Chương 1042: Chủ nhân mới (3)
Chương 1042: Chủ nhân mới (3)Chương 1042: Chủ nhân mới (3)
Lâu Cận Thần nói:
"Ta đến chỗ này là muốn nói cho ngươi một việc, từ hôm nay tửu lâu này là của ta, vì nơi này là bằng hữu để lại cho ta, ngươi bá chiếm lâu như vậy, chỉ cần dọn khỏi đây thì ta sẽ bỏ qua chuyện cũ, nếu như bá chiếm không đi, vậy đừng trách ta dưới kiếm vô tình."
Chỉ cần lấy lại tửu lâu với danh nghĩa là di sản của bằng hữu thì tự nhiên không phải là ăn quyt.
"Ha hat"
Người đàn ông cười lớn nói:
"Cái thứ liều lĩnh từ đâu đến mà dám giương oai trong giới giáo của Hắc Dực Thần Giáo? Hồ Thiên Dực ta đã lâu không đi trong trời sao nên trời sao đã quên tên của bản đàn chủ chăng?"
"Đây là lần đầu tiên ta nghe đến tên của ngươi, nhưng ta muốn nhắc nhở ngươi, nếu ta ra tay thì sống chết phân rõ trong tích tắc, đến lúc đó ngươi la dừng cũng không kịp."
Kiếm nhỏ vẫn đang tỉa móng tay trái của Lâu Cận Thần. Nhưng hắn cảm thụ một luồng hơi thở thần tích cấp tốc tích lũy, hắn biết, đối phương đã âm thầm trao đổi với Hắc Dực. Hơn nữa hắn cảm giác được trong vô hình có trói buộc tròng lên người, lực lượng vô hình mạnh mẽ thấm vào thần ý của hắn, Lâu Cận Thần cảm giác trong và ngoài người đều mọc lông, đặc biệt là hai tay sắp biến thành đôi cánh. Lâu Cận Thần thu tâm niệm, mạnh dâng lên, Kiếm Hoàn đã hòa thành một với pháp niệm chợt bắn ra từ lỗ chân lông, hắn giống như thái dương, vô số ánh kiếm tuôn ra, các tia sáng bắn ra hội tụ trên đầu đàn chủ tự xưng Hồ Thiên Dực, hình thành ánh kiếm chói lòa. Ánh kiếm xuất hiện như sấm sét, muôn vàn tơ kiếm tựa như muôn vàn kiếm hợp thành một. Ánh kiếm thành tơ tụ hợp một kiếm, uy lực giống như muôn vàn kiếm cộng lại với nhau. Hồ Thiên Dực kinh hãi, trên đâu nháy mắt xuất hiện một đôi cánh màu đen che lấp đỉnh đầu, ngăn trở ánh kiếm. Ánh kiếm rơi vào cánh vô hình mà như hữu hình, cánh đen bị ánh kiếm nhanh chóng chém rách. Có thể thấy ánh kiếm như lửa cắt cánh chim đen, trong tích tắc giảm chậm đó lưng Hồ Thiên Dực mọc đôi cánh ánh sáng, võ nhẹ rồi thân hình biến mất, khi xuất hiện đã ở hư không bên ngoài Ngũ Tạng tửu lâu.
Hồ Thiên Dực chạy ra tửu lâu lập tức thở phào nhẹ nhõm, hắn ta không ngờ kiếm thuật của đối phương lợi hại như vậy, khi đối phương ra tay, hắn ta gần như không có phản ứng, nhưng nếu đối phương ở trong tửu lâu, Hồ Thiên Dực ở ngoài tửu lâu, vậy hắn ta đứng ở vị thế bất bại. Bởi vì, cả tòa lâu đều bị hắn ta đổi thành một tòa pháp đàn, người ở trong lâu có mười phần bản lĩnh bây giờ phát huy ra năm phần đã là giỏi. Ngay khi hắn ta quay người nhìn vào tửu lâu, tâm niệm cảm ứng, muốn cảm ứng sự tồn tại của Lâu Cận Thần và trao đổi với pháp đàn, nhưng Hồ Thiên Dực đã không cảm ứng được Lâu Cận Thần. Mà ngay lúc này, Hồ Thiên Dực nhìn qua khóe mắt thấy một vệt sáng xuất hiện trong hư không, hắn ta không chút suy nghĩ đập cánh bỏ chạy. Hồ Thiên Dực cảm giác được lưng đau nhức, đau thấu linh hồn, cánh ánh sáng bị vệt kiếm chặt đứt, lông chim bay tán loạn, thân hình của Hồ Thiên Dực độn ra hơn trượng, mới ló đầu ra đã bị ánh kiếm xẹt qua cổ, máu tươi tuôn ra trong hư không.
Nhiều người trên vành đai thiên thạch đều trông thấy cảnh này. Bọn họ nhìn thấy một người đột nhiên xuất hiện trước Ngũ Tạng tửu lâu, sau đó một ánh kiếm từ hư vô chém ra. Người này nhanh chóng trốn chạy, lại vẫn bị chém đứt cánh ánh sáng, tiếp theo là chặt đầu. Rất nhiêu người không biết lịch sử của tửu lâu này, nhưng người mở tửu lâu kế bên thì biết. Vốn có một nữ nhân mở tửu lâu, sau này không biết tại sao nàng đột nhiên rời khỏi, không đợi mọi người hiểu có chuyện gì thì tửu lâu đã bị người của Hắc Dực Thần Giáo bá chiếm, hơn nữa sửa thành chỗ trú phân đàn. Tuy nhiên, sự việc này đã xảy ra cách đây hơn hai mươi năm và không còn nhiều người biết đến nữa.
Ánh kiếm đó xuyên qua khoảng không và biến mất. Lâu Cận Thần ở trong tửu lâu vươn tay chộp hư không, hợp kim kiếm xuất hiện trên tay, hắn vung tay, kiếm dài ra ba thước chém hư không trước mặt. Trong hư không trước mặt Lâu Cận Thần, một đôi cánh đen đang muốn từ hư vọng vượt qua giới vực mà đến.
Ánh kiếm xẹt qua đâu là tự phân âm dương, đôi cánh đen thần bí bị kiếm chém mơ hồ.
Lâu Cận Thần há mồm phun ra, một ánh kiếm như gió thổi ra, hóa thành vô số kiếm tơ lượn lờ trong tửu lâu, các bức tranh cánh đen đều bị để lại vết kiếm. Bức tranh lập tức mất đi hơi thở thần tính bí ẩn khủng bố. Đôi cánh đen định giáng xuống đã mất cảm ứng với chỗ này, nhanh chóng ẩn đi "Ai, ai dám hủy pháp đàn của Hắc Dực Thần Giáo?"
Tùy theo những người này mở miệng, các ánh kiếm đâm vào giữa hai chân mày của họ, để lại từng cái lỗ nhỏ màu đỏ, máu chảy ra, tia sáng trong mắt nhanh chóng tối xuống. Lâu Cận Thần múa kiếm hoa, kiếm nhanh chóng thu nhỏ xoay vòng trong tay, hóa một luồng sáng chui vào tay áo.