"Tu vi bát giai, gần đạt đến đỉnh phong, tu vi rất mạnh, nhưng nếu đánh nhau, có lẽ không kém quá xa với những người bát giai bình thường khác. Nếu như là lão cha tới, chỉ cần đến thất giai là có thể toàn thắng."
Cha hắn chỉ cần lên thất giai là có thể nhập đạo, thực lực chắc chắn không tầm thường. Chà, suy nghĩ kỹ thì để cha hắn đánh Thâm Hải Thủy Long, có thể hơi bắt nạt người ta quá.
Dù sao cha hắn cũng dừng ở lục giai đỉnh phong quá lâu rồi, đạo đã rèn luyện hoàn thành, hơn xa ngường bình thường nhập đạo, hiện giờ chỉ kém lâm môn một bước.
Một khi bước vào, thực lực sẽ đột nhiên tăng mạnh.
"Đi vào cùng ta." Lý Ngao nhìn thấy năm người Lục Thủy, không nói nhiều, trực tiếp mang theo bọn hắn đi vào cung điện.
Hai người chỗ Lục Thủy đi theo Lý Ngao, không nói gì. Ba người còn lại thì có vẻ hơi e dè.
Bọn họ cúi đầu không dám tùy ý quan sát bốn phía.
Khác với bọn họ, Lục Thủy thì bình thản hơn rất nhiều, hắn nhìn về phía trước, muốn nhìn xem cấu trúc của nơi này một chút. Chỉ là vừa mới bước vào long cung, hắn lập tức phát hiện cấm chế trên vòng tay biến mất, hoặc là nói, cấm chế áp chế tu vi đã biến mất.
Ở đây, bọn họ là có thể sử dụng sức mạnh thực sự.
Mấy người khác rõ ràng cũng phát hiện ra điều này, nhưng là bọn họ không dám lên tiếng, chỉ tiếp tục đi theo Lý Ngao.
Lục Thủy không để ý những điều này. Hắn bắt đầu quan sát kết cấu của đại điện, nhưng chỉ nhìn qua là hắn đã thấy được nơi này có rất nhiều trận pháp phòng ngự, hơn nữa còn vô cùng tinh xảo kỳ diệu.
"Xem ra Thâm Hải Thủy Long đã bày không ít trận pháp phòng ngự trong long cung. Hơn nữa còn có năng lực can thiệp không gian phòng ngự, so với phần lớn những trận pháp ngoài kia lợi hại hơn rất nhiều. Những người này, chà, những con rồng này thực sự lo lắng có người giết tới đến mức nào đây?"
Trong lòng Lục Thủy có chút bất đắc dĩ.
Thân là Long tộc, bố trí những trận pháp này cũng không phải quá khoa trương. Nhưng chuyện khoa trương ở đây là, bọn chúng thân là Thâm Hải Thủy Long của Long tộc, nhưng lại không am hiểu trận pháp.
Đến cùng là đã phải trải qua những gì mới khiến bọn chúng từ trước tới giờ không am hiểu trận pháp, ngang ngạnh trở thành Trận Pháp đại sư?
Sau đó, Lục Thủy ngừng việc đánh giá xung quang, chỉ tiếp tục xem kiến trúc của long cung.
Chẳng qua là khi hắn sắp thu hồi ánh mắt, thì bất chợt nhìn thấy trong trận pháp có một vệt ánh sáng chợt lóe lên, không gây nên bất cứ động tĩnh gì.
"Ồ? Là không gian can thiệp, có người muốn vượt không gian?"
Lục Thủy có chút ngoài ý muốn, trong nháy mắt vừa rồi, hắn có thể cảm nhận được rất rõ có lực lượng không gian.
Đúng là có người muốn trực tiếp vượt không gian đi vào long cung. Lòng nghi hoặc của Lục Thủy vừa mới dâng lên, hắn lại tiếp tục phát hiện trận pháp lại lóe lên một cái.
"Lại tới?"
"Xem ra không chỉ một người để mắt tới long cung."
"Vì sao đây?" Lục Thủy không hiểu.
Dù sao chắc chắn không phải vì hắn. Nếu như là do hắn, cho dù Tam trưởng lão có không qua được, thì chắc chắn Nhị trưởng lão cũng có thể tới.
Đại trưởng lão thì không nói làm gì.
Mê Vụ Chi Đô còn không ngăn được hắn, rất ít thứ ở Tu Chân giới có thể ngăn được hắn.
Nhưng nếu nhất định phải so ra thì Tam trưởng lão chính là bình nơi này.
"Hẳn là do xe lửa, chắc có lẽ trên đó có thứ gì đó rất quan trong, khiến người ta truy đuổi."
Đây mới chỉ là suy đoán của Lục Thủy, còn cụ thể là gì, tại sao lại gây nên sự chú ý của người có năng lực không gian thì hắn không biết được.
Trên xe lửa không chỉ hắn và Mộ Tuyết không đơn giản, những người khác cũng không kém nha.
"Có người nhìn chằm chằm, khẳng định Thâm Hải Long Vương rất hoảng đây, hắn hiện giờ là không kịp chờ nữa, chỉ muốn tìm được bảo vật, sau đó thả người thôi."
Trong lúc Lục lúc nghĩ những thứ này, Lý Ngao dừng bước chân.
Lục Thủy quan sát, phát hiện nơi này là một phần của đại điện, bốn phía đại điện có tám cây cột đá sừng sững đứng đó.
Mà đằng trước có một cn rồng màu đen ngồi ở nơi đó, hắn nhắm mắt, trên thân lwof mờ có long uy truyền ra.
