Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 997 - Chương 997: Tử Y Thần Nữ Vs Lục Thủy 3

Chương 997: Tử Y Thần Nữ vs Lục Thủy 3 Chương 997: Tử Y Thần Nữ vs Lục Thủy 3

Tử Y Thần Nữ vs Lục Thủy 3

Nhị Trưởng lão hơi hiểu ra, Đại Trưởng lão đang không ngừng ngưng tụ sức mạnh, cũng là bởi vì chuyện này.

Nàng tu vi hơi yếu, cho nên không biết đến nhanh bằng Đại Trưởng lão.

Khó trách ngay cả Đại Trưởng lão cũng cảm thấy nguy hiểm.

Đây quả thực là đại nạn cấp thế giới.

Nhưng đến cuối rốt cuộc sẽ xảy ra chuyện đáng sợ gì?

“Ảnh hưởng càng lúc càng lớn, mà linh khí cũng đang thức tỉnh.

Trật tự bị hỗn loạn sẽ không vượt qua ranh giới chứ?” Nhị Trưởng lão hỏi.

Đến lúc đó, nếu trật tự sụp đổ, không có đại đạo bao trùm nơi đây, tất cả sẽ bị hủy diệt trong nháy mắt.

“Yên tâm, sẽ không chỉ không vượt qua ranh giới, tu chân giới cũng không có mấy người phát hiện ra đâu.

Người bình thường nhiều lắm cũng sẽ chỉ bị chút ảnh hưởng phụ thôi.

Ví dụ như tín hiệu chập chờn, mặt trời trở nên tương đối lớn, thủy triều hơi bất thường.

So với hiện tượng linh khí của tu chân giới bùng nổ, cái này rõ ràng vẫn còn là chuyện nhỏ.” Cửu bình tĩnh nói.

Nhị Trưởng lão rất tin tưởng Cửu.

Kể cả khi đây là lần đầu thấy Cửu, Cửu nói như vậy thì nàng cũng tin tưởng Cửu.

Không có căn cứ gì, chính là cảm giác như vậy.

Nhị Trưởng lão không suy nghĩ nhiều nữa, tiếp tục sắp xếp linh dược trong tay.

Lục gia đã có bọn nàng canh giữ, hẳn là sẽ không xuất hiện vấn đề lớn.

Khổ Hải Phật Môn.

Tâm Hỏa Cổ Phật nhìn ra bên ngoài Phật điện, hơi kinh ngạc.

Hắn cảm giác thế giới dường như bất đầu mất đi trật tự.

Loại tình huống này chưa gặp qua bao giờ.

Có điều linh khí cũng đang tăng lên.

Tất cả những tình huống không tốt cũng không có xảy ra.

Đối mặt với chuyện kỳ quái này, Tâm Hỏa không nhìn ra bản chất, càng không thể biết được nguyên do của tất cả.

Có điều thiên địa biến hóa giúp bọn hắn khôi phục tốt hơn.

‘Sau lần biển đổi lớn này, hẳn là sẽ tới điểm cuối cùng.

Không biết sẽ xảy ra cái gì.’ Tâm Hỏa Cổ Phật tuyên câu phật hiệu, tự nói trong lòng.

Hắn không thể nào hiểu được loại chuyện này, bọn người Tiên Đình hẳn cũng không lý giải được.

Không ai có thể tìm ra được đầu nguồn.

Tâm Hỏa Cổ Phật nhìn sang Diệu Tôn Cổ Phật đang bị phật quang bao phủ ở một bên, trong lòng ít nhiều có chút niềm tin.

Nếu như chỉ có một mình hắn, vậy sẽ cực kỳ khó khăn.

Kiếp sau của Diệu Tôn Cổ Phật mặc dù đã xuất hiện, nhưng muốn khôi phục lại để tiến vào Phật điện thì còn cần một thời gian rất dài.

Mà có vật Minh Vương Cổ Phật để lại trợ giúp, liền có thể trực tiếp khôi phục đến mức gần bằng Minh Vương Cổ Phật trước đó.

Có uy năng của Cổ Phật.

Miễn cưỡng ở trong mức này.

Dù sao thì Minh Vương Cổ Phật cũng đã khôi phục khá nhiều.

Sau đó, Tâm Hỏa Cổ Phật không lo ngại gì nữa, chỉ cảm nhận biến hóa ở bên ngoài, đợi tới điểm cuối cùng của biến hóa.

Phía trên biển băng, trong hồ băng, Băng Hải Nữ Thần lại một lần nữa xuất hiện.

Nàng nhìn thiên địa, cau mày.

Thiên địa có hơi mất trật tự, dường như vạn vật đều có thể sụp đổ.

Nhưng lại bị áp chế lại.

‘Là do bản thân thiên địa biến hóa, hay là do có người kiểm soát tất cả?’ Giọng nói của Băng Hải Nữ Thần lạnh lùng vang lên.

Nàng không cách nào biết được.

Nhưng trong tình huống này, nàng cảm thấy là do bản thân thiên địa biến hóa thành.

Bởi vì thiên địa cảm giác thế giới đang xảy ra vấn đề, cho nên sớm bắt đầu khôi phục, ngăn cản thay đổi.

Đây là quy luật tự nhiên.

Nhưng tất cả mọi biến hóa đều có đầu nguồn.

Có lẽ là sau lần biến đổi lớn này sẽ có thể nhìn thấy được đầu nguồn.

Điểm cuối cùng của sự biến hóa, hẳn là chỉ còn mấy ngày nữa là tới.

Có lẽ là ngay ngày mai.

Không chỉ Phật Môn và Thần Chúng, Đại Đạo Giả của Đạo Tông cũng đang nhìn lên bầu trời.

