Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm (Dịch)

Chương 999 - Chương 999: Chư Pháp Nhập Kiếm (1)

Chương 999: Chư pháp nhập kiếm (1) Chương 999: Chư pháp nhập kiếm (1)Chương 999: Chư pháp nhập kiếm (1)

Theo lời của Hồ Thiên, thái dương bỗng rơi xuống.

Hồ Thiên bị thái dương bao phủ, giật mình vội lùi lại, thái dương dường như mở rộng vô hạn bao lấy hắn ta.

Những người khác chỉ nhìn thấy mặt trời biến thành một quả cầu lửa với tốc độ kỳ dị đụng vào đệ tử của Đại Diễn Thần Phù Tông.

Hồ Thiên ném bùa vàng ra, nhưng tan biến trong thái dương ngay, toàn thân hắn ta như bong bóng bốc hơi trong thái dương.

Mọi người giật nảy mình, nhưng bọn họ cũng đều biết trên người Hồ Thiên nhất định có vật giữ mạng, dù sao đã là đệ tử chân truyền, trong môn phái sẽ không để hắn ta chết dễ dàng như vậy.

Bởi vì trên người bọn họ cũng có vật cứu mạng, có người tinh mắt có thể nhìn ra trên người Hồ Thiên có một tấm bùa lớn chuyển động, nhìn như đã bốc hơi, nhưng thực chất đã bị rời đi. Nhưng không đánh lại một chiêu? Bọn họ biết thực lực của Hồ Thiên, hơn nữa Đại Diễn Thần Phù Tông cũng không phải môn phái yếu gì. Chân truyền Hư cảnh của Đại Diễn Thần Phù Tông cư nhiên không đỡ nổi một đòn của Hư cảnh tiểu giới? Họ bị sốc và choáng váng. Hồ Thiên được dịch chuyển đến giới ngoại. Đám người còn ở bên trong thì nhìn nhau, giờ phút này ai nấy đều cảm thấy sợ hãi trong lòng và bất lực. Vừa rồi thái dương rơi xuống, bọn họ nhìn từ xa, có cảm giác bất lực. Khi thái dương rơi xuống bọn họ cảm thụ được một loại sắc bén từ trong ánh sáng mặt trời. Rõ ràng đó là một mặt trời nhỏ nhưng không hiểu sao họ lại tưởng đó là một thanh kiếm."Nghe đồn Lâu Cận Thần này được gọi là Yên Lam Giới Kiếm Tiên, ta luôn cảm thấy là người trong giới này chưa gặp Tinh Vũ cho nên kiến thức nông cạn, không ngờ thật sự có phong thái Kiếm Tiên."

"Nhân vật như vậy đúng là cần đụng độ, không cảm thụ một phen, thì uổng đến giới này một chuyến."

Có người nói tiếp, người khác không ra tiếng, lại đều muốn cảm thụ, bọn họ có mang vật giữ mạng mà sư môn ban cho nên còn đứng đây, chứ không thì đã chạy sút dép. Đột nhiên có một người nhảy lên bầu trời, đi tới chỗ cao, cất cao giọng nói:

"Vân Lam Tông Lê Chí Phong, muốn thấy pháp thuật của đạo hữu!"

Nói xong, trong tay hắn ta xuất hiện một cuộn tranh, hắn mở bức tranh ra trên không trung, lúc bức tranh được mở ra, có thể nhìn thấy bầu trời xanh mây trắng bên trong. Những đám mây trắng đang nở rộ, những đám mây đó là trận pháp, là vân văn cấm chế. Chỉ trong nháy mắt, tranh đã hòa vào bầu trời, quấn quanh mặt trời. Mọi người nhìn thấy mặt trời nhỏ đột nhiên trở nên mờ ảo, sau đó họ nhìn thấy một bức tranh khổng lồ xuất hiện trên bầu trời và từ từ cuộn lên, mặt trời nhỏ bị bao bọc. Khoảnh khắc cuộn tranh đóng lại, mặt trời nhỏ biến mất. Lê Chí Phong mỉm cười, sau đó sắc mặt lại thay đổi. Cuộn tranh bị Lê Chí Phong cầm trên tay bắn ra từng tia sáng, hắn ta vội ném đi. Mọi người nhìn thấy bức tranh được mở ra, trên bức tranh có những đám mây trắng, nhưng lại có thêm một mặt trời. Lúc này mặt trời đang bốc cháy, vị trí đó cháy đen, rồi cả cuộn tranh thiêu đốt. Lê Chí Phong vốn muốn giam cầm, nhưng lại phát hiện sức mạnh của mặt trời đang dâng trào, cực kỳ sắc bén, cấm chế trong tranh bị lửa mặt trời thiêu hủy, lực lượng đốt cháy đó khiến hắn ta cảm giác mũi nhọn của kiếm. Tranh thủng một lỗ cháy đen, Lê Chí Phong thấy một đoàn sáng vàng chói mắt nhảy ra, ngọc phù treo trên cổ hắn ta vỡ nát, biến mất dưới ánh sáng vàng trong tích tắc. Ánh sáng mặt trời lại xuất hiện trên cao, vận chuyển như lúc trước."Thật là lợi hại, sáng rực rỡ, tia sáng như kim, lửa cháy đốt vật, càng như kiếm, thiêu hủy, ánh sáng, tất cả ý đều hóa vào kiếm ý, lợi hại."

Có một người nói. Người này đột nhiên rút một cây gậy thép ra khỏi tai, khi tay cầm gậy thì khí thế thay đổi hẳn. Hắn †a trở nên cao lớn, bá đạo, bỗng nhảy lên chín tầng trời. Gậy thép mang theo ánh sáng đen, bầu trời như bị gậy đánh nát ra mảnh hư không, vang tiếng rít. Gậy đánh về phía thái dương. Người khác đều biết, tên của hắn ta là Viên Tòng, tu Viên Ma Thể của Thần Biến Sơn Trang, khi tu đến cấp độ cao thì gậy sắt có thể đập nát ngôi sao. Mọi người đều nhìn cảnh này, tưởng tượng thái dương bị gậy đập nát. Mọi người thấy thái dương kia bùng nổ thành sợi tơ ánh sáng bay đầy trời, cây gậy đập hụt. Viên Tòng tuy kinh nhưng không loạn, cầm khúc giữa gậy thép múa rợp bóng gậy vòng quanh người, giây phút này, toàn bộ bầu trời đều nổi gió to, gió có màu đen, thành lốc xoáy. Cũng ngay lúc này, mọi người trông thấy tia sáng tản ra bỗng hội tụ về phía Viên Tòng. Muôn vàng tơ ánh sáng là tơ kiếm, những tia sáng hội tụ trên đỉnh đầu Viên Tòng thành cột sáng chói mắt rồi chém xuống. Viên Tòng cảm giác có lực lượng không chỗ không ở đâm vào cơ thể mình. Viên Tòng cảm giác gậy thép đỡ được rồi lại không ngăn được. Bóng gậy múa kín cỡ nào nhưng sao ngăn nổi tia sáng?
Bình Luận (0)
Comment