Chương 1000: Chư pháp nhập kiếm (2)
Chương 1000: Chư pháp nhập kiếm (2)Chương 1000: Chư pháp nhập kiếm (2)
Viên Tòng cảm thấy bỏng rát, trong bỏng rát có sắc bén của kiếm làm thân thể dũng mãnh của hắn ta bị đốt đau, cũng ý thức được lửa cháy hừng hực.
Ngọn lửa mãnh liệt đến nỗi nó bám vào ý thức của hắn †a, muốn đốt vào sâu tận linh hồn.
Nhưng từ khi Viên Tòng vào Nhập Hư cảnh, linh và thịt đã hợp thành một thể, máu chảy trong người và ý chí bắt đầu đi dập tắt lửa.
Tuy nhiên, sau khi dập tắt được một lúc, hắn ta phát hiện mình không thể làm được trong thời gian ngắn, ngọn lửa quấn quýt, ý chí của Viên Tòng hóa thành gậy đập lửa, nhưng lửa giống như kiếm pháp nhẹ quấn quanh, ngẫu nhiên hùng dũng ập đến.
Viên Tòng phát hiện, kiếm pháp của đối phương không chỗ không ở. Thân thể của hắn ta mất đi khống chế rơi xuống đất, đập vào đỉnh núi, đụng gãy núi, hắn ta chui vào ao nước, chốc lát sau nước sôi trào. Ngay lúc này, lại có một người nhảy lên trời, bấm đốt tay chĩa lên cao quát:
"Gió đến!"
Một cơn gió từ trên cửu thiên thổi xuống, lúc đầu gió nhỏ nhưng chẳng bao lâu sau nó biến thành gió mạnh, mang theo một sức mạnh thần bí. Hắn ta là đệ tử của Phong Chi Cốc, giỏi về pháp thuật gió. Gió này là một pháp môn mà hắn †a mới tu thành công gần đây, tên là Bát Phương Cương Phong, có thể trực tiếp thổi tán linh hồn, thân thể. Chỉ thấy gió từ trên trời rơi xuống, đang chuẩn bị thổi vào cung điện Khuyển Phong Quốc ở bên dưới, một luồng sáng bạc từ bên trong bắn ra rồi biến mất. Người điều khiển gió trên bầu trời cảm thấy một chút nguy hiểm, đột nhiên cảm thấy đau đớn, đầu hắn bị ta một lực mạnh hất tung lên, sau đó cơ thể hắn †a bị ánh sáng xanh bao lấy biến mất ở hư không. Đầu bị ném bay lên cao lộ ra hoảng sợ, bởi vì hắn ta phát hiện bùa hộ thân không dịch chuyển nguyên người mình đi mà chỉ mang đi thân thể của mình, đầu còn ở đây. Trong tai của hắn †a nghe tiếng rít khế hư không bị kiếm cắt đứt, sau đó ý thức cảm giác lạnh, bóng tối bủa vây. Hắn ta đã chết. Trong ao nước, lửa trên người Viên Tòng đã tắt, hắn ta vọt lên trời vừa lúc nhìn thấy cái đầu rơi xuống, tiếp đó trong lòng kinh hãi."Ngươi cư nhiên giết hắn ..." Hắn ta chỉ kịp nói ra câu này rồi bóp chặt ngọc phù trên người, đoàn pháp quang bao phủ Viên Tòng biến mất. Không phải Viên Tòng không muốn nói nhiều, mà là bởi vì hắn ta cảm giác được nguy hiểm trí mạng nên không dám nói nhiều một câu. Khoảnh khắc Viên Tòng biến mất, tơ sáng màu bạc xẹt qua hư không, cắt đứt gió, kèm tiếng kiếm rung khe khẽ. Sau khi họ rời đi, góc trời này trở lại bình tĩnh. Phương xa, Tiết Bảo Nhi đứng trên đỉnh núi cao nhìn bầu trời. Hết thảy từ từ khôi phục bình tĩnh. Mặt trời mặt trăng vẫn luân phiên... . Lần này, những người bước vào Yên Lam Giới đều sống trong đại điện độ không, nằm ở bên ngoài Yên Lam Giới. Khi Hồ Thiên là người đầu tiên bị dịch chuyển trở lại, bọn họ chưa kịp hỏi rõ tình huống đã có người thứ hai trở về. Cách cục của đại điện này là hình tròn, chính giữa có một trận pháp, những người được dịch chuyển trở về đều sẽ xuất hiện trong trận pháp. Lúc này bọn họ mới tìm hiểu rõ ràng, thì ra mấy người kia đi khiêu chiến Lâu Cận Thần. Đám người biết Lâu Cận Thần, cường giả trong Yên Lam Giới, bọn họ có dặn đệ tử đừng tùy tiện đi trêu chọc."Xem ra Lâu Cận Thần xác thực có chút bản lĩnh, nhưng các ngươi có na di pháp phù hộ thân, chắc sẽ không sao." "Kiếm thuật của Lâu Cận Thần này thực sự đáng sợ, dường như kiếm ý của hắn đã dung nhập vào bất cứ pháp thuật nào của hắn."
Hồ Thiên cảm thán nói, hắn ta là trực tiếp bị một kích tiễn về.'Nhưng các ngươi đều đã trở lại, xem ra kiếm thuật của hắn không thể đột phá na di pháp phù!"
Mọi người ở nơi đó chờ đợi, không bao lâu trận pháp lóe tia sáng pháp quang, một thân thể cụt đầu trở về, nhưng cái đầu thì không. Mấy sư trưởng môn phái đang ngồi trong đại điện độ không có một người giành trước đi ra, đi tới chính giữa trận pháp.
"Lương Dật! Ngươi ...".
Vị sư trưởng của Phong Chi Cốc này đã nhìn ra, xác chết cụt đầu này đã mất sinh cơ.
"Hắn giết Lương Dật, hắn dĩ nhiên giết Lương Dật!"
Vị trưởng bối của Phong Chi Cốc tức giận đến sắc mặt xanh mét, một ngọn gió thần bí dâng lên quanh người. Vị sư trưởng Phong Chi Cốc này tên là Phong Huyền, hắn ta muốn ra tay. Bên cạnh có người nhắc nhở:
"Chúng ta là người từ Hư cảnh trở lên, không thể đi vào trong đó."
Phong Huyền ánh mắt lóe lên, nói:
"Yên Lam Giới có một người như vậy, ai có thể bảo đảm hắn sẽ không đột nhiên tấn công đệ tử khác của chúng †a? Tất cả đệ tử tiến vào đều có nguy hiểm."
Những người khác cũng suy nghĩ một lát rồi hỏi:
"Ngươi làm thế nào?"
"Khiến đệ tử mang theo pháp bảo của chúng ta đi vào, đánh chết luôn mới tốt."
Phong Huyền nói.'Không thích hợp, nếu như chúng ta lập tức giết không được hắn, người này sẽ tức giận. Đến lúc đó hắn giết đệ tử của chúng ta thì e rằng tất cả sẽ chết ở bên trong."
Có người khác nói.