Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 743 - Chương 743: Nguyên Nhân Cái Chết Của Kiếm Nhất 3

Chương 743: Nguyên Nhân Cái Chết Của Kiếm Nhất 3 Chương 743: Nguyên Nhân Cái Chết Của Kiếm Nhất 3

Nguyên Nhân Cái Chết Của Kiếm Nhất 3

Diệp Tân đưa tay đỡ Thanh Điểu xuống, sau đó cẩn thận đặt trong lòng bàn tay, nói:

"Ta rời khỏi Bỉ Chi Hải Ngạn, khi đó không còn nghe ngóng được tin tức về Độc Nhất Chân Thần nữa. Thậm chí còn bởi vì câu nói kia mà ta còn đi tìm hiểu những tin tức về Kiếm Nhất. Sau đó thì nhận được kết quả là Kiếm Nhất đã vẫn lạc vào nhiều năm trước, có lẽ là cũng vào khoảng thời kì Chân Thần vẫn lạc. Sau khi Chân Thần không còn nữa, nổi danh nhất Tu Chân giới chính là phật môn Phật Đà, cùng với Tiên Đình Đế Tôn."

"Thần Chúng đâu?" Lục Thủy hiếu kỳ hỏi lại.

"Vào lúc ta ra ngoài, Thần Chúng có vẻ như không vui vẻ gì. Nếu không phải vậy ta có lẽ sẽ đi cứu trợ Thần Chúng của Chân Thần. Về sau ta đến phật môn. Tiện đà nghe ngóng một vài chuyện liên quan tới việc Độc Nhất Chân Thần vẫn lạc."

"Kết quả ra sao?" Lục Thủy hỏi.

Diệp Tân lắc đầu: "Không có bất kỳ thu hoạch gì, nghe nói ngày đó chân trời nhuộm đỏ, có luồng sức mạnh điên cuồng rửa sạch Tu Chân giới. Không một ai biết được ngày đó đã xảy ra chuyện gì. Trừ một vài sự tồn tại đứng đầu. Năm đó ta vào phật điện, cũng đã hỏi phật vấn đề này, hy vọng có thể biết được tin tức của Độc Nhất Chân Thần, từ đó lại hi vọng. Nhưng phật vẫn giữ yên lặng. Chân tướng liên quan tới Độc Nhất Chân Thần vẫn lạc, gần như không có ai biết. Mà người nào có biết thì cũng không muốn nhắc đến."

Lục Thủy không xoắn xuýt nhiều những việc này, dù sao thực lực Diệp Tân cũng có hạn.

Trước mắt, trong những người hắn tiếp xúc thì Kiếm Nhất là người hiểu rõ nhất chuyện năm đó, đáng tiếc hắn chỉ còn lại một sợi thần thức không thể nói nhiều lời.

Kim Sinh Lộ Cửu có kho số liệu cố định, cái này dẫn đến việc nàng cái gì cũng không biết. Có lẽ mang Duy Nhất Chân Thần đến là có thể biết được càng nhiều tin tức hơn từ nàng.

Ví dụ như lai lịch của Duy Nhất Chân Thần.

"Thời kỳ Viễn Cổ lúc kết thúc như vậy, ngươi còn biết những gì nữa sao?" Lục Thủy hỏi.

Hắn biết được từ chỗ Tịnh Thổ, lực lượng trùng kích cũng xảy ra vào ngày đó còn mãnh liệt hơn so với cái ngày Chân Thần vẫn lạc. Vương nữ Cơ Tầm cũng chính vào ngày đó đã vẫn lạc.

"Biết một chút." Vẻ mặt Diệp Tân hơi tệ:

"Thời điểm đó ta nản lòng thoái chí, rơi vào giấc ngủ say không có tận cùng, thế nhưng có một chấn động to lớn đã trực tiếp đánh thức ta."

"Xảy ra chuyện gì?" Lục Thủy hỏi.

Ngày đó hẳn là đã xảy ra một trận đại chiến.

