Thiệp Mời Đính Hôn 2
Mộ Tuyết không hề biết về đủ loại hoạt động trong tư tưởng của Băng Phượng.
Nàng cũng thèm để ý, dù sao thì cũng đã nuôi không biết bao nhiêu năm, nuôi thả từ lâu, bây giờ cũng không để ý theo bản năng.
“Đây là Linh Tuyền?” Mộ Tuyết đi tới bên cạnh Nhã Nguyệt và Nhã Lâm, hỏi.
“Đây là Đinh Lương tới từ Linh Thú Viên, phí linh thạch y như nuôi Ngũ Hành Vân Thú vậy.” Nhã Nguyệt không có lòng tin lắm.
Mặc dù các nàng đều là thiên kim Mộ gia, nhưng không có nhiều tài nguyên như vậy.
Nhất là Nhã Lâm, quá ít.
Mặc dù có cha các nàng ở đây, nhưng từ rất lâu trước kia cha đã không dễ nói chuyện.
Cũng chỉ mặc Nhã Lâm tùy tiện, không hiểu gì cả.
Nhưng mà Nhã Lâm còn nhỏ, ngây thơ trong sáng, tất nhiên sẽ không có vấn đề gì.
“Sẽ không đâu. Thỉnh thoảng có vài thứ tốt thì cho ăn, còn bình thường cho ít đồ thông thường là được rồi. Băng Phượng cũng được cho ăn như vậy đó.” Mộ Tuyết nhẹ giọng nói.
Nhã Nguyệt gật đầu.
Có thể nuôi là nàng ta đã vui vẻ lắm rồi.
Nhã Lâm không hiểu lắm. Nàng cảm thấy linh thú này rất đẹp, rất dễ thương.
Còn là của nàng nữa chứ.
“Nhưng mà nương có cho nuôi không vậy?” Nhã Lâm nghĩ tới một vấn đề lớn này.
Nương không để cho nàng làm gì cả, sẽ bị đánh.
“Chỉ cần Nhã Lâm nuôi dưỡng thật tốt, chắc chắn Đường di sẽ không nói gì đâu.” Mộ Tuyết xoa đầu Nhã Lâm, nhẹ giọng nói.
Nghe thấy lời Mộ Tuyết nói, Nhã Lâm mới thở phào nhẹ nhõm.
Tất nhiên Nhã Nguyệt không lo lắng chuyện này.
Nàng ta cảm thấy lễ vậy ra mắt này rất quý, nàng ta tra thử, thật ra Ngũ Hành Vân Thú hiếm thấy vô cùng.
Nhưng mà nghe nói Trà Trà tỷ có hai món pháp bảo khí linh, Mộ Tuyết tỷ có một thần thú, nàng ta an tâm hơn một chút.
Mộ Tuyết nhìn Nhã Nguyệt, phát hiện nàng ta đang lo lắng điều gì đó, rồi mở miệng nói:
“Không cần suy nghĩ nhiều, cho dù là đưa linh thú hay thứ gì khác cũng là chuyện rất bình thường.” Nếu như không phải lo lắng bọn Nhã Nguyệt quá để ý thì đồ được tặng chắc chắn càng tốt hơn nữa.
Lục gia không thiếu mấy thứ này.
Cơ hội tặng lễ thế này, đã ít lại càng ít.
Thật vất vả mới gặp được một lần, chắc chắn sẽ không đưa đồ thông thường.
An ủi Nhã Nguyệt xong, Mộ Tuyết cảm thấy bây giờ hẳn nên để các nàng ấy chơi cùng Ngũ Hành Vân Thú.
Nàng phải đi tưới hoa.
Chỉ là vừa mới định rời đi, lại cảm giác được có lực lượng đang kêu gọi nàng.
Là ấn ký nàng để lại cho chưởng môn Thiên nữ.
“Sao chưởng môn Thiên Nữ lại tìm mình vào lúc này nhỉ?” Mộ Tuyết suy nghĩ một chút, chắc chắn gần đây không để chưởng môn Thiên Nữ đi làm chuyện gì mà.
Chuyện điều tra Ma tu bán bảo hiểm nàng vẫn chưa kịp để chưởng môn Thiên Nữ đi thăm dò.
Chẳng là chuyện Ma tu Chiến Vô Ảnh?
Mộ Tuyết không biết.
Nhưng mà nàng vẫn có ý định kết nối để nhìn thử xem là chuyện gì.
Nếu như là chuyện Ma tu Chiến Vô Ảnh, hai hôm nay Lục Thủy chắc chắn phải ra cửa, vậy thì vui quá.
Nàng đã chuẩn bị xong mười ngàn quyền để đánh Lục Thủy rồi.
Nhưng mà trước khi kết nối, nàng vẽ một trận pháp trong sân.
“Nhã Lâm, nên chơi với tiểu yêu quái rồi.” Mộ Tuyết nói.
“Dạ?” Nhã Lâm không bỏ được tiểu linh thú trên mặt bàn.
“Vâng ạ.”
Đáp lời, Nhã Lâm bước về phía trận pháp, đi một bước quay đầu lại ba lần, Mộ Tuyết nhìn mà buồn cười.
Sau khi Nhã Lâm tiến vào trận pháp, Mộ Tuyết lại vẽ một trận pháp nhỏ hơn chút, nói:
“Nhã Nguyệt, tu luyện ở đây.”
“Vâng, Mộ Tuyết tỷ.” Nhã Nguyệt cũng không như Nhã Lâm, mà chạy thẳng tới ngồi đó tĩnh tọa tu luyện.