Thân là một con rồng, chỉ ngồi nơi đó thôi đã đủ khiến người ra cảm thấy một loại áp lực khó diễn tả.
Đây chính là Long tộc.
Một danh từ mạnh mẽ.
Những người khác là nghĩ như vậy.
Chỉ có Lục Thủy là cảm giác rồng này có lẽ đã sợ co lại thành viên rồi.
Bị ít nhất làhai vị cường giả để mắt tới, dù là đối phương tìm không đến, nhưng hắn cũng rất sợ sệt. Có lẽ đây cũng là nguyên nhân hắn có thể gặp Long Vương dễ dàng như vậy.
"Long Vương, đã mang người đến rồi." Lý Ngao lên tiếng.
Lúc này Thâm Hải Long Vương Ám Đồng mở ra mắt rồng, ánh mắt của hắn trực tiếp rơi vào Lục Thủy bọn người trên thân.
Trong nháy mắt bọn hắn cũng cảm giác được kinh khủng long uy, phảng phất bị to lớn vô cùng quái vật nhìn chằm chằm, sinh tử chỉ ở đối phương một cái chớp mắt suy nghĩ bên trong.
"Gặp qua Long Vương." Lúc này nam tử trung niên kia đỉnh lấy áp lực cực lớn, cung kính hành lễ.
Mặt khác cũng lập tức đi theo hành lễ, Lục Thủy cũng là đi theo:
"Gặp qua Long Vương."
Vốn chính là đến giảng đạo lý, hắn không có ý định cùng đối phương cứng ngắc lấy tới.
Dạng này sẽ rất phiền phức.
Tại Lục Thủy bọn hắn hành lễ đằng sau, cái kia cường đại long uy biến mất theo.
Trong những người này tâm nhẹ nhàng thở ra, hữu kinh vô hiểm.
Nhưng là bọn họ cũng đều biết, chuyện về sau, mới là lần này trọng điểm.
Nếu như thất bại hoặc là không có chút nào Kiến Thụ, như vậy sẽ có kết cục gì bọn hắn căn bản không biết.
Thế nhưng là chỉ cần bắt được cơ hội, cái này có lẽ đối bọn hắn tới nói chính là một lần kỳ ngộ.
"Các ngươi có biện pháp tìm tới bảo vật? Có thể các ngươi biết chúng ta làm sao tìm được bảo vật sao?" Long Vương Ám Đồng nhìn xem năm tên nhân loại trầm thấp mở miệng.
Vấn đề này vừa ra, không người nào dám tùy ý mở miệng trả lời, bởi vì bọn hắn cái gì cũng không biết.
Lục Thủy cũng đang đợi, mặc dù biết là hạt châu, nhưng là hắn muốn nhìn hạt châu rồi lại nói.
Ba người kia trong lòng có chút khẩn trương, lỡ như Long Vương điểm danh bảo bọn họ trả lời, bọn họ cũng không biết đáp lại như thế nào.
Cũng may Long Vương Ám Đồng không có ý định bảo bọn họ trả lời.
Mà là tiếp tục nói:
"Nói xem các ngươi có cái gì năng lực gì đi."
"Bắt đầu từ ngươi." Long Vương nhìn về phía nữ tử trẻ tuổi.
Nàng đứng ở đầu bên phải, Lục Thủy hiện giờ thì đứng ở đầu bên trái, Chân Võ đứng đằng sau hắn.
"Vâng." Nữ tử kia lập tức đáp ứng, sau đó nói:
"Vãn bối có nghiên cứu một chút về đồ tầm bảo, trời sinh thân thể hòa hợp với đồ tầm bảo hoặc là tầm bảo chi linh. Có thể gia tăng sức mạnh tầm bảo. Có thể sửa chữa một vài pháp bảo tầm bảo."
Nghe đến đây, trong lòng Long Vương có chút ngoài ý muốn, nhân loại còn có loại người đặc biệt như này sao?
Có lẽ có thể giúp hắn bổ sung năng lượng cho hạt châu, nếu không thì sửa chữa cũng được.
"Ngươi thì sao?" Long Vương nhìn về phía nam tử thanh niên bên cạnh nữ tử trẻ tuổi.
Nam tử kia đã chuẩn bị xong lí do thoái thác từ trước, lập tức nói:
"Vãn bối không có năng lực tầm bảo, nhưng là vãn bối có một Linh thú có năng lực tầm bảo, có thể tìm kiếm người khác, tìm kiếm đồ vật. Chỉ cần đồ Long Vương tầm bảo vẫn còn, như vậy Linh thú của vãn bối sẽ có thể tìm ra manh mối về đồ muốn tầm bảo, từ đó tìm được bảo vật."
Long Vương trong lòng bội phục, nhân loại thật sự là nhân tài xuất hiện lớp lớp, khó trách có thể làm Chúa Tể đại địa.
Sau đó Long Vương nhìn về phía nam tử trung niên kia.
"Vãn bối có được trực giác tầm bảo, có thể từ nơi sâu xa tìm được bảo vật mà tiền bối muốn, nhưng cần cung cấp một vài manh mối, bất kỳ manh mối nào liên quan cũng đều có thể. Càng kỹ càng thì lại càng nhanh." Nam tử trung niên thấp giọng nói.
"Đây mà là tầm bảo? Đây là đang đoán mệnh mới đúng!" Trong lòng Lục Thủy có chút ngoài ý muốn.
Ba người này đều thật lợi hại.
Nhưng là đáng tiếc, đồ mà Mộ Tuyết phong ấn, bọn họ không thể tìm được đâu.