Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 728 - Chương 728: Sự Mạnh Mẽ Của Lục Thủy. 1

Chương 728: Sự Mạnh Mẽ Của Lục Thủy. 1 Chương 728: Sự Mạnh Mẽ Của Lục Thủy. 1

Ở một bên khác của Hải Vực, bóng dáng của Nhị trưởng lão rơi xuống trên mặt biển.

Nàng trầm mặc không nói, nhìn xem phương hướng Lục Thủy rời đi, hiện giờ nàng vẫn còn trong trạng thái khiếp sợ.

Khi xác định đối phương đã thật sự rời đi và bản thân cũng thả lỏng rồi.

Nhị trưởng lão mới bắt đầu phân tích chuyện trước đó.

"Sau khi hắn thăng lên Ngũ giai, tầm nhìn không giống như người thường, khoảng cách quá gần, sẽ dễ dàng bị bắt được."

"Sự xuất hiện của Côn, đã chứng minh những suy đoán trước kia của ta không có sai."

"Từ đó cũng có thể khẳng định hắn đúng là thiếu tông chủ của Ẩn Thiên tông, Lưu Hỏa."

Nghĩ tới đây, Nhị trưởng lão lại rơi vào trầm mặc.

Một màn vừa rồi, đơn giản là làm cho mọi người đều cảm thấy khó tin, rốt cuộc là loại nhân vật như thế nào, có thể khiến cho thiên kiếp trở nên như thế?

Nàng không thể nào giải thích được.

"Cũng khó trách, khó trách hắn có thể làm nhiều chuyện như vậy, khó trách hắn có thể sửa đổi Bỉ Chi Hải Ngạn, để cho khắp nơi đều hưởng cơ duyên.

Cũng khó trách có thể ra vào Mê Vụ Chi Đô."

"20 tuổi, ngũ giai."

"Sao hắn có thể làm được?"

Nhị trưởng lão cảm thấy khó hiểu, những tưởng Đông Phương Trà Trà 18 tuổi tam giai, thì đã khiến cho người ta cảm thấy khoa trương.

Gần như là đừng đầu từ xưa tới nay.

Nhưng mà ở trước mặt của Lưu Hỏa, Đông Phương Trà Trà lại quá bình thường.

Bỏ qua đẳng cấp, cách thức độ kiếp mới là thật sự là điều khiến cho người khác không thể nào tiếp nhận được.

Điều đó như đảo lộn toàn bộ tu chân giới.

Tư thái của một vị vua, đứng ở vị trí tối cao.

"Năng lực như vậy, tư thái như vậy, thủ đoạn như vậy, không phải người tài giỏi nào cũng có khả năng với tới được."

"Vậy thì người cho Minh Thổ Sát Ngấn tọa độ, cũng là hắn sao?"

"Có đủ năng lực, đủ thực lực, đủ quen thuộc đối với Lục gia."

Nhị trưởng lão nhìn xem Lục Thủy rời đi, sắc mặt không thay đổi mở miệng:

"Ngày phòng đêm phòng, giặt nhà khó phòng.

Mang nhà mình bán đứng, ngược lại là thuận buồm xuôi gió, trong lòng không có một chút gánh nặng.

Tuy nhiên, không có cố sức chống lại người Đại Đạo, xem như tâm tính có chút cẩn thận."

Tư thái như vậy, đặc biệt như vậy, còn biết dẫn dắt kẻ Đại Đạo kia đến cho Đại trưởng lão giải quyết, nói rõ là không có bị tính kiêu ngạo làm mờ mắt.

Ít nhất là làm việc cũng có chút chừng mực.

"Lúc sau cuối, hắn đã nói ra thân phận thật sự cho những người Minh Thổ kia biết?"

Sau đó Nhị trưởng lão nhìn về phía nhóm người của Lịch Thiên Xích.

"Sợ tới mức không dậy nổi à!"

Cuối cùng, Nhị trưởng lão dự định trở về.

Chuyện của Minh Thổ đã không cần phải chú ý tới nữa.

Nếu Lưu Hỏa muốn nhúng tay vào, vậy thì để cho hắn đi.

Phải biết rằng, Lưu Hỏa đã biết chuyện này từ trước, vậy thì hắn cũng có tai mắt ở Minh Thổ.

Gặp phải tình huống nguy hiểm mới phải thả người đến Lục gia, nếu không thì hắn đã tự giải quyết.

"Thật vất vả được một cái thiên kiêu, cuối cùng lại phải giả vờ làm một thiếu gia vô dụng."

Nhị trưởng lão lắc lắc đầu, vẫn không thể nào hiểu được.

Thật sự không thể nào hiểu được.

Còn giả vờ tự nhiên và giống đến vậy.

Sau đó, Nhị trưởng lão bước ra một bước xa, biến mất ngay tại chỗ.

Khi nàng xuất hiện lần nữa, đó là trong phòng bếp của Lục gia, nàng cầm lấy một khối điểm tâm, rồi lại biến mất ngay trong phòng bếp.

Phía sau núi, Nhị trưởng lão cắn một miếng điểm tâm, nghĩ đến một việc.

"Nếu như bây giờ ngăn cản hắn cưới Mộ Tuyết, phải chăng hắn sẽ đánh thẳng tới đại điện, và nói rằng: Ta muốn cưới Mộ Tuyết, ai dám phản đối?"

Từ dáng vẻ lúc độ kiếp, nàng cảm thấy khả năng này rất lớn.

Nhị trưởng lão bỏ hết phần điểm tâm còn lại vào miệng.

"Rất tiếc là chuyện như vậy sẽ không xảy ra."

Việc hôn nhân sẽ được tiến hành thuận lợi.