Sau khi sắp xếp việc làm cho hai tiểu tử này xong, Mộ Tuyết ngồi xuống cạnh bàn đá.
Lần này có thể yên lặng kết nối rồi.
Ngay sau đó nàng nghe thấy giọng nói của chưởng môn Thiên Nữ:
“Thần Nữ đại nhân.”
“Đã xảy ra chuyện gì?” Tâm thần Mộ Tuyết lên tiếng truyền đi.
“Có chuyện quan trọng cần báo cho Thần Nữ đại nhân, có liên quan đến Hải Yêu.” Chưởng môn Thiên Nữ an phận quỳ xuống đất, nói.
Lần nào chưởng môn Thiên Nữ cũng quỳ, Mộ Tuyết cũng không còn cách nào khác.
Nhưng mà tin tức có liên quan tới Hải Yêu, khiến cho Mộ Tuyết khá là bất ngờ.
Nàng và Hải Yêu hẳn là chỉ có quan hệ mua bán đặc sản thôi đúng không?
Cũng không thể có đặc sản vào lúc này chứ?
“Là chuyện gì?” Mộ Tuyết hỏi.
“Nghe tiền bối Vũ Nhã Đại Thủy Sư nói, nữ vương của các nàng tỉnh lại rồi.” Chưởng môn Thiên Nữ truyền tới.
Nghe thấy câu này, Mộ Tuyết có chút hiếu kỳ, nói:
“Ta nhớ lần trước nói là nữ vương của các nàng giả vờ ngủ, gọi cũng không tỉnh.”
Chưởng môn Thiên Nữ đã từng nói chuyện này với nàng.
“Đúng thế, nhưng đột nhiên nàng tỉnh lại rồi, hơn nữa còn nói muốn gặp Thần Nữ đại nhân.”
Nói xong những chuyện này, chưởng môn Thiên Nữ khẽ ngẩng đầu, thử hỏi:
“Không biết Thần Nữ đại nhân có muốn gặp một lần hay không ạ?”
“Gặp ta?” Chuyện này trong nằm trong sự lý giải của Mộ Tuyết, đời trước càng không có chuyện thế này:
“Có nói tại sao không?”
“Không nói trực tiếp nói rõ, nhưng mà nói có liên quan đến tình hình chung của tu chân giới. Có vẻ như rất quan trọng.” Chưởng môn Thiên Nữ nói.
Mộ Tuyết suy nghĩ, tình hình chung của tu chân giới?
Đời trước khi nàng gả cho Lục Thủy cũng không xảy ra chuyện gì mà.
Gả cho hắn lâu lắm rồi, vẫn không có chuyện gì hết.”
“Có thể gặp, ngươi đi một chuyến là được. Đến lúc đó ta sẽ xuất hiện.” Cuối cùng Mộ Tuyết vẫn quyết định gặp mặt một lần.
Lúc này chưởng môn Thiên Nữ ấp úng đứng lên.
“Có vấn đề gì?” Mộ Tuyết thấy chưởng môn Thiên Nữ như vậy, cũng biết không bình thường.
“Nữ vương Hải Yêu muốn gặp riêng Thần Nữ đại nhân.” Đây mới là chuyện khiến chưởng môn Thiên Nữ khổ sở.
Nếu không nàng ta cảm thấy chẳng có vấn đề gì.
Nàng ấy đúng là rảnh rỗi.
Muốn gặp riêng ta? Chân mày Mộ Tuyết hơi nhíu lại.
Lúc này có vẻ như Hỏa Vân Thú không muốn uống nước nữa, định đi chơi.
Mộ Tuyết vươn tay bắt nó lại, sau đó đặt bên cạnh Thủy Vân Thú, để chúng nó tiếp tục uống nước.
“Trong vòng nửa năm, ta sẽ rút thời gian rảnh ra để đi gặp.” Mộ Tuyết nghĩ một hồi rồi cho chưởng môn Thiên Nữ câu trả lời.
Nửa năm sau nàng đã gả cho Lục Thủy, cho nên hành động tự do hơn nhiều.
Bây giờ nàng rất ít có cơ hội ra cửa.
Thân là người bình thường như nàng, ai cũng lo lắng khi nàng đi ra ngoài.
Trừ phi có cơ hội nào đó, nếu không chỉ có thể chờ đến sau khi gả cho Lục Thủy, cùng đi với Lục Thủy.
Không bao lâu sau Mộ Tuyết đã kết thúc truyền tin với chưởng môn Thiên Nữ.
Trước khi kết thúc, Mộ Tuyết còn hỏi tình hình Ma tu Chiến Vô Ảnh, đáng tiếc trước mắt không có bất kỳ động tĩnh gì.
Cho nên chỉ có thể tiếp tục chờ đợi.
Nàng cũng phái chưởng môn Thiên Nữ đi thăm dò chuyện Ma tu bán bảo hiểm, còn nàng thì phải xem xem Lục Thủy mua bảo hiểm gì.
Nhưng mà tu chân giới lại có bảo hiểm, đúng là khiến nàng bất ngờ.
“Nếu không ta cũng mua một phần cho Lục Thủy? Sau đó biết tên ta lên chỗ người được lợi?”
Nghĩ tới đây, Mộ Tuyết cảm thấy chủ ý này không tồi.
Đến lúc đó nhìn xem tình hình thế nào.
“Bây giờ cũng không thể đi tưới hoa nữa rồi.”
Mộ Tuyết nhìn Nhã Lâm đang bị tiểu yêu quái đuổi, hơi không biết làm sao.
Dịch: MB