Thần ma truyện ký đến thiên chương sau 3
"Cẩu gia, ngươi không thể trông cậy vào một con chó có nhiều thiết lập như vậy." Cẩu Tử lập tức nói.
Nó cảm giác Cẩu gia muốn động thủ.
Suy nghĩ chốc lát, Lục Thủy hiếu kỳ nói:
"Ngươi còn nhớ rõ trước khi tiến Tiên đình, là làm gì không?"
"Chiếm núi làm Cẩu Vương." Cẩu Tử một mặt khinh thường:
"Khi đó đừng nói Đế Tôn chó tôn tử kia, không có tên cháu trai nào dám đến gây chó với đại vương ta.
Về sau nếu không phải bị Đế Tôn chó tôn tử đó âm, ta cũng không đến nỗi chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng ở Tiên đình."
"Trượng người thế?" Lục Thủy hiếu kỳ.
"Đế Tôn là chó tôn tử, ta đương nhiên là Cẩu gia gia." Cẩu Tử trong mắt mang theo ngạo nghễ.
Lục Thủy: "..."
Chó này nếu không ai bảo bọc, khẳng định sẽ chết không thể chết hơn.
Nhưng mà Cẩu Tử quên đi Lục, xác suất lớn đồ vật tương quan đều quên không sai biệt lắm.
Đến nỗi có thể viết tiếp quyển sách kia, vậy thật đúng là hiếm lạ.
Tuy nhiên.
Bọn họ cuối cùng là ba người một chó ra ngoài.
Cảnh tượng này, có phải hắn từng gặp qua không?
Rất nhanh Lục Thủy liền nhớ lại.
Cờ vây truyền của Kiếm Nhất.
Cũng là ba người một chó.
Kiếm Nhất, Lục, Cẩu Tử, cộng thêm người viết sách.
Nếu như người viết sách là sinh vật Kiếm Nhất triệu hoán.
Như vậy, đúng thật.
Vậy thần ma truyện ký không phả cũng là người kia viết chứ?
Dù sao cờ vây truyền của Kiếm Nhất dùng là ngôi thứ nhất.
"Phải đi tới phó bản thật."
Phó bản nhìn không ra cái gì.
Nhưng Chân Võ không có ở bên cạnh hắn, chờ về lại nói với Chân Võ.
Lục Thủy cũng không có ý định hỏi vấn đề này.
Bởi vì một con chó sẽ không thể trông cậy được gì.
"Biết Nguyệt tộc không?" Lục Thủy mở miệng hỏi.
Vấn đề này, Cẩu Tử xác suất lớn sẽ biết.
"Nguyệt tộc?" Một bên Đau Răng tiên nhân ngược lại mở miệng nói:
"Là chủng tộc sinh mệnh hình thức có chút đặc thù sao?"
"Đúng, ta biết Nguyệt tộc, chính là loại chủng tộc rất kỳ quái, rất biến thái." Cẩu Tử cũng mở miệng.
Lục Thủy hơi nghi hoặc một chút, Nguyệt tộc rất biến thái, còn kỳ quái?
Hắn chưa nghiên cứu qua.
"Là dạng gì?" Lục Thủy hỏi.
"Tiểu huynh đệ Nhà giàu biết là dạng gì?" Đau Răng tiên nhân để Cẩu Tử nói trước.
"Ta chưa thấy qua, bất quá nghe vài tôn tử nói.
Nguyệt tộc rất khó diệt tộc, chỉ cần có một người còn sẽ kéo dài rất nhiều tộc nhân.
Chỉ là Nguyệt tộc rất ít xuất hiện ở tu chân giới.
Bọn hắn tựa như tất cả đều trốn đi.
Mà Nguyệt tộc không chỉ là một chủng tộc, còn là một địa danh." Cẩu Tử nghĩ nghĩ:
"Đại khái là như vậy, thân là một con chó, ai sẽ nhớ kỹ rõ ràng như vậy với lời nhân loại nói."
"Đúng thế." Đau Răng tiên nhân gật gật đầu, tiếp tục nói:
"Nguyệt tộc đúng là một địa danh, hình thức sinh mệnh bọn họ không giống bình thường.
Sở dĩ không dễ dàng diệt tộc cũng là nguyên nhân này.
Bọn hắn một mình, nhưng thật ra là hai người."
"Hai bộ phận, một người chưởng quản một bộ phận ký ức và năng lực?" Lục Thủy hỏi.
"Đúng vậy, bọn họ một mình là không có giới tính.
Nhưng đối với chính bọn họ mà nói, một người chia làm hai giới tính, một nam một nữ.
Nhưng phân chia giới tính đối với bọn họ mới có tác dụng.
Đối người khác sẽ không có bất kỳ tác dụng gì." Đau Răng tiên nhân nói.
Lục Thủy: "..."
Cho nên Minh thoạt nhìn là nam, kỳ thật hắn là đối với một nửa khác là nam.
Đối với người khác mà nói, Minh không có giới tính?
"Vậy Nguyệt tộc hoàn chỉnh, hiện ra chính là một người sao?" Lục Thủy rất hiếu kì.
Hình thức sinh mạng này, rất làm người hiếu kỳ.
Nhưng là không có giá trị nghiên cứu.
Ở kiếp trước đại khái từng gặp, cũng trực tiếp xem nhẹ.
Sẽ không theo duổi đến cùng.
Không nghiên cứu ngược lại cảm giác rất thú vị.
Đương nhiên, Lục Thủy cần sinh đứa bé với giá trị, mà không phải mình cùng chính mình sinh.