"Bỉ Chi Hải Ngạn bị công phá, không gian phá toái, lực lượng như sóng triều đồng công kích tới Bỉ Chi Hải Ngạn. Nếu như không phải có lực lượng của Chân Thần che chắn bên ngoài, có lẽ Bỉ Chi Hải Ngạn đã không có ở đây." Lòng Diệp Tân vẫn còn sợ hãi, đáp.

Những rất nhanh đã hồi phục tinh thần, tiếp tục nói:

"Bởi vì sức mạnh quá cường đại, dù cho đã có lực lượng của Chân Thần bảo hộ, ta cũng không thể nhìn thẳng, nhưng có lẽ ta đã nghe được bọn họ nói chuyện với nhau."

"Nói chuyện với nhau?" Đường nói có chút ngoài ý muốn, Diệp Tân có lẽ không biết nhưng có nhiều chuyện lại mang đến vấn đề mấu chốt.

"Ta nghe được có người nói: Ngươi nói không tranh, tại sao muốn ngăn cản ta, Chân Thần đã chết, ngươi không ngăn cản được chúng ta.

Đại khái chính là mấy câu này."

"Nghe xong ngươi lại ngất đi?" Lục Thủy hiếu kỳ hỏi một câu.

Diệp Tân: ". . ."

Cuối cùng nhẹ gật đầu: "Đến tiếp sau đó là luồng lực lượng thậm chí còn hơn xa cả lực lượng của Chân Thần, ta không chịu nổi, cũng may Bỉ Chi Hải Ngạn không bị phá hủy."

Trong lúc nhất thời, Lục Thủy không nói gì.

Câu nói kia của Diệp Tân hắn đã từng nghe được nửa câu sau.

“Chân Thần đã chết, ngươi không ngăn cản được chúng ta” hắn nghe được từ Dự Ngôn Thạch Bản.

"Ngươi nói là không tranh, kết hợp với cường giả thời đại ấy, có khả năng cao nhất đó chính là Lục. Có thể Kiếm Nhất nói là Lục không muốn sống."

Lục Thủy nhất thời nghĩ mãi không ra.

Tin tức phiến diện chính là khiến cho người ta khó chịu vậy đấy.

"Đến khi ta tỉnh lại, có vẻ như đã trôi qua mấy năm, khi đó ta thừa dịp Bỉ Chi Hải Ngạn có lỗ thủng mà rời khỏi Bỉ Chi Hải Ngạn. Ta muốn xem xem bên ngoài đã xảy ra chuyện gì. Sau khi ta đã đi qua rất nhiều nơi thì ta mới phát hiện, Bất Bại Tiên Đình vỡ vụn, Khổ Hải Phật Môn khô cạn, Bất Lạc Thần Chúng tiếp đón hoàng hôn. Toàn bộ Tu Chân giới bị phá hủy đến không chịu nổi, chỉ còn lại cực ít thế lực vẫn đang kéo dài hơi tàn. Dù là tam đại thế lực có thể sánh vai với Đạo Tông, cũng đã hoàn toàn xuống dốc. Tu Chân giới cường thịnh một thời ấy như thể đã lùi lại vô số năm."

"Thời kỳ Viễn Cổ vào lúc này vẽ ra một dấu chấm hết." Lục Thủy bình tĩnh nói.

Thời đại mới từ khi đó bắt đầu, có lẽ ở giữa còn có một vài chuyện tuế nguyệt. Nhưng tiếp theo chính là thời kỳ này của bọn hắn, vẫn kéo dài đến ngày nay. Tu Chân giới không thể khôi phục được sự cường thịnh xưa kia.

Gần đây, tam đại thế lực đột nhiên ngoi đầu lên. Thời đại thuộc về bọn họ dường như lại một lần nữa mở màn.

Lục Thủy không có suy nghĩ nhiều những điều này, mà hỏi Diệp Tân tiếp:

"Ngươi đã từng nghe nói đến Dự Ngôn Thạch Bản, hay là Vị Lai Kinh chưa?"