Bọn hắn không thể nào hiểu được loại tình huống này.

“Giữa thiên địa sao lại đột nhiên có biến hóa mãnh liệt như vậy?”

“Có lẽ là có liên quan tới tam đại thế lực, bọn họ gần đây đều đang hoạt động.

Sức mạnh của bọn họ bắt đầu khôi phục, đối với chúng ta mà nói, có sức uy hiếp rất lớn.”

Bên trong Đạo Tông, hai giọng nói khác nhau vang lên.

“Chúng ta đời đời quan hệ tốt với Lục gia, lần này đi theo Lục gia hẳn là không sai.”

“Ừm, có điều biến hóa này hẳn là đã sắp tới điểm cuối, cụ thể là cái gì tạo ra biến hóa, đến lúc đó hẳn sẽ biết.”

Đạo Tông đang bàn luận, Kiếm Nhất Phong cũng vậy.

Nam Xuyên cầm gà nướng trong tay, nhìn lên trời.

Hắn lúc này chỉ là một đệ tử bình thường của Kiếm Nhất Phong.

‘Năm nay tu chân giới xảy ra rất nhiều chuyện lớn, không biết lần này sẽ xảy ra chuyện đáng sợ gì.’

Sau đó Nam Xuyên cũng không suy nghĩ nhiều, chuyện không có manh mối, có nghĩ cũng không không ra đáp án.

An tâm chờ đợi kết cục sau cùng là được.

Cần đối mặt thì đối mặt.

Không cần đối mặt, vậy tất cả đều vui vẻ.

“Lão tổ, sắc mặt ngài rất khó coi.” Ở Xảo Vân Tông, Hồng Tố nói với Ngưng Hạ.

“Mỗi năm tu chân giới đều có chuyện lớn, năm nay lại đặc biệt nhiều, mà chuyện này lại lớn hơn chuyện kia.” Ngưng Hạ lắc đầu thở dài.

Thiên địa mất trật tự, loại chuyện này thế mà cũng xảy ra được.

Bây giờ tám phần là tất cả mọi người đều sẽ phải đứng ra bảo vệ Tông môn của mình bất cứ lúc nào.

Trật tự thiên địa sụp đổ, lầm vào Hỗn Độn, ảnh hưởng to lớn.

Không có sức mạnh đại đạo giữ gìn trật tự, có bản cũng khó mà thoát khỏi cái chết.

“Xảy ra chuyện lớn gì?” Tu vi của Hồng Tố không đủ, nàng không cảm giác được trật tự thiên địa đang hỗn loạn.

Có điều nàng ngược lại có thể cảm giác được linh khí đang tăng lên không ít.

Đúng là linh khí đang khôi phục, giống như thế giới đang thức tỉnh.

“Trật tự thiên địa đang loạn, có điều đột nhiên thế giới lại khôi phục, áp chế sự hỗn loạn trật tự này.

Trước mắt chưa có chuyện gì.

Nhưng có thể xảy ra chuyện gì hay không, không dễ nói.

Có điều một khi hỗn loạn lắng xuống, vậy sự biến hóa của thế giới hẳn sẽ đi đến điểm cuối.

Khi đó, không ai biết tu chân giới liệu có đối diện với đầu nguồn của sự biến hóa hay không.” Ngưng Hạ cau mày, có chút lo lắng.

Trên lý thuyết thì khẳng định sẽ xuất hiện.

— —

Ở trong rừng cây, bóng người Lục Thủy đang bay loạn tứ phía, là bị Mộ Tuyết từng quyền đấm.

Lục Thủy còn nói nàng là biến thái, quá phận.

Ầm!

Một tiếng vang thật lớn, Lục Thủy trực tiếp đập vào thân cây.

Cây không có gãy.

Nhưng xương sườn của Lục Thủy thì gãy rồi.

Mộ Tuyết ra tay quá ác.

Lúc này, Lục Thủy dựa vào thân cây nhíu mày, nhìn mặt đất.

Trên người toàn là vết thương.

Những chỗ khác xương cốt vẫn còn tốt, nhưng xương sườn đã gãy đến biến dạng.

Hẳn đã đánh gần đủ 20.000 quyền rồi đi?

Đánh đến hồn cũng sắp tan.

Lúc này, Mộ Tuyết đi tới trước mặt Lục Thủy.

Nhìn thấy Mộ Tuyết đi tới, Lục Thủy chỉ liếc qua một cái, sau đó lập tức hôn mê.

“Ngất rồi?” Mộ Tuyết hơi ngạc nhiên.

Không đúng, Lục Thủy trừ bị đau, cùng với vết thương trên người và ngoài da, sẽ không bị tổn thương ở những chỗ khác.

Sau đó, Mộ Tuyết tới gần Lục Thủy.

Chỉ là vừa mới tới gần, Lục Thủy liền nhếch miệng lên.

‘Nữ nhân ngu xuẩn, rốt cuộc cũng đã tới gần.’

Lục Thủy hưng phấn trong lòng.

Hắn không chút do dự, giơ tay lên.

Năm ngón tay nắm chặt, một quyền lao vào mặt Mộ Tuyết.

Sám hối đi, Mộ Tuyết.

Thật sự cho rằng ta là kiểu chồng mặc cho ngươi làm thịt sao?

Ta bây giờ chính là Đại Thiếu gia chuunibyou của Lục gia, không có gì không dám đánh.

Rầm!!!

Một quyền này đánh vào chỗ cách mặt Mộ Tuyết ba đốt ngón tay.

Lại không thể tiến thêm được nữa.

Răng rắc!

Xương năm ngón tay đứt gãy.

Bình Luận (0)
Comment