Chương 1004: Giữa mặt trời và mặt trăng (2)
Chương 1004: Giữa mặt trời và mặt trăng (2) Chương 1004: Giữa mặt trời và mặt trăng (2)
Nguyên nhân Vương Truyền Quần cho rằng là kẻ địch lớn, bởi vì hắn ta biết, trưởng lão trong môn từng bày Bát Phương
Phong Đàn giết đối phương, thế là kết thù.
Tuy mấy năm nay người đó không xuất hiện nữa, nhưng Vương Truyền Quần biết nhân vật như vậy sẽ không vội báo thù, thù hận có thể kéo dài đến mấy chục năm sau, có lẽ người kết thù đều quên, hắn lại xuất hiện.
Hơn nữa, đối phương báo thù kiểu này không phải thù sâu nặng gì, chẳng qua là trong lúc đi tới thì tình cờ gặp rồi tiện tay trả.
Nhiều năm như vậy, hết thảy đều bình yên vô sự, hắn ta đứng ở trước cung điện, nhìn sơn cốc, bên tai nghe tiếng gió êm tai, nhưng Vương Truyền Quần có cảm giác tim đập chân run.
Vương Truyền Quần nhìn thấy một người đàn ông đang đi lên cầu thang của ngọn núi. Người đàn ông này mặc một bộ áo luộm thuộm, hình như đã bị mưa gió bào mòn, mất đi màu sắc ban đầu, toàn màu xám xịt, hơn nữa tóc trên đầu cũng không được gọn gàng, xõa ra, còn có một chiếc trâm hình kiếm cắm xéo trong búi tóc. Khi nhìn thấy người này, tim hắn ta đập mạnh. Đôi khi rõ ràng không cảm giác được hơi thở nào từ đối phương nhưng lập tức có thể cảm giác được nguy hiểm. Hắn ta nhìn thấy người này đi tới, hắn ta không cảm giác được bất cứ hơi thở.'Ở đây tiếng gió khác với những nơi khác, thì ra các ngươi lập môn phái ở đây."
Vương Truyền Quần không dám lên tiếng, bởi vì hắn bị hơi thở vô hình khóa lại, như thể hắn ta mà lên tiếng thở ra một hơi là sẽ đứt làm đôi."Ta không giết ngươi, ngươi truyền †in về tông môn, kêu kẻ năm xưa thi pháp với ta đến, nên đến lượt ta đánh trả, nếu không thì ngươi sẽ chết ở chỗ này."
Lâu Cận Thần đứng trên Nghênh Phong Sơn, Vương Truyền Quần thì đi vào truyền tin cho bản tông. Không lâu sau, hắn ta trở lại, vẻ mặt nghiêm túc nói:
"Bảy ngày sau, bên ngoài Yên Lam Giới, giữa mặt trời và mặt trăng."
Lâu Cận Thần không trả lời mà bước vào hư không, hư không nuốt chửng hắn. Trong một con đường mà người bình thường không tiếp xúc được, có một thông tin không bắt mắt đang truyền bá. Một vị trưởng lão của Phong Chi Cốc sẽ quyết chiến trong trời sao với tu sĩ Yên Lam Giới. Tiết Bảo Nhi nghe tin này từ Liên Vân, nàng có chút lo lắng, bởi vì nàng biết trưởng lão của Phong Chi Cốc tuyệt đối không đơn giản."Tu sĩ sau Nhập Hư thì pháp thuật đều diễn hóa thành thần thông, ứng tâm thần mà động, pháp tự sinh, nếu như không cách nào làm được điểm này thì tu sĩ Hư cảnh đó là kẻ yếu, có thể làm được mới là cường giả."
"Cho nên ngươi nên lo là Lâu Cận Thần không biết thần thông mà Phong Huyền tu thành, ta cũng không rõ ràng, nhưng, những năm gần đây Lâu Cận Thần đi trong thiên địa, ta chỉ vài lần bắt được bóng dáng của hắn, mười mấy năm qua chưa gặp một lần, có thể thấy rằng một số pháp thuật của hắn đã trở thành thần thông của hắn."
Ứng dụng Truyện Dịch ebookshop.vn
Liên Vân nói.'Cho nên, chuyện này ngươi không cần quá lo lắng, điều duy nhất ngươi nên lo là trên người Lâu Cận Thần không có pháp bảo, hơn nữa sau lưng Phong Huyền còn có nguyên môn phái lớn, có rất nhiều pháp bảo mặc hắn lựa chọn."
Tâm trạng của Tiết Bảo Nhi biến đổi bất ngờ, nói:
"Ta tin tưởng Lâu sư nhất định có thể thắng."
"Cho dù đánh không lại, ta tin tưởng hắn muốn chạy trốn cũng có thể trốn ra."
Liên Vân cười nói. Tiết Bảo Nhi cũng là người đã vào thất cảnh, nàng biết trong Hư cảnh khác biệt rất lớn, một chữ hư đã thể hiện tất cả, Hư' có ý nghĩa vô tận. Nên người mới vào Nhập Hư cảnh và người vào Nhập Hư nhiều năm là không thể so sánh. Dưới đất, bàn bếp của Táo Vương Xã có thể truyền khắp thiên hạ, có một tác dụng lớn nhất đó là có thể thông qua bàn bếp trao đổi bên ngoài. Trong bàn bếp này hình thành không gian hư ảo vô hình, mỗi người ở đây là một dúm lửa, tụ tập lại là có thể giao lưu. Tuy rằng phần lớn thời gian đều là một số việc nhỏ, nhưng có lúc nghe được việc mình quan tâm, dù không gặp được, nghe việc vặt phát sinh ở góc nào đó trong đại thế giới cũng hay. Đặc biệt là chính giữa có một bảng thông báo đơn sơ, bên trên dán các tấm bố cáo, bên trên viết việc lớn sắp hoặc đang xảy ra giữa Tinh Vũ. Thí dụ như ngay chính giữa dán một bố cáo mới viết rằng:
"Nghe đồn Hám Thiên Đạo Quân Đồ Nguyên đã tỉnh lại từ Phục Đô Đại Đế thi triển thiên nhân ngũ suy!"
"Nghe đâu Âm Dương Đạo Chủ từng nói Hám Thiên Đạo Quân và Phục Đô Đại Đế là việc ân oán cá nhân, người khác không cần thiết nhúng tay trong đó."
Có nhiều ngọn lửa vây quanh bảng thông báo này, lại gần có thể nghe những dúm lửa phát ra từng tiếng kinh thán."Hám Thiên Đạo Quân Đồ Nguyên rốt cuộc là ai? Ngoại hiệu dũng mãnh như vậy, không sợ thiên đạo trấn áp sao?”
Có dúm lửa nhỏ hỏi."Ha ha, ngươi cho rằng không có người mượn lực lượng của trời trấn áp hắn à? Đã trấn áp nhưng không được, nên người ta mới gọi hắn là Hám Thiên Đạo Quân."