu nói này, nhìn thấy thanh kiếm này chuyển động, trong nháy mắt, rất nhiều cường giả đều là sững sờ.

Mộ Tuyết phản ứng nhanh nhất:

"Nhã Nguyệt cúi đầu, đừng nhìn."

Nhã Nguyệt không không hiểu gì cả, trực tiếp cúi đầu, không dám nhìn xem.

Nàng không thể nào hiểu được là có ý gì.

Cái gì mà Đạo Tối Cao, cái gì Kiếm Đạo Vô Thượng.

Nàng đều không hiểu.

"Rừ!!!" Cẩu Tử có chút sợ sệt gầm nhẹ.

Nó bỏ cái đùi gà đang cầm trên tay qua một bên, đây là sự tôn trọng đối với tổ tiên của Cẩu gia.

Nha Đông Tiên Nhân nhìn thấy thanh kiếm kia được cử lên thì nhíu mày lại.

"Những người chứng kiến được cảnh này sắp gặp xui xẻo."

Lục Cổ cũng là trước tiên che kín mắt của Đông Phương Lê m lại:

"Đừng nhìn."

"Không biết hiện giờ con trai đang ở đâu, an toàn hay không." Đông Phương Lê m áp tay lên mu bàn tay mà Lục Cổ đang dùng che mắt cho mình.

Nàng không biết vì sao mà không thể nhìn.

Nhưng chồng của nàng không cho nhìn, vậy thì không nhìn chứ sao.

. . . . .

"Tiểu Hồng Tố, ta giúp ngươi hộ pháp, cảm nhận một chút cái gì là Đạo Tối Cao." Ngưng Hạ nghiêm túc mở miệng nói.

Ngay khi nàng nhìn thấy Lục Vô Vi cầm kiếm lên.

Nàng biết rằng kết cuộc đã được định rồi.

Người của Lục gia, rất là bao che khuyết điểm.

Vậy mà người này lại dám tuyên bố rằng muốn lấy mạng của Lục Thủy, thật sự là không biết sống chết.

Tuy vậy, nàng cũng cảm thấy tò mò, vì sao đối phương muốn nhằm vào Lục Thủy.

Nhưng mà, không có thời gian cho nàng suy nghĩ nhiều.

Hồng Tố nhìn về phía trước, không dám phân tâm, Đạo Tối Cao, Kiếm Đạo Vô Thượng, rốt cuộc là như thế nào, nàng không tưởng tượng nổi.

. . .

Dịch: MB

Bình Luận (0)
Comment