Có Phải Thần Nữ Xem Thường Hải Yêu Bọn Ta Hay Không? 2
.....
Lục Thủy tới chỗ Mộ Tuyết, muốn xem xem Mộ Tuyết chuẩn bị như thế nào rồi.
Chỉ là đúng lúc đến, hắn liền nhìn thấy Mộ Tuyết đứng ở góc tường ngẩng đầu nhìn lên trời.
Hôm nay Mộ Tuyết không mặc váy, mà khoác một chiếc áo lông cùng với một chiếc quần.
Đầu tóc buộc một cách đơn giản.
Lúc này Lục Thủy nhìn thấy Mộ Tuyết tim liền trở nên đập rộn ràng.
Tay còn đang giơ lên, hình nhưng muốn nắm thứ gì đó.
Lúc Thủy tò mò nhìn lên tường, hắn phát hiện Hỏa Vân Thú thế mà lại nằm ườn trên tường.
Mộ Tuyết muốn bắt nó.
Nhưng một người bình thường như nàng, cao như vậy làm sao nhảy tới.
"Mộ tiểu thư đang làm gì vậy?" Lục Thủy mở miệng hỏi một chút.
Mộ Tuyết quay đầu nhìn Lục Thủy, rồi cười nói:
"Lục thiếu gia, có thế đến giúp một chút được không?"
"Không thể." Lục Thủy trực tiếp từ chối.
Mộ Tuyết: "??? ”
Lục Thủy, anh là muốn chầu trời luôn đúng không?
Lục Thủy đi tới bên cạnh bàn ngồi xuống nhìn Mộ Tuyết.
Bày ra dáng vẻ đợi Mộ Tuyết nhảy lên.
Tự nhiên thấy được ánh mắt đó của Lục Thủy, Mộ Tuyết hỏi:
"Lục thiếu gia đang nhìn gì vậy?”
"Khuynh thế giai nhân." Ánh mắt Lục Thủy vẫn như cũ ở trên người Mộ Tuyết, hắn nói thật.
Mộ Tuyết nhìn nhìn Lục Thủy, lại nhìn tới Hỏa Vân Thú ở trên tường.
Cuối cùng vẫn buông tha Hỏa Vân Thú, đi tới bên cạnh Lục Thủy.
Lục Thủy chính là muốn thấy nàng thất thố ngại ngùng.
Có điều sau khi Lục Thủy khen ngợi nàng, động tác của nàng trở nên đoan trang hơn.
"Ngày nào Lục thiếu gia cũng dậy sớm vậy để đọc sách sao?" Mộ Tuyết ngồi đối diện Lục Thủy tò mò hỏi.
"Cuốn sách này rất hay, Mộ tiểu thư muốn xem không?" Lục Thủy lôi ra cuốn Kiếm Nhất Vi Kỳ Truyện nói.
Dậy sớm là thói quen hàng ngày của hắn, hắn sợ Mộ Tuyết đoán được gì chăng?
Kiếp trước, Mộ Tuyết là Tiểu Bạch, trốn ở vườn nhà tu luyện.
Không nhất định biết việc lấy chồng kết hôn, nhưng phải biết vị hôn phu tương lai của mình như thế nào?
Sẽ không đâu.
Mộ Tuyết nhìn cuốn Kiếm Nhất Vi Kỳ Truyện, nàng không ngờ rằng Lục Thủy vẫn mang bên mình.
Có điều xem sách chỉ là giả, ngày ngày dậy sớm phác họa Thiên Địa Văn Trận mới là thật?
Đến lúc đó có mình có thể quang minh chính đại đi đánh hắn, xem hắn còn dám đánh lại không.
Suy nghĩ này thoáng qua trong tâm trí Mộ Tuyết, sau đó liền mượn cuốn Kiếm Nhất Vi Kỳ Truyện.
Nàng hiếu kỳ không biết nội dung bên trong nó là gì.
Nội dung mà bình thường làm sao khiếu Lục Thủy mang theo bên mình được?
Sau đó Mộ Tuyết lật mở sách nhìn qua một chút.
Lúc đọc trang đầu tiên, nàng cảm thấy khí thế của Kiếm Y kinh người đến mức có thể đối đầu với vạn vật của trời đất.