"Cái này…" Đau Răng tiên nhân suy nghĩ một chút nói:
"Lúc đầu ta từng gặp một Nguyệt tộc.
Bọn hắn có đôi khi là một người, có đôi khi thoạt nhìn là hai người.
Lúc một người tương đối trung tính đi.
Lúc hai người, nam nữ rõ ràng.
Nhưng không phải nam nữ thật sự.
Tình huống cụ thể cũng không có có ý để hỏi."
Lục Thủy: "..."
Rõ ràng đã biết hết.
Cho nên bên kia ấn ký của Nhã Nguyệt, thật ra là một nữ nhân cùng loại?
Như vậy Mộ Tuyết có xác suất sẽ cùng đối phương giao lưu.
Không biết nội dung sẽ là gì.
—— ——
Kiều Càn trốn ở chỗ không xa Kiều gia.
Hắn đang chờ, chờ muội muội liên hệ với hắn.
Cách ngày Kiều gia và Băng Nguyên tuyết vực thông gia, không đến một tuần.
Nhanh thật.
Kiều Càn ngồi dưới tàng cây, ăn đồ ăn.
Đây đều là hắn chuẩn bị ở Thu Vân tiểu trấn.
Địa phương khác không tiện mua.
Cho nên hắn sớm đã chuẩn bị tốt rồi.
Chỉ là lúc hắn ăn, điện thoại đột nhiên vang lên.
Xem xét là muội muội của hắn.
"Ca, mẫu thân nói chơi chán thì nên trở về." Âm thanh Kiều Thiến truyền tới.
Kiều Càn thấp giọng nói:
"Ngày mai ta sẽ về đến nhà."
Kiều Thiến trầm mặc, sau đó lớn tiếng nói:
"Ca, cô gái mập nhỏ đó không xứng với ngươi, ngươi hẳn nên lấy khí khái trước kia ra."
Kiều Càn không để ý, chỉ nói khẽ:
"Cũng không nghe nói nàng hư."
"Nàng đào hôn, xem thường ai? Nàng cũng không nhìn xem chính mình có dạng gì." Kiều Thiến tức giận nói.
Nàng vẫn luôn rất tức giận chuyện này.
Chính mình lớn lên béo, còn dám đào hôn.
Tuổi tác vẫn lớn hơn ca của nàng.
Ca của nàng có điểm nào không xứng với nàng?
Xảy ra bất trắc, không có tu vi mạnh mẽ gì.
Cộng thêm… Không có một cánh tay.
Kiều Thiến mắng một hồi lâu mới cúp điện thoại.
Nàng đã trở lại Kiều gia.
Là cha nương đón về.
Nàng bây giờ đã là một trong thế hệ tuổi trẻ Kiều gia bồi dưỡng hạch tâm.
Thế nhưng những người khác Kiều gia căn bản không biết, chân chính cần bồi dưỡng lại là người làm phế thiếu.
Nàng đã từng hỏi độc nhất Chân Thần.
Thế hệ trẻ tuổi của Kiều gia có thể đuổi kịp bước chân ca của nàng sao?
Cửu nói không trực tiếp trả lời nàng, chỉ là nói:
"Sẽ có một ngày, ngươi sẽ thấy hắn và tổ gia gia của ngươi tranh phong."
Kiều Thiến không rõ ràng, nhưng nàng biết, thế hệ trẻ tuổi không có người có thể so sánh với tổ gia gia.
"Ca của ngươi sắp trở về rồi?" Lúc này mẫu thân Kiều Thiến hỏi.
"Ừm." Kiều Thiến gật đầu, sau đó hiếu kỳ nói:
"Cô gái mập nhỏ kia không đào hôn?"
Kỳ thật trong một nháy mắt như vậy, nàng ngược lại hi vọng cô gái mập nhỏ đào hôn thành công.
Như vậy ca của nàng xác suất lớn không cần cưới cô gái mập nhỏ.
Đổi một nười tốt hơn nhiều.
Chỉ là lại cảm thấy, đổi một người liền càng xem thường ca của nàng.
"Về sau nàng là chị dâu ngươi." Kiều Ngọc nhẹ giọng trách nói.
Kiều Thiến trong lúc nhất thời không nói gì.
"Hai ngày nay phải đi Băng Nguyên tuyết vực, đi chuẩn bị đi." Kiều Ngọc lại nói.
"Cảm giác ca ca thật mất mặt." Kiều Thiến nhẹ giọng mở miệng.
Đúng là như vậy.
Rõ ràng là cưới cô gái mập nhỏ Băng Thủy Cơ.
Vì sao lại qua nhà gái xử lý?
"Đại đa số đều đính hôn ở nhà gái."
Kiều Ngọc giải thích nói.
"Thế nhưng…" Âm thanh Kiều Thiến có chút thấp:
"Thế nhưng các ngươi cũng không có ý định cho ca xử lý hôn lễ."
Đính hôn cơ bản cũng là hôn lễ.
Bởi vì Kiều gia và Băng Nguyên tuyết vực, đều không tiếp tục suy nghĩ.
Dù sao thế lực trong hai gia tộc, đều là người có cũng như không.
Bọn hắn chỉ là vật hi sinh hai nhà hợp tác.
Nàng nhìn ra, ca nàng hẳn cũng có thể nhìn ra.
Dáng vẻ Kiều Ngọc phục tùng, nói khẽ:
"Đối với ca của ngươi mà nói rất tốt."
Kiều Thiến há to miệng, cuối cùng không còn gì để nói.
Dù nàng muốn nói, cũng căn bản nói không nên lời.