Diệp Tân suy tư một hồi lâu, cuối cùng lắc đầu, hắn chưa từng nghe nói đến.

Lục Thủy không tiếp tục hỏi nhiều.

Dự Ngôn Thạch Bản được tam đại thế lực lưu lại, mà hắn nghe được câu nói kia, gần như đã có thể cho thấy phiến đá đó là sản phẩm thời kỳ Viễn Cổ cuối.

Còn đề phòng cái gì.

Ví dụ như đệ đệ muội muội của hắn.

"Chẳng lẽ đệ đệ muội muội của ta còn có thực lực còn mạnh hơn cả ta hay sao?" Trong lòng Lục Thủy thoáng lóe lên ý nghĩ này.

Hắn cảm thấy thực lực mình cũng không yếu. Nhưng đệ đệ muội muội còn kinh khủng hơn cả hắn, thật là khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.

Nếu như không thể mạnh như hắn thì vì sao nhân vật chính trong Dự Ngôn Thạch Bản lại là đệ đệ muội muội hắn, mà không phải hắn đây?

Sau đó hắn liền không xoắn xuýt cái vấn đề ngây thơ này nữa.

Tổng thể mà nói, Kiếm Nhất chết có thể đã phá hủy kế hoạch của một vị nào đó.

Mà thời kỳ Viễn Cổ kết thúc, kết hợp với những gì biết từ Thiên Cơ Lâu Vũ, thì có khả năng những người kia đang tranh đoạt thứ gì đó, mà Lục thì lại đang ngăn cản bọn họ.

Xác suất cao là Lục bởi vậy nên chết rồi, không ai nhớ kỹ hắn.

"Theo Kiếm Nhất nói, không có người nào là đối thủ của Lục, chính bản thân hắn cũng không muốn sống."

Lục Thủy cảm thấy đây đều là góc nhìn từ người đứng ngoài quan sát, thông tin chưa được tỏ tường, nếu như có thể biết được chân tướng từ người trong cuộc thì có thể trực tiếp rõ ràng cuối cùng là đã có chuyện gì xảy ra.

Sau đó Lục Thủy quay đầu nhìn về phía vị trí cửa đá, có lẽ có thể biết một ít điều từ nơi đó.

"Đúng rồi, các ngươi có biết cửa đá đột nhiên bay tới Lục gia là ai để lại không?" Lục Thủy hỏi.

"Ta đã xem qua cửa đá kia, người lưu lại cửa đá có thực lực cao hơn ta quá nhiều ta, với cấp bậc này của ta tiếp xúc không đến." Diệp Tân thấp giọng nói.

Những cường giả hắn tiếp xúc nhiều nhất là người phật môn. Ngoài đó ra hắn đều không tiếp xúc nhiều. Người khác cũng không biết về con người Diệp Tân.

So sánh với những cường giả chân chính kia hắn cũng chỉ bình thường.

Lục Thủy tỏ ra đã hiểu.

Tương đối mà nói, hắn có thể từ Diệp Tân hỏi ra được những điều này đã không dễ gì, Nói chung tình huống đại khái thời kỳ Viễn Cổ hắn đã nắm bắt được chút chút. Những chi tiết còn thiếu trong đó như về cái ngày Chân Thần vẫn lạc hay vào khoảng thời gian các thế lực Tiên Đình biến mất kia. Hắn muốn biết có phải là Dự Ngôn Thạch Bản đã xuất hiện khoảng thời kỳ đó. Nếu biết rõ, hắn có thể biết mẹ có phải bị bọn chúng nhằm vào hay không.

"Đúng rồi, ngươi còn bán thuốc giả không?" Lục Thủy đành từ bỏ những vấn đề phức tạp kia, hắn cảm thấy lúc này nên hỏi một vài vấn đề tương quan trước đã.

Diệp Tân: ". . . ."

Thanh Điểu: ". . ."

Dịch: MB

Bình Luận (0)
Comment