Kiểu người này dù ở đâu cũng không hề tầm thường, hơn nữa còn có thể sáng tạo ra kiếm đạo.
Rồi nàng đọc tiếp vài trang nữa, vốn dĩ có chút kính phục đối phương, nhưng càng xem nàng càng cảm thấy người này có chút vô sỉ.
Hơn nữa nói đến cờ vây, làm sao thông suốt nước cờ?
Nước đi vẫn là đa dạng, đây là bách khoa toàn thư về nước cờ sao?
Chưa xem được bao lâu Mộ Tuyết liền gấp sách lại đưa cho Lục Thủy.
Nàng cảm thấy Lục Thủy cất giữ cuốn sách kỹ càng như vậy không phải là không có đạo lý.
"Lục thiếu gia đang học cờ vây sao?" Mộ Tuyết hiếu kỳ hỏi.
Kiếp trước Lục Thủy không hề biết chơi mà?
Kiếp này lại có thể học đánh cờ, cuốn sách này mà không phải dạy người ta chơi cờ, nàng mới không tin.
Lục Thủy: "....".
Hắn sẽ không làm chuyện không cần mặt mũi như vậy, một người dùng Kiếm Y, có cần phải mất mặt đến vậy không.
Đường đường là người sáng tạo kiếm đạo, người sáng lập Đạo Tôn, thời kỳ đỉnh cao của kẻ mạnh, lại có thể đi say mê cờ vây.
Hắn cũng chưa hề nghĩ tới.
"Mộ tiểu thư dự định khi nào xuất phát?" Lục Thủy không muốn thảo luận chuyện chơi cờ nữa.
"Đinh Lương đang giúp Nhã Nguyệt Nhã Lâm thu dọn đồ đạc. Hôm qua ngủ muộn quá, bọn họ chắc là vừa mới ngủ dậy." Mộ Tuyết nhìn phòng của Nhã Nguyệt Nhã Lâm khẽ nói.
Lục Thủy gật đầu, có điều lúc ấy hắn muốn hỏi chuyện khác, đột nhiên cảm thấy ở cửa có gì đó nhô ra.
Là đầu của Đông Phương Tra Tra.
Lục Thủy nhìn sang, Đông Phương Tra Tra tự nhiên thấy trong sân cũng chỉ có Lục Thủy cùng với Mộ Tuyết, khoảnh khắc này nàng ta cảm thấy tốt nhất là không nên làm phiền.
Cuối cùng Đông Phương Tra Tra rụt đầu lại.
Giả vờ như chưa từng đến.
Lục Thủy: "..."
Mộ Tuyết cũng nhìn thấy, nàng cười nhẹ nói:
"Tra Tra, vào đi."
Hiếm khi được ra ngoài một chuyến cho nên Tra Tra cũng muốn đi cùng.
Lúc này đầu của Đông Phương Tra Tra lại ló ra, nàng ta hỏi thử:
"thể quấy rầy biểu tẩu hẹn hò hay không?"
Lục Thủy: "..
Mộ Tuyết: ". ..
...
Một lúc sau, khi mọi người đều chuẩn bị xuất phát, Lục Thủy mới đứng dậy bắt Hỏa Vân Thú xuống đặt vào tay Mộ Tuyết, nói:
"Mộ tiểu thư nhảy lên, quả thực rất đẹp."
Mộ Tuyết nhận Hỏa Vân Thú, nhìn Tra Tra cùng với hai tiểu muội bên cạnh, mặt nàng đột nhiên đỏ bừng.
Nhiều người quá đi.
Lục Thủy cũng có chút sửng sốt, kiếp trước chưa từng phát sinh loại chuyện như vậy.
Có điều hắn vẫn giữ sự bình tĩnh.
Làm cho Mộ Tuyết ngượng ngùng rồi.
Lúc ra khỏi cửa mẫu thân Lục Thủy lại dặn dò hắn một hồi, còn giúp hắn sửa sang lại y phục.
Toàn bộ quá trình Lục Thủy chỉ gật đầu vâng dạ.
Vì vậy, họ nhanh chóng đi đến nhà ga xe lửa.
Một nhóm chín người.
