Chương 1019: Giao dịch (1)
Chương 1019: Giao dịch (1)Chương 1019: Giao dịch (1)
Khi Bảo Phàm cột vào cột buồm, một viên bảo châu đỏ thắm xuất hiện trên tay Hoàng Do, đây là pháp bảo của hắn †a, gọi là Xích Nhật Bảo Châu, phối hợp xích nhật biến trong Huyền Thiên Cửu Biến của hắn ta.
Xích Nhật Bảo Châu bị ném lên biến thành một luồng sáng bắn đi, rơi xuống chỗ cao, trời sao rực sáng, đám người của Lam Diện Đạo Đoàn ở phương xa lộ ra trong ánh sáng hoàng kim.
Lúc trước bọn họ nấp trong bóng tối, thoắt ẩn thoắt hiện, nhìn không rõ ràng, kỳ dị khó gặp, khiến người tâm sinh hoảng sợ, lúc này ánh sáng của Xích Nhật Bảo Châu phá vỡ ẩn độn của bọn họ.
Ánh sáng đột ngột khiến Lam Diện Đạo Đoàn thu lại công kích, chợt nghe Hoàng Do khẽ quát:
"Đốt!"
Những người bị ánh sáng xích nhật chiếu trúng lập tức bị lửa vòng quanh đốt cháy, có một số người không ngăn được, lập tức lui về phía sau, nhưng mà lại có người xông lên, trong đó càng là có người ném ra một luồng sáng, ánh sáng xuất hiện bên trên xích nhật biến thành lồng chụp màu vàng bọc nó lại. Ánh sáng rực rỡ nháy mắt biến mất, Hoàng Do thay đổi sắc mặt, người của băng cướp im lặng ùa lên tấn công. Từng đợt ánh sáng rực rỡ đánh về phía thuyền, tay đại chưởng quầy cầm sáu lá cờ đỏ thẫm, ông ta vung lên, cờ cắp vào mép thuyền, mỗi chỗ đều có lỗ cắm, ánh sáng đỏ dâng lên hòa vào ánh sáng xanh trên thuyền đón đỡ những chùm sáng rơi xuống. Ánh sáng pháp thuật từ xa rơi xuống đều bị pháp quang của thân thuyền và sáu lá Lục Viêm Phần Thần Kỳ dâng lên pháp quang ngăn trở. Bầu trời đột nhiên sáng lên sắc trắng. Sáng chói mắt. Một ánh kiếm lớn chém xuống. Cự kiếm thuật, luyện đến cấp cao có thể chém nát ngôi sao. Đại chưởng quầy nâng hai tay lên trời, mấy loại pháp quang đan xen trên thuyền đồng thời dâng lên, tạo thành một đám mây lành. Khoảnh khắc hình thành mây lành, ánh kiếm khổng lồ đã chém xuống.
Âm ! Mây lành lập tức tan biến, giống như một bàn chân đạp vào nước bùn, pháp quang bắn tung tóe như bùn. Kiếm rơi vào trên thuyền, có người nháy mắt bị chém làm hai khúc, nhưng chủ thể của thuyền làm bằng thiết mộc và tinh kim, kiếm khổng lồ chỉ để lại vết hằn sâu trên thân thuyền, không thể một nhát xẻ thuyền ra. Nhưng cự kiếm lại giống như chém vỡ mép thuyền, kiếm rung lên, người trên thuyền nhìn ánh kiếm tứ tán, mỗi ánh kiếm như kiếm thể vỡ ra vẫn giữ cạnh bén bay loạn, lớn nhỏ khác nhau, mỗi ánh kiếm đến bắn về phía người trên thuyền. Nháy mắt có người ngã dưới ánh kiếm, đầu mình tách rời, đầu lăn xuống trên mặt đất, có tu sĩ tu là thể thuật, vào giây phút này dùng thân thể đỡ lấy nhưng bị ánh kiếm xuyên qua giữa hai chân mày, ngửa mặt ngã ra sau. Đi"
Ứng dụng Truyện Dịch ebookshop.vn
Đại chưởng quầy ngoắc tay thu sáu lá Lục Viêm Phần Thần Kỳ vòng quanh người, cờ hóa hư, sáu đốm lửa hình thành vòng tròn chắn ánh kiếm bay về phía ông ta. Đại chưởng quầy kêu đi là đang gọi Thang Tuyết Trân, có một pháp bảo như mai rùa che trước mặt nàng thành tấm khiên hình vòng cung. Ánh kiếm đâm vào quang thuẫn mai rùa bị cản lại. Thang Tuyết Trân nghe đại chưởng quầy nói, nhìn thấy nhiều người chưa đến Hư cảnh trên sàn thuyền bất lực dưới ánh kiếm. Nhưng Thang Tuyết Trân quay đầu nhìn ma ma chăm sóc mình từ nhỏ. Ma ma cũng nhìn nàng, nói:
"Cô nương, ngươi đi mau lên, ma ma sống đến hôm nay đã không tiếc nuối."
Một vị Hư cảnh khác là Hoàng Nhân đã chạy ra khỏi thuyền lúc kiếm chém xuống, nàng lật tay lại cầm gương bạc chiếu về phía lồng chụp giam cầm Xích Nhật Bảo Châu. Lồng màu vàng bị chiếu trúng liên phát ra tiếng rên bay đi, bên trong có lửa cháy, bên ngoài có nguyệt tượng sát, nếu lồng chụp không thả ra sẽ bị xóa pháp niệm trong đó. Lồng chụp bị hất lên, ánh sáng xích nhật bắn ra, Hoàng Do đã trốn vào ánh sáng mặt trời do Xích Nhật Bảo Châu biến ra, mắt không thấy được nhưng âm thanh lại vang lên:
"Xích nhật, đốt chết!"
Lúc này, những người nhìn chằm chằm vào xích nhật cảm giác có ánh lửa dọc theo con mắt chui vào tim, một số thành viên Lam Diện Đạo Đoàn không chịu nổi lửa đốt trong lòng lập tức lùi ra sau. Nhưng ưu điểm của Lam Diện Đạo Đoàn là đông người, có người giữ pháp bảo hoặc là pháp thuật kiềm chế được đối phương, chỉ cần pháp thuật của đối phương không phải giết ngay lập tức là chúng sẽ cởi bỏ được. Có người thi triển sương giáng chỉ thuật đè ép xích nhật đốt chết.'Nguyệt Viên Sát!"
Một vầng trăng tròn sáng lên trên hư không, những ai nhìn thấy vầng trăng tròn này đều cảm thấy trong lòng ớn lạnh, sự lạnh lấo khiến suy nghĩ trong lòng họ như đông cứng lại. Nhưng Nguyệt Viên Sát mới dâng lên thì bỗng vỡ nát, thì ra một tên cướp ẩn lên bên trên trăng từ bao giờ, tay cầm một cây roi sắt màu đen quất vào trăng, quất nát trăng. Hoàng Nhân rơi xuống, trăng tròn cũng hóa thành gương nhỏ màu bạc rơi về tay nàng, pháp quang có chút ảm đạm. Mấy ánh sáng rực rỡ bắn về phía Hoàng Nhân, nàng không dám đỡ, trong tay không có pháp bảo hộ thân đặc biệt nào, đành dùng kính quang chiếu phương xa, thân hình biến mất trong ánh trăng, khi xuất hiện đã ở ngoài vòng vây.