Chương 1014: Lên thuyền (1)
Chương 1014: Lên thuyền (1)Chương 1014: Lên thuyền (1)
Lương Ngọc Thành buông gương xuống, hắn ta biết sư huynh sẽ không quá coi trọng lời nói của mình, mọi người trong Ngân Hà Kiếm Phái đều kiêu ngạo, nếu không gặp được Lâu Cận Thần thì hắn ta cũng sẽ không để bụng, nhưng giao thủ rồi mới biết người này rất mạnh.
Đột nhiên, hắn ta biến sắc, bởi vì hắn ta cảm giác được nguy hiểm, loại nguy hiểm này đến từ bốn phương tám hướng, trong khoảnh khắc này, hắn ta biết chính mình bị bao vây.
Ngay sau đó, trên dưới tám phương hướng tỏa sáng, khoảnh khắc đó Lương Ngọc Thành nhảy người lên, thân hợp ánh kiếm muốn chạy ra không vực này.
Nhưng mà đối phương đã chuẩn bị từ trước, phạm vi cấm tỏa không vực rất lớn, Lương Ngọc Thành ném kiếm nhảy vọt cũng không thoát được, cảm nhận áp lực đặc quánh nặng trĩu. Điều này khiến thân pháp của hắn ta giảm hiệu quả mạnh, nhìn qua khóe mắt thấy tám phương hướng đều sáng. Lương Ngọc Thành không kịp né đã bị ánh sáng chiếu vào người. Hắn ta không thể động, ý niệm muốn trao đổi kiếm đồ trong tay áo nhưng rất khó. Ngay lúc này, trong tai của hắn ta nghe thấy một âm thanh:
"Hi hi, Lương Ngọc Thành của Ngân Hà Kiếm Phái, không tệ lắm."
Lâu Cận Thần đã tán đi độn quang, sửa thành ngự không. Ngự không trong Tinh Vũ khác với giới nội, giới nội ngự không thì có phong vân hội tụ, vân vụ vòng quanh, như đằng vân giá vũ, như túng phong ngự khí. Ngự không trong Tinh Vũ là dọc theo hoặc ngược với lực hút giữa các hành tỉnh, giống như bơi lội trong nước, hắn bơi nhanh nhẹn mà đẹp đẽ. Hắn có chút hưởng thụ cảm giác không cần gắng sức vẫn thoải mái bơi trong trời sao này. Hắn quây người, đung đưa tay, đó là đang khuấy động lực lượng không gian vô hình trong trời sao này. Hắn nhìn thấy có độ không thuyền toàn thân tỏa ra ánh sáng nhạt đi qua, trên thuyền đều treo cờ, lá cờ viết cửa hàng nào đó, nhưng không lộ ra thuộc môn phái nào. Trên thuyền có chưởng quầy của thương đội, có hộ vệ, treo đèn lồng, trong đó có một nữ nhân đứng cạnh thuyền, trên đầu là lồng đèn. Trên đèn lồng cắm lá cờ tam giác nền đỏ chữ đen viết Minh Không. Đây là cửa hàng Minh Không. Tổ tiên là đệ tử chân truyền của Huyền Thiên Tông, sau này về nhà mở cửa hàng, bao nhiêu năm qua luôn làm nghề đi buôn xa. Đặc biệt trong trăm năm gần đây mở ra tuyến đường Hoàn Long, tuy gia chủ đầy hùng tâm nhưng đột ngột qua đời cách đây một năm. Một tu sĩ Đại Hư cảnh chết vào lúc Hợp Bảo. Hư cảnh là cảnh giới to lớn thâm sâu, cao thì không có biên giới, yếu thì chỉ mạnh hơn người chưa Nhập Hư một chút. Bởi vì trên Hư cảnh là Hợp Đạo. Nhưng người Hợp Đạo rất hiếm hoi trong trời sao bao la, đều là nhân vật Đạo Tổ một phương. Dưới Hợp Đạo có Hợp Tượng, người Hợp Tượng cũng hiếm hoi, đặt ở trong trời sao là nhân vật như vua một góc trời. Dưới nữa thì khá nhiều, đạo quá cao xa không hợp được, càng sâu thẳm càng khó hợp, tu sĩ trên đời tất nhiên nghĩ biện pháp khác. Hợp Bảo. Cho nên trong Tinh Vũ có nhiều người luyện bảo vì chế tạo ra một pháp bảo mạnh, hợp với thân và thần, càng có thể trấn áp khí vận của một môn một phái, nếu có thể luyện ra một món tiên thiên linh bảo để hợp thì càng có thể tông lập phái. Cho nên trong Tinh Vũ rất thịnh hành luyện bảo, sau khi Hợp Bảo mạnh hay yếu có quan hệ rất lớn tùy vào báu vật mà mình hợp."Cô nương, đừng lo lắng, mình đi tuyến đường cũ, trên thuyền đều là nhân viên cũ do lão gia để lại, xin hai vị chân truyền của Huyền Thiên Tông hộ tống, lúc đi bình an, khi về nhà cũng nhất định sẽ không sao."
Một bà già đứng sau lưng nữ nhân, bà già đương nhiên cũng là tu sĩ, không phải tu sĩ không thể nào đến đây trời sao được, nhưng bà chưa Nhập Hư, chỉ có thể ở trên thuyền lo sinh hoạt hàng ngày của nữ nhân. Bà ta vốn không cần lên thuyền, nhưng lão gia mới mất, đại tiểu thư buộc phải đi ra chủ trì đại cục, bà ta từ nhỏ chăm sóc đại tiểu thư, sợ đại tiểu thư là nữ nhân ở trên thuyền có gì không tiện.'Ma ma, không có việc gì, ở trên thuyền ngộp nên đi ra hít thở không khí."
Thang Tuyết Trân nói. Ma ma ở sau lưng nhắc nhở:
"Vậy cô nương đừng đứng đây lâu, nghe nói trời sao có nhiều quỷ bí, cướp vũ trụ là nguy hiểm nhất với thương thuyền, những quỷ bí này cũng khủng bố như thế trong trời sao."
Bà ta chưa từng theo thuyền, nhưng ở cửa hàng Kinh Không của Thang gia lâu như vậy, mưa dầm thấm đất tự nhiên cũng biết rất nhiều, huống chỉ trước khi lên thuyền bà ta có bổ sung kiến thức về buôn bán trong trời sao."Ta biết rồi, ma ma hãy đi nghỉ ngơi, ta đứng đó một lát rồi quay lại."
Thang Tuyết Trân nhẹ giọng nói. Ma ma nhìn quanh, thấy đám nhân viên luôn liếc trộm chỗ này thì thầm thở dài, bà ta cảm thụ được ý tứ trong mắt đám nhân viên, bà ta cũng biết cô nương có thể dẫn mọi người đi một chuyến phần nào nhờ ảo giác trong lòng mọi người. Thang Tuyết Trân nhìn trời sao sâu thẳm, trong mắt chỉ có bóng tối thăm thẳm, phương xa chỉ thấy ánh sao mông lung tán thành từng dải, đó là ánh sáng của ngôi sao.