"Mộ tiểu thư là muốn về nhà Mộ gia trước, sau đó theo dì Đường đến Đường gia?" Trên tàu, Lục Thủy hỏi.
"Ừm, dì Đường cũng muốn trở về.
Nếu như Lục thiếu gia cảm thấy bất tiện có thể ở Mộ gia đi loanh quanh trước." Mộ Tuyết mở miệng nói.
Suy cho cùng thì dì Đường cũng đem người đến Đường gia.
Tra Tra cũng có thể tính vào, nhưng còn Lục Thủy là thiếu gia nhà họ Lục, nếu cùng đi ít nhiều sẽ có chút bất tiện.
Lục Thủy gật đầu, ở lại Mộ Gia gần như là lựa chọn tốt nhất.
Hắn còn có thể đến xem xét Khởi Nguyên Thạch một chút.
Có điều đến lúc đó rồi nói.
————
Trong Thâm Hải cung điện, Hải Yêu nữ vương mở to mắt nhìn lên mặt biển, có chút khó chịu.
"Trong vòng nửa năm?
Khoảng thời gian này hơi lâu.
Tử Y Thần Nữ có vẻ không biết được sự lợi hại của Hải Yêu?
Lại có thể thờ ơ chúng ta như vậy."
Suy xét một lúc Hải Yêu nữ vương đã có câu trả lời của mình.
"Hình như chúng ta thực sự không đủ lợi hại, vẫn luôn trốn dưới đáy biển sâu."
Hải Yêu nữ vương quay đầu nhìn sức mạnh của hải vực, thở dài một tiếng:
"Nửa năm cũng là thời gian để nghỉ ngơi, có điều hàng xóm của chúng ta thì không đợi được rồi."
Nàng ta có thể cảm nhận được, nửa năm này đối phương có thể đang dần tỉnh lại rồi.
Tuy là đối phương không thèm đến làm phiền bọn họ nhưng thời đại tranh chấp này sẽ bắt đầu.
Thế giới này sẽ thay đổi nếu như không có ai đứng ra dẹp loạn, bản thân nàng thì không sợ, nhưng Hải Yêu có nhiều người như vậy, bọn họ sẽ không chịu nổi cuộc chiến tranh này.
Trừ khi có người can thiệp vào, nếu không thì hết cách.
"Ừm, trong lúc nhất thời không cần chú ý, vẫn là nên đi ngủ trước một giấc."
Hải Yêu nữ vương cảm thấy vẫn là ngủ một giấc rồi nói sau.
Có điều vừa mới nhắm mắt, nàng ta đột nhiên mở mắt ra, ngồi bật dậy nhìn xa xăm.
"Khí tức long tộc."
"Thủy Long biển sâu? Vậy thì quên đi, ta còn tưởng rằng là Thánh Thú Long tộc. ”
Sau đó Hải Yêu Nữ Vương liền tiếp tục nằm xuống.
"Cũng không biết bọn chúng phát hiện ra bảo vật gì mà lại chạy tới vùng biển này."
Sau đó Hải Yêu nữ vương liền nhắm mắt lại, nàng ta mặc kệ, nhưng những hải yêu nhàn rỗi nhàm chán khác có thể đi theo.
Suy cho cùng chắc chắn có không ít Hải Yêu hiếu kỳ rốt cục đó là bảo vật gì, liệu có nên đến xem không.
Có vẻ như còn xuất hiện cùng với Long cung.
Lúc này những hải yêu bên ngoài khác cũng có người nhận ra thủy long biển sâu.
"Hơi thở của Long Thủy, chúng ta đi trêu trọc chúng một chút đi?" Một con Hải Yêu lập tức hỏi.
Đại thủy sư Vụ Nha lập tưc nói:
"Thủy Long biển sâu nhát gan như vậy, sao lại chạy ra ngoài được?
Có bảo vật gì khiến chúng động tâm sao?"
"Bọn chúng chắc chắn đặt bẫy, chúng ta có cần giả vờ sập bẫy khiến bọn chúng vui vẻ một chút?"
"Ta cũng đi, ta cũng đi."
"Người chớ có đi, người yếu ớt như vậy sẽ bị bắt thật đó."
"Ta đi tìm nữ vương giúp đỡ, các ngươi nhớ chờ ta."
Dịch: MB