Chương 1005: Cưỡi mây lên cửu thiên (1)
Chương 1005: Cưỡi mây lên cửu thiên (1) Chương 1005: Cưỡi mây lên cửu thiên (1)
"Gì mà không trấn áp được, hắn nhiều lần bị trấn áp đấy thôi. Chỉ là không biết dùng biện pháp gì thoát thân, một lần trấn áp là mấy trăm trên nghìn năm, có bản lĩnh thông thiên nhưng chưa từng cống hiến cho hòa bình Tinh Vũ, uổng phí
có †u vi cao như vậy."
"Nhân tiện, tại sao hắn lại được gọi là Hám Thiên Đạo Quân?”
Dúm lửa nhỏ không biết chuyện nên hỏi.
"Bởi vì hắn đã từng tấn công Thiên Đạo Đại Tuần giả. Từ đầu đến cuối, hắn chỉ dùng một Thất Bảo Như Ý mà mình tế luyện đánh nát bàn tay thanh hắc, Lay trời' vừa ám chỉ hắn vừa là tên pháp bảo như ý của hắn, Hám Thiên Như Ý."
Lâu Cận Thần quay về Hỏa Linh Quan. Hắn tắm rửa, khi đi ra, bởi vì râu quá dài nên được Mạc Tiểu Ngư cạo râu cho. Lâu Cận Thần thay áo trắng, tắm rửa sạch sẽ trông thật trẻ tuổi, khóe mắt không có một chút nếp nhăn, tóc gội sạch trở nên bóng mượt đen mun. Mạc Tiểu Ngư không quá quen thuộc Lâu Cận Thần, nhưng cái tên của hắn xuyên suốt thơ ấu và thanh niên của nàng. Từ nhỏ nàng đã bị mẫu thân dạy rằng mạng sống cả gia đình đều là được Phủ Quân cứu, hắn là Giang Châu Phủ Quân, càng là Tam gia gia. Tuy trong quá trình Mạc Tiểu Ngư lớn lên thì Lâu Cận Thần đã sớm danh chấn thiên hạ, nàng cũng như người khác, không có cơ hội thân thiết, cho dù Lâu Cận Thần ngẫu nhiên đến Hỏa Linh Quan thì chỉ vào phòng Quan Chủ nói chuyện, không ai biết hắn đi lúc nào. Thật ra Lâu Cận Thần đa số thời điểm đến và đi đều không người nào biết. Hơn nữa, những năm nay Mạc Tiểu Ngư luôn ở cùng mẫu thân của mình, phụ trách quản lý một ít đệ tử nữ. Nói đến thì, Hỏa Linh Quan đã đổi tên sơn môn với bên ngoài là Ngũ Tạng Quan. Yến Xuyên được gọi là Quan Chủ của Ngũ Tạng Quan, lại có người gọi là tổ sư của Ngũ Tạng Giáo. Mạc Tiểu Ngư cũng tu ngũ tạng pháp, nhưng nàng từ nhỏ tu là ngũ tạng pháp hoàn thiện, một đường tu hành có chút thuận lợi. Mạc Tiểu Ngư khẽ hỏi:
"Tam gia gia, ngài muốn ăn cái gì, ta làm cho."
Ký ức của Lâu Cận Thần bị Mạc Tiểu Ngư gợi lên, nói:
"Ngươi nấu mấy món quen tay là được, kêu Thương Quy An tới luôn, đêm nay bày bàn trong sân này, cùng nhau ăn một bữa tiệc."
Mạc Tiểu Ngư reo lên:
"Dạ, Bạch nãi nãi tặng rất nhiều rượu, nói là cho Tam gia gia uống, vừa lúc đêm nay lấy ra uống!"
"Bạch Tiểu Thích hả? Nàng rốt cuộc ủ ra rượu rồi? Hiện †ại có ở trong Quần Ngư Sơn không?"
Lâu Cận Thần hỏi. Mạc Tiểu Ngư trả lời:
"Tôn nữ không biết, có lẽ còn."
Ngón tay phải của Lâu Cận Thần bật ra hai ngọn lửa, ánh lửa biến thành hai con chim bay lên trời, chớp mắt biến mất, lại một con bay ra, hướng về phía Giang Châu. Chim ánh sáng bay lên trời đã dung nhập trong hư không, đến Quần Ngư Sơn. Trong một chòi mát, một nữ nhân ngồi nhâm nhi rượu, nàng đột nhiên ngẩng đầu, trong mắt nhìn thấy một luồng sáng rực rỡ rơi xuống chỗ mình. Nàng nghi hoặc nhìn, chim ánh sáng đã nổ tan."Tiểu Bạch, buổi tối đến Hỏa Linh Quan uống rượu!"
Mặt Bạch Tiểu Thích lộ vẻ vui sướng, lập tức đứng lên: "Lâu Cận Thần, ngươi trở về rồi!"
Nàng lập tức cất mấy vò rượu mới ủ chạy ra ngoài núi, thân hình ở trong núi thoắt ẩn thoắt hiện. Thương Quy An đang tu hành trong phủ trạch thì đột nhiên có một luồng sáng chui vào, nổ tung hình thành một câu nói:
"Quy An, buổi tối đến chỗ sư huynh."
"Sư huynh!"
Tối hôm đó bọn họ uống rượu trong sân của Hỏa Linh Quan, ngắm sao trên trời. Ban đầu họ nói chuyện rôm rả, sau đó dần dần im lặng, mọi người ngồi đó nhìn những ngôi sao trên bầu trời, những ngôi sao rất đẹp, nhưng bây giờ trong mắt mọi người lại có một số ý nghĩa khác. Những người này không biết rằng Lâu Cận Thần đã hẹn gặp các trưởng lão của Phong Chi Cốc, bảy ngày sau sẽ quyết chiến giữa mặt trời và mặt trăng.'Sư huynh, ngươi tại sao không ở lại Hỏa Linh Tự luôn đi? Không cần đi dạo chơi nữa, hoặc xây lại Kinh Lạc Cung."
Thương Quy An nói. Lâu Cận Thân nhìn các vì sao, nói:
"Bầu trời rộng mở, nhưng đã nhiều năm ta không ra ngoài, không phải là không muốn ra ngoài, mà là ta cảm thấy với thực lực của mình ra ngoài khó mà tự do đi trong Tỉnh Vũ."
"Sáu ngày sau, ta sẽ quyết chiến với trưởng lão Phong Huyền của Phong Chi Cốc ở giới ngoại. Nếu thắng, ta sẽ nhảy vào Tinh Vũ luôn, nếu thua sẽ chôn trong trời sao."
Lời nói của Lâu Cận Thần khiến mọi người chấn động.
Yến Quan Chủ ngồi luôn lặng lẽ uống rượu cũng kinh ngạc, ông ta vuốt râu nhìn Lâu Cận Thần, nhất thời nói không ra lời.'Lâu... Lâu Cận Thần, ngươi, ngươi tại sao phải như vậy?" Là Bạch Tiểu Thích lên tiếng, nàng không thể chấp nhận †in tức mà Lâu Cận Thần nói. Lâu Cận Thần im lặng nhấp một ngụm rượu, Mạc Tiểu Quần và Mạc Tiểu Ngư bên cạnh, muốn nói lại thôi, bối phận của hai người khiến người khó mà lên tiếng vào lúc này."Đúng vậy, sư huynh, chúng ta lặng lẽ tu hành, bình yên trôi qua, lĩnh ngộ năm tháng là được, vì sao lại nóng lòng như vậy?”
Thương Quy An nói.