—— ——

Lục Thủy ngồi trên ghế, bây giờ bọn hắn đang ở trên lưng Côn.

Phải mất một khoảng thời gian để đến nhà ga gần nhất.

Và Lục Thủy còn muốn kiểm chứng thực lực của mình sau khi thăng lên ngũ giai.

"Thiếu gia, thứ ngươi muốn." Chân Võ đứng sau lưng Lục Thủy, đưa ra một hòn đá phát ra ánh sáng giống kim loại.

Đây là Kim Diệu Thạch mà Lục Thủy muốn.

Còn dùng để làm gì, Chân Võ đương nhiên sẽ không biết.

Cũng sẽ không hỏi.

Với lại thiếu gia đã thăng lên ngũ giai rồi.

Tu vi còn cao hơn so với bọn hắn.

Đương nhiên, bọn hắn đã quen thuộc với sự thay đổi này, không còn cảm thấy khác thường nữa.

Dù sao cũng đi theo thiếu gia được mấy tháng rồi, không có cái gì là không bình thường.

Chuyện không bình thường, đối với thiếu gia của bọn hắn mà nói, mới là chuyện bình thường.

Chỉ cần đi theo bên cạnh thiếu gia, tu vi của bọn hắn cũng đột nhiên tăng mạnh, chớ nói chi là bản thân.

"Tóm lại là khi nào có thể về đến Thu Vân tiểu trấn?" Lục Thủy nhận lấy Kim Diệu Thạch hỏi.

Đây là Kim Diệu Thạch cấp năm.

Được dùng để tu luyện Hữu Vi Pháp.

Hơn nữa, vừa vặn có thể biết, khoảng cách đến lục giai là bao xa.

Đây là việc rất quan trọng và cần thiết.

"Nếu như thuận lợi, có lẽ là chiều nay sẽ đến Thu Vân tiểu trấn." Chân Võ mở miệng giải thích.

Hiện tại là hơn hai giờ sáng.

Lục Thủy gật đầu.

Xế chiều hôm nay và thời gian dự kiện trước đó cũng không sai lệch bao nhiêu.

"Không biết tình hình trong nhà như thế nào, lại bỏ lỡ lúc Đại trưởng lão ra tay." Lục Thủy thầm thở dài một chút.

Trọng sinh cũng khá lâu rồi, trước đây có hai lần cơ hội nhìn thấy Đại trưởng lão ra tay.

Nhưng mà không được nhìn thấy lần nào.

Với thực lực của đại trưởng lão, ra tay đối địch, nhất định là trận chiến khó gặp.

Đành chờ đợi lần sau.

Lục Thủy nghĩ xong, bắt đầu dùng Hữu Vi Pháp, nhìn xem khoảng cách đến lục giai của mình là bao xa.

Hắn nắm Kim Diệu Thạch, bắt đầu hấp thụ lực lượng của thuộc tính Kim.

Lần kiểm chứng này rất là quan trọng đối với Lục Thủy, vì vậy trong quá trình kiểm tra, kể cả Thiên Địa Trận Văn hắn cũng không có xem.

Nhưng chỉ trong chốc lát, Lục Thủy đã để tay xuống.

Hắn đưa ra kết luận.

"Mất hơn bảy ngày, thật sự là ngoài dự tính."

Lục Thủy có hơi bất ngờ một chút.

Sau đó tùy tiện giơ tay lên, rồi hướng về phía bên cạnh, ngón tay nhẹ nhàng chỉ một cái.

Kinh Hồng Nhất Chỉ.

Ầm ầm!!!

Một ngón tay khổng lồ rơi xuống mặt biển, làm dậy lên một cơn sóng lớn.

Chân Võ và Chân Linh giật nảy mình.

Bọn hắn còn tưởng rằng bị kẻ thù tập kích.

"Không cần để ý, là kiểm tra mà thôi." Lục Thủy nhìn thấy Chân Võ và Chân Linh muốn rút kiếm, thản nhiên giải thích.

Côn đương nhiên không bị ảnh hưởng.

Một chút sóng gió nhỏ này chưa thể ảnh hưởng tới nó.

Chân Võ và Chân Linh nghe Lục Thủy nói vậy, lúc này mới buông lỏng xuống, nhưng mà một đòn đánh này, không ngừng lại ở ngũ giai, phải không?

Tu vi và thực lực của thiếu gia thật sự là không cùng đẳng cấp với nhau.

Lục Thủy nhìn tay của mình, xem như là kiểm tra xong.

"Với tu vi ngũ giai, đại khái có thể đánh nhau bình thường với một số người sơ cấp lục giai.

Cũng giống như lúc tứ giai.

Vẫn không thể sử dụng những khả năng khác.

Bị tước bỏ nhiều hơn."

Tứ giai, hắn chỉ có thể đánh được sơ cấp ngũ giai, ngũ giai, hắn chỉ có thể đánh với sơ cấp lục giai.

Thoạt nhìn giống nhau, trên thực tế thì khác nhau một trời một vực.

Nếu hắn có thể phát huy toàn bộ sức mạnh của ngũ giai, thì không cần phải sử dụng tới Thiên Địa Chi Lực, vẫn thừa sức đối đầu với thất giai Nhập Đạo,

Không tính là quá khoa trương, dù sao bản thân hắn ở kiếp trước, thêm vào này nọ, cũng không chỉ có một ít kiến thức về thí nghiệm.

"Thực lực bị tước bỏ, trạng thái hiện tại mà đánh nhau với cha hắn, vẫn có thể bị đánh gãy tay chỉ trong phút chốc.

Nhưng mà...."

--------------

Dịch: MB

Bình Luận (0)